Thứ Ba, 10 tháng 3, 2015

Vu vơ

Trăng buồn - trăng vỡ làm hai
Cuộc đời xẻ nửa
Chia ai bây giờ ?

Thơ thì cũng chỉ là thơ
Mơ thì vẫn mãi là mơ bên đời


Bao giờ trăng lại mĩm cười
Cho ta được thấy lại thời vui xưa
Lặng nhìn giọt nước lưa thưa
Nước rơi, rơi mãi
Trời mưa thật buồn !

Vu vơ những hạt lệ tuôn
Vu vơ…
Chẳng biết cội nguồn là đâu ?

Trăng treo lơ lửng tầng cao
Ta luôn thầm hỏi: Vì sao Trăng buồn ?

Tú_Yên

(01-10-2007)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét