Thứ Năm, 30 tháng 4, 2015

Tình nè...Tình ơi !

Tình nè...
Tình hỡi.
Tình ơi !
Muộn mằn mà vẫn ngất trời mộng mơ

Cớ gì ?
Lòng mãi ngu ngơ
Trăm năm 
Đây_đó
...tình...ơ...
Ới tình !
 
Tú_Yên
(24-12-2010)   

Vẫy gọi mùa Xuân

Chỉ một chút mộng mơ mà lòng bất ngờ lên tiếng.
Con Chim chuyền...
Con Én liệng...
Vẫy gọi mùa Xuân
Náo nức trong hồn những xao xuyến bâng khuâng
Trăng như cũng trong ngần - lúng liếng

Lồng lộng trên cao
Gió và mây hòa quyện
Khoảng trời xa ươm bảy sắc Cầu Vồng
Ta chắt chiu từng chút nỗi ngóng trông
Mở toang cửa cho tươi màu hoa Bất tử

Muộn mằn đấy mà không hề do dự
Trải lòng ra nắm giữ một tình yêu
Mưa Xuân về
Trời đất cũng liêu xiêu
Hoa tim nở...
Sẽ sàng...con Bướm đậu

Chắc hẵn thế
Xuân nồng đang thay áo
Có điều gì ngây ngất tựa hương thơ
Có điều gì...
rất thật.
Ngỡ - là mơ.

Tú_Yên

(24-12-2010)
   

Cánh hoa nghiêng

Anh đừng trở lại nơi xưa nữa
Mưa_nắng thay mùa
Cứ thế thôi
Con đường quạnh quẽ - riêng em bước
Có ươc mơ chi
Cũng chỉ rồi...

Thì em là gió
Là con sóng
Là cánh hoa nghiêng lạc giữa đời
Anh là trăng khuyết đêm bàng bạc
Lặng lẽ hiên buồn
Lặng lẽ soi...

Tú_Yên

(24-12-2010)

Có một điều

Có một điều em muốn nói cùng anh
Mây rất trắng và trời thì xanh lắm
Hoa thoảng hương đưa nồng nàn sắc thắm
Thế nên đời thấm đẫm những niềm mơ.

Có một điều chỉ diễn đạt bằng thơ
Ươm ước muốn một thời đầy mộng
Cuộc sống mong manh mà khoảng không to rộng
Vậy thì thôi cứ vui hết hôm nầy.

Có một điều khi nhắc - khoé mắt cay
Là trăn trở dâng đầy tâm não
Cơn say đến
Bàn chân nghiêng lảo đảo
Buồn ập về
...Khóc rưng rức - vậy thôi.

Trong lặng thầm - em là gió mồ côi
Bay vất vưởng giữa nghìn trùng xa tắp
Nếu có thể
Cũng mong chiều xuống thấp
Để được nhìn hoàng hôn tím bâng quơ.

Có một điều chỉ nói được bằng thơ
Em nhặt nhạnh đợi chờ trong vô vọng
Được rồi mất nên cả đời lóng ngóng
Em vụng về lại đánh rớt đấy thôi.

Có một điều rất cũ là nước mắt mặn môi
Là muôn thuở mây giữa trời trôi mãi
Là người xa vẫn nghìn trùng xa ngái
Duy nhất một điều sót lại
...là - buồn ơi !

Tú_Yên

(17-12-2010)

Là...

Là em
Em của lạnh lùng
Sương rơi ướt
Lối tương phùng vời xa

Là hoa
Hoa thuở nhạt nhòa
Chỉ như chút gió la đà bến xưa.

Tú_Yên

(17-12-2010)

Giữ...

Giữ giùm em
Thoáng hương đêm
Giữ luôn cả những giọt mềm - sương Đông

Giữ giùm mấy trận bão giông
Để đời không phải chênh chông - nhé Mình !

Tú_Yên

(15-12-2010)

Câu thơ_Em

Trăng kia lơ lửng tầng cao
Một mình quạnh quẽ xiết bao - bởi là...

Ngàn năm trăng vẫn không già
Cũng chưa hẵn trẻ khi mà - ngàn năm.

Câu thơ đi giữa thăng_trầm
Để em gửi nỗi âm thầm
Thế thôi !

Tú_Yên

(14-12-2010)

Có là...

Có là biền biệt cánh chim ?
Có là mây gió đi tìm vầng dương ?
Có là anh.
Để em thương ?
Có là sưong tuyết vương đường ta qua ?

Ngày xa
Ngày cứ dần xa...

Tú_Yên

(14-12-2010)

Là...

Là em - mơ cuộc tương phùng
Là anh rối rắm tình chung với người

Là em - môi nhạt màu tươi
Lẻ loi giữa những nốt đời giáng_thăng.

Thôi anh !
Đừng lắm nhọc nhằn
Biết đâu là bến vĩnh hằng - cho nhau.

Tú_Yên

(13-12-2010)

Khi bên Anh

Khi bên anh
Em thấy thật là vui
Nhưng sau đấy lại bùi ngùi muốn khóc
Chắc có lẽ muôn đời em vẫn ngốc
Cứ lo rằng hạnh phúc chóng bay xa.

Khi bên anh
Đời như ngát hương hoa
Trời với đất cũng giao thoa bất chợt
Và em bỗng hóa thành người ngờ nghệch
Mắt hoen sầu
Sợ mơ vỡ đấy thôi.

Khi bên anh
Niềm thương nhớ lên ngôi.

Tú_Yên

(13-12-2010)

Ta là...

Ta là Ta đấy
- thế thôi
Vu vơ để mảnh hồn trôi cuối bờ.

Ta là Ta đấy
- thờ ơ
Ta là Ta đấy
...mộng mơ - một đời.

Tú_Yên

(11-12-2010)

Thưa Anh !

Hôm nay trời thắm màu xanh
Nắng như cũng biết long lanh gọi mời...

Đêm qua
Sương vẫn
...sương rơi
Về đâu để thấy bến đời bình yên ?

Thưa anh !
Cái nỗi ưu phiền
Có vơi đi để lòng riêng nhẹ nhàng ?

Hôm nay mùa đã như sang
Ươm mơ_ươm mộng
…rất vàng
- Thưa Anh !

Tú_Yên

(08-12-2010)

Hình như...

Gió là gió đấy
Gió Đông
Trời se se lạnh
Trời không nắng vàng.

Ta là ta đấy - ngỡ ngàng
Hình như...
Có chút bàng hoàng - vừa rơi...

Tú_Yên

(07-12-2010)

Em vẫn sống

Em vẫn sống như bao ngày luôn sống
Vẫn mơ hoài theo bóng nắng chiều buông
Vẫn lạc loài như nửa mảnh trăng suông
Đang bàng bạc giữa đêm buồn - bàng bạc

Em vẫn khát
Như mùa Hè khao khát
Cơn gió lùa dịu mát thổi qua song
Đời hẹp hòi
Lòng ta lại mênh mông
Khung cửa nhỏ nhưng tầm nhìn trải rộng

Em vẫn thế
Cứ hoài mơ với mộng
Ghép vần thơ để cố sống một ngày
Mùa bão về
Mưa giật
gió lung lay...
Đi rồi đến nên tiếng cười cũng vợi.

Em vẫn thế
Luôn ngóng trông, chờ đợi
Một tâm tình mờ ảo đến chơi vơi
Khép chặt lòng mình cho nước mắt thôi rơi
Em vẫn sống mà
Vẫn sống - thế thôi !

Tú_Yên

(30-11-2010)

Thứ Tư, 29 tháng 4, 2015

Thương người bên nẻo bão giông

Bất chợt mùa nắng hạn chuyển bão giông
Đồng khô nẻ đang loay hoay tìm nước
Mưa trút xuống lường đâu điều mất_được
Để rì rầm bơm tháo úng đường qua.

Hà Nội băm sáu phố phường đâu đã là xa
Mà luôn vẫn gần như nhịp thở
Trái tim phương Nam bất chợt đầy trăn trở
Thương người gian nan lặn lội giữa đường dài.

Bão lại về
Nhà đổ vỡ, lung lay
Cây xanh tốt gãy cành, trơ gốc
Xao xác bên đời tiếng ai đang bật khóc
Bão lại về...xẻ dọc dãy Trường Sơn

Hà Nội
Miền Trung
...gió giật từng cơn
Manh áo ấm lại vai sờn tơi tả

Thương người lắm
Người ơi !
Thương - thương quá !
Thương cho người đang giữa ngả bão giông.
...

Có bao giờ
Trời_đất - mãi Xuân không ?

Tú_Yên

(30-11-2010)

Nước non

Nước non ngàn thuở còn nguyên đó
Mây trắng
Trời xanh
...với nắng hồng.

Tình yêu Mẹ rộng mênh mông
Bao la
Như biển
Như sông
Như trời.

Tú_Yên

(30-11-2010)
   

Em sẽ chờ

Em sẽ chờ anh mãi đó nghe
Như đêm trừ tịch ngóng Xuân_Hè
Như mây mong gió
Ngày mong nắng
Như góc hiên đời không sắt se.

Em sẽ chờ anh mãi - nhé anh ?
Như màu xanh - bát ngát màu xanh
Trăng đơn dẫu lắm niềm cô lẻ
Đời vẫn vui vì em có anh.

Em sẽ chờ...
Anh hái cánh Sao
Thắp lại cho đêm chút sắc màu
Lấp la lấp lánh niềm mơ ước
Để biết muôn đời - ta có nhau.

Tú_Yên

(30-11-2010)

Chắc là

Sao trời
Anh hái tặng em ?
Ừ thì em sẽ đợi xem đó mà

Hứa lời
Nhớ giữ anh nha
Đừng như bóng nắng nhạt nhòa - phù du.

Sao trời
Anh hái đấy ư ?
Có lung linh để...mình như (muốn cười)

Chắc là vui thật
Hở Người ?
Chắc là Xuân sẽ thật tươi, thật nồng ?
Chắc là ấm áp đêm Đông
Chắc là em sẽ...
Ừ ! Không quên Người.

Ừ !
Không quên Người.

Tú_Yên

(30-11-2010)

Hỏi trăng

Trăng ngàn năm
Vẫn trăng xinh
Lung linh nghiêng giữa rập rình sóng xa

Trăng nay còn trẻ hay già ?
Vẫn xanh xanh bóng hay là vàng mơ ?

Câu thơ ta viết bây giờ
Hỏi trăng nơi ấy có chờ ta không ?

Tú_Yên

(28-11-2010)

Có là...

Có là...anh của người ta
Thì thôi cứ ước
Giá mà...
Phải chi...

Mịt mù một bóng chim di
Nẻo trần là thế
Lạ gì có_không ?

Anh là anh của mênh mông
Mù tăm giữa chốn long đong - để rồi...

Ước ao_ao ước mà thôi
Mộng mơ một chút cho môi lại hồng.

Có là anh nữa hay không ?
Có là anh để...em trông_em chờ ?

Tú_Yên

(26-11-2010)

Giá mà...

Buồn chi mà phải nản lòng
Để thinh không chợt nhỏ dòng mưa Ngâu ?

Anh buồn !
Buồn thật đó sao ?
Có như con sóng chao vao - để rồi...

Chỉ là mây gió nổi trôi
Biết đâu có lúc xa xôi - bỗng gần.

Buồn rơi giữa ánh trăng ngân
Thình lình gợn nỗi bâng khuâng...
Giá mà...

Giá mà...
Ta chẳng cách xa
Giá mà ta chẳng...
Chẳng là - người dưng.

Tú_Yên

(19-11-2010)

Còn đâu một mảnh Trăng quê ?

Nơi loài người trú ngụ
Trong vô tình cơn lũ lại cuốn qua
Mảnh tường vôi vụn vỡ
Xiêu đổ mái nhà
Mắt nhòa lệ hay là mưa đấy nhỉ ?!

Nắng
Gió
Bão bùng...
Xoay vòng hàng thiên niên kỷ
Chẳng hiền hòa mà hung hãn cứ dần lên
Cho nơi loài người trú ngụ bỗng chợt chông chênh
Đất sụp xuống
Cánh tay nào chới với ?

Tháng ngày trôi...
Lặng lờ theo Xuân mới
Hay lạnh lùng, cay nghiệt giữa cuồng giông ?

Mùa mưa về
Nước lũ cuộn dòng
Cho mắt em thơ chợt bàng hoàng thảng thốt !

Cây xanh xưa nay không còn tươi tốt
Cũng chẳng còn che rợp mát đường qua
Bởi bão giông làm nghiêng ngả đó mà
Đời bỗng chốc vỡ oà trong tiếng nấc.

Nơi ta sống vẫn là vùng đất thật
Thế thì sao cuồng nộ cứ theo về ?
...

Còn đâu một mảnh trăng quê
Êm êm con sóng vỗ về bờ xa ?

Tú_Yên

(10-11-2010)

Được gì ?

Kìa mây
Mây hỡi...
Ơi mây !
Vẩn vơ chi để cỏ cây cũng buồn ?

Nghĩ gì - trăng lửng lơ buông ?
Sông xa nên sóng biệt nguồn
Thế thôi !

Tháng ngày đem bẻ làm đôi
Bên đây_bên đó
Cũng rồi (trăm năm).

Đông về...
Giọt tuyết lạnh căm
Được gì giữa chốn xa xăm
Được gì ?!

Tú_Yên

(06-11-2010)

...Tình ơi !

Một khi gió cuốn qua mành
Sợi sầu vương gối
...chòng chành - tình ơi ?

Mưa là mưa đấy - mưa rơi...
Ta là ta đấy - giữa trời tịch liêu.

Về chi giông bão cuối chiều ?
Để lòng bỗng chợt liêu xiêu - hỡi tình !

Tú_Yên

(02-11-2010)

Hương lòng

Mưa chiều nay
Giọt lao xao
Thuyền đi đâu để bến nao nao buồn ?
Từng vòng sương trắng mờ buông
Đêm ơi đêm !
Hỡi đêm trường - thinh không.

Ta về...
Nhóm chút hương lòng
Tìm quên ở chốn bềnh bồng tình thơ.

Để rồi...
Mơ vẫn là mơ.

Tú_Yên

(31-10-2010)

Đường Mẹ qua ?

Mẹ cứ mãi là cây cao bóng cả
Dẫu ngày xưa, nay xa lạ vô chừng
Mưa chiều từng giọt rưng rưng
Nặng lòng con - nỗi bâng khuâng nhớ Người.

Mẹ giờ...xa...thật xa rồi
Thế sao tim cứ bồi hồi luyến thương ?
Trăm năm một cõi vô thường
Mẹ ơi !
Con muốn chung đường - Mẹ qua ?

Tú_Yên

(30-10-2010)

Quê Em_Quê Anh

Phương Nam Em
Có dòng sông chín nhánh
Nước dập dềnh con sóng Cửu Long Giang
Mang màu mỡ cho cây cành trĩu quả
Đem phù sa để lúa chắc hạt vàng.

Hà Nội Anh
Cây Lộc Vừng chín gốc
Nghiêng bờ xa
Mời mọc bóng Hồ Gươm
Hoa đỏ thắm rũ theo chiều gió cuốn
Thắp niềm mơ
Căng rộng những cánh buồm.

Cây chín gốc
Và Sông dài chín nhánh
Cùng vầng trăng sóng sánh giữa trời cao
Khoảng cách xa mà lòng người gần lại
Cùng Xuân nồng
Cùng màu nắng lao xao.

Thì có phải là quê anh thơ mộng ?
Liễu đan cành xoè rộng những chùm hoa
Hồ Lục Thủy vẫn nao lòng lữ khách
Bóng thu vàng Hà Nội - có đâu xa.

Quê em đấy
Đồng xanh - xanh ngút mắt
Cánh Cò chao
Gờn gợn lúa vàng mơ
Chiều réo rắt tiếng Sáo_Diều ru gió
Ấm tim người
Ngọt lịm những câu thơ.

Điệu hò ơ của dòng sông chín nhánh
Hòa cùng câu Quan - Lý đọng bờ môi
Đêm lúng liếng ánh trắng vàng ngan ngát
Bỗng thật gần
Như chẳng chút xa xôi.

Chắc có lúc
Em sẽ thăm Hà Nội
Ngắm Hồ Gươm
Cây chín gốc - Lộc Vừng
Nghe lá hát trong chiều tà nghiêng bóng
Chợt thấy lòng xao xuyến đến rưng rưng.

Cũng có thể…
Anh xuôi dòng sông hẹn
Về miền Nam
Bẽn lẽn những niềm vui
Xem con sóng vỗ bờ sông chín nhánh
Để cõi lòng rộng mở đến chơi vơi.

Thì cứ thế
Dặn lòng ta - cứ thế
Điệu Hoài Lang ôm một nỗi chờ mong
Và xứ Bắc vẫn luôn hoài nhung nhớ
Cánh Diều nghiêng
Soi bóng...
Sóng Cửu Long.

Tú_Yên

(21-10-2010)

Điệu ru buồn ?

Vẫn còn
...một bóng trăng suông
Để lơ lửng điệu ru buồn thời gian.
 
Thiên thu
Mộng có phai tàn
Chỉ như con sóng biệt ngàn - khơi xa.
 
Mây kia
Gió nọ
...la đà
Bồi hồi chi khúc ơi à... 
- à ơi !
 
Tú_Yên
(21-10-2010)  

Nhớ mãi ?

Nhớ mãi ?
Thì anh phải giữ nghe
Giữ làn gió mát giữa đêm khuya
Giữ ánh trăng vàng bên gối mộng
Giữ cả sao trời - mây nữa kia

Nhớ mãi ?
Ừ !
Anh phải nhớ dai
Chằng gì lại vượt quá tầm tay
Năm tháng vèo trôi - tình vẫn thắm
Chiu chắt
Nâng niu
Sẽ có ngày...

Tú_Yên

(20-10-2010)

Thì là...

Đợi nhau hun hút sa mù
Lá vàng rơi để chiều thu đượm buồn

Sông đời phân nhánh - chia luồng
Tình xa nên biết cội nguồn là đâu.
Một mai...
Thuyền vắng
Bến sầu
Chỉ như con nước qua cầu - phải không ?

Xuân là Xuân
Đông là Đông
Mai_Đào tươi sắc
Se lòng tuyết rơi.

Nếu mà...
Thuyền có xa khơi
Thì là như thoáng chơi vơi - cõi hờ.

Tú_Yên

(19-10-2010)

Nắng rớt âm thầm

Trách gì một ánh Sao đêm
Lá rơi
Là bởi bên thềm - lá rơi.

Không gian to rộng chơi vơi
Ta tìm gì giữa khoảng trời mênh mông ?

Dòng sông nối với dòng sông
Thế nên con nước lớn_ròng - nghìn năm.

Chiều buông
Nắng rớt âm thầm.

Tú_Yên

(17-10-2010)

Áng thơ trôi

Thuyền trôi theo áng thơ trôi
Khoảng không hư ảo bồi hồi mà chi ?
Trăng xa nào có nghĩ gì
Mây lơ đãng
Gió thầm thì
...thế thôi.

Ước mơ ?
Là chút thơ rơi
Giấu vào trong đấy mảnh đời gian nan
Cầm bằng như thoáng đi hoang
Cho vơi đi những mênh mang - kiếp người.

Mong ngày mai nắng hồng tươi
Và ta tìm lại nụ cười đã xa.

Tiếng lòng trổi nhịp ngân nga
Cho tình_thơ mãi giao thoa giữa đời.

Tú_Yên

(17-10-2010)

Nếu...

Nếu có tình yêu
Tôi sẽ dâng đất nước
Tặng cho người lạ trước, quen sau
Tháng mười về lòng bỗng chợt nôn nao
Miền Trung bão
Có đau cùng nơi ấy ?

Nếu tình yêu
Chẳng bao giờ được thấy
Cũng cứ cười cùng gió để ngày qua
Người xa người - là xa thật là xa
Nên bóng nắng cũng chợt nhòa trong mắt

Lá xa cành
Rồi rơi đầy trên đất
Lời nói nào ngọt mật - cũng đành thôi !

Nếu biết rằng...
Người vẫn mãi xa xôi.

Tú_Yên

(10-10-2010)

Ngàn năm Thăng Long

* Viết cho ngày Lễ Hội 1000 năm Thăng Long 2010

Hà Nội xôn xao đón chào ngày Hội lớn
Từng bước chân vang rộn khắp kinh thành
Những dấu ấn in sâu vào tâm não
Của bao người tóc bạc lẫn đầu xanh

Thăng Long đó
Nay tròn nghìn năm tuổi
Trời xanh lơ
Đất ngan ngát hương tình
Qua năm tháng dệt từng trang thanh sử
Thế kỷ rồi thế kỷ…
Mãi lưu danh.

Có phải không ?
Anh nôn nao ngóng đợi
Chị chờ mong ngày Lễ hội nghìn năm
Từ cái thuở hồng hoang - Cha mở đất
Mẹ khai sông - cơ cực giữa thăng trầm...

Ngày Hội lớn
Thăng Long thành náo nức
Những nụ cười rạo rực giữa cờ hoa
Người rất xa tận nửa vòng trái đất
Vẫn về thăm
Nghe hồn nước giao hòa.

Thăng Long đó
Nay tròn nghìn năm tuổi
Vững niềm tin như tự buổi ban đầu
Thênh thang Phố
Cho đất trời rực rỡ
Ấm tim người
Ấm mãi đến mai sau.

Tú_Yên

(01-10-2010)

Ru hờ...trăm năm

Trời mưa
Mưa…
Lại trời mưa
Nghiêng nghiêng từng giọt lưa thưa khắp trời

Nặng lòng chi lắm
Tôi ơi !
Trang thơ buồn vẫn nghìn đời bơ vơ.

Một cung đàn
Một giấc mơ
Vọng ngân là tiếng ru hờ - trăm năm.

Tú_Yên

(30-09-2010)

Có một điều...

Lá trên cành vẫn luôn xanh biêng biếc
Người nhớ người da diết vậy hay sao ?

Mùa mưa về từng hạt vẫn rơi mau
Tháng chín chông chênh ngập đầy bão tố
Gió có giật tung những buồn vui, đau khổ
Để thả trôi cùng dòng nước lũ trào dâng ?

Lá trên cành - lá hỡi có bâng khuâng ?
Sao cứ đong đưa theo tháng ngày lặng lẽ
Sao lại luôn bay giữa dòng đời quạnh quẽ
Và rũ buồn, 
xao xác mãi nghìn năm ?

Có một điều
Một bóng
Một xa xăm...
Ta muốn nhặt mà cứ hoài rơi vỡ
Tất cả âm vang của cái thời bỡ ngỡ
Vẫn chòng chành theo nhịp thở mồ côi.

Có một điều...
Một điều rất xa xôi
Bất chợt đến
Bất chợt đi
Vội vàng quá thể
Tháng chín mưa nhiều
rơi...
rơi...
như lệ
Giọt lệ buồn lạnh lẽo giữa mùa Thu ?

Người xa người
Xa biệt cả lời ru
Của khúc tình ca dệt từ nỗi nhớ
Của những câu thơ
...xuyến xao
...ngờ ngợ...
Có một điều.
Chợt vỡ
...Vậy là thôi !

Tú_Yên

(30-09-2010)

…như không

Nhớ làm chi
Mong làm chi
Trần gian hư ảo
Người thì ảo hư.

Thơ mà
Viết chỉ hình như...
Hình như tất cả
Chỉ...
Ừ.
- như không.

Tú_Yên

(30-09-2010)

Mây tím chiều nay

Mây tím chiều nay
Mây vẫn bay
Đông tàn_Xuân lại
Có ai hay ?
Bèo trôi theo sóng
Bèo trôi giạt
Hoa rớt bên đời...nên gió lay ?

Dẫu biết rằng xưa - anh đã hứa
Mà đời như giấc mộng phù du
Thì thôi khép lại tình thơ nhé !
Khép cả vầng trăng
Trăng cuối thu.

Tú_Yên

(28-09-2010)

Anh hứa ?

Anh hứa ?
Ừ !
 Anh nhớ giữ lời
Đừng làm Trăng rụng
Cánh Sao rơi
Đừng làm môi, má phai màu thắm
Đừng để em buồn
Yêu dấu ơi !

Anh hứa ?
Ừ !
Anh phải nhớ hoài
Nhớ chiều sương lạnh - ấm vòng tay
Nhớ qua năm tháng
Tình luôn thế
Nhớ mãi ru hời...em giấc say.

Tú_Yên

(28-09-2010)

Đêm Trăng Thu

Tháng tám !
Thời tiết như cũng dịu dàng hơn để đón chờ một vầng Trăng sáng

Đêm mơ hồ thinh lặng.
Gió nhẹ nhàng se sẽ lùa mây...
Trung Thu về...rơi nhẹ trên tay
Cho mắt em thơ như bất chợt ngời đầy niềm mơ ước

Dẫu nắng
Dẫu mưa
Vầng Trăng Thu vẫn êm đềm nhẹ lướt giữa trời cao...soi bóng nước...lượn lờ...

Trung Thu đến rồi.
Và đó giấc mơ...
Giấc mơ cũ...tự bao giờ - nguyên vẹn ?


Đêm Trăng Thu

Vầng trăng treo lơ lửng
Giữa bầu trời trong veo
Dịu dàng và thơ mộng
Cho bao người nhìn theo...

Vầng trăng treo lơ lửng
Qua nghìn năm - nghìn năm
Khi xoe tròn…
Khi khuyết
Dẫu gần mà xa xăm.

Ánh trăng vàng ngan ngát
Gió đùa
...như đung đưa
Trăng muôn đời vẫn trẻ
Vẫn xinh qua bao mùa.

Trung Thu - trăng vành vạnh
Ngự giữa trời cao cao
Trải ánh vàng huyễn hoặc
Ươm trần gian sắc màu.

Đêm nay trăng tròn lắm
Cho đàn em tung tăng
Mùa vui về trẩy hội...
Hội Hoa đăng - đêm rằm.


Trên cao trăng lửng lơ nằm
Trần gian vui đón hội rằm - Trung Thu.

Tú_Yên

(18-09-2010)

Giạt...

Con bướm bay vòng
Con bướm bay
Cành hoa mỏng mảnh - gió lung lay
Giấc hồ hư ảo
Trời hư ảo...
Vẫn rớt trên tay...thoáng một ngày...

Chiều nghiêng nắng rọi thềm rêu lạnh
Ta nhặt thinh không xếp mộng đời
Trôi trôi một chút hương mùa cũ
Giạt cánh hoa bèo
Tôi, ấy ơi !

Tú_Yên

(18-09-2010)

Vẫn là mùa Thu

Mùa thu...
Vẫn mãi là Thu
Lao xao cùng những tiếng ru - gió lùa
Xạc xào...
Cành lá nhẹ khua
Trăng đêm đã trải mấy mùa - lửng lơ ?

Em về...
Dệt nốt vần thơ
Ươm cho đầy...
Dẫu là mơ - muộn màng.

Ơi nầy Trăng !
Bóng Trăng vàng
Lung linh chi để...tình tang...sợi sầu ?

Rừng thưa...
Lá rụng về đâu ?
Níu Thu - em lấy
Mùa nào - cho anh ?

Tú_Yên

(18-09-2010)

Theo gió Thu sang

Từng sợi mỏng
Mỏng như đời...
Chợt mỏng
Theo gió lùa tỏa rộng giữa trần gian
Trong mây trời lồng lộng bóng Thu sang
Hoa trắng muốt
Tơ mịn màng - trắng muốt.

Đóa Bồ Công Anh
Yên bình bên cỏ mượt
Không nồng hương
Khoe sắc với bình minh
Chẳng lượt là
Kiêu hãnh đẹp xinh
Mà bình dị trong vô vàn...bình dị.

Màu hoa trắng
Trắng
…hàng bao thế kỷ
Giữa hoàng hôn, khép nép với nắng vàng
Vẫn luôn mãi đơn sơ và thầm lặng

Chiều về rồi
Se sẽ...
Gió Thu sang.

Tú_Yên

(04-09-2010)

Gió ?

Em như gió bay xa
Giữa dòng đời bao la
Anh có là mây ấm ?
Giữa không trung la đà.

Em như gió mông mênh
Mang nỗi buồn không tên
Theo dòng đời trôi mãi
Bên mây chiều lênh đênh ?

Tú_Yên

(04-09-2010)

...Là con Chó đá?














...Là con chó đá?

Là con chó đá
Con chó đá
Cũng lắm hung hăng để dọa người
Trẻ con hàng xóm thì xanh mặt
Đêm tối mù mù - sợ hết hơi.

Tìm

Cả đời ta cứ mãi tìm...
Được gì không giữa nổi_chìm trần gian ?

Ngày qua
Ngày lại sẽ sang
Gió bay...
Bay giữa mùa vàng - gió bay...

Tú_Yên

(02-09-2010)

Gặp em rồi ?

Anh gặp em rồi ?
Chắc hẵn giữa cơn mơ
Đêm thao thức bơ thờ chờ bóng nắng
Trái tim nôn nao những niềm thương thầm lặng
Gửi về ai, xa mờ mịt phương nào.

Anh gặp em rồi - là thật đó sao ?
Như thoáng heo may vào mùa rất sớm
Như ước muốn hư hao chẳng bao giờ thắm đượm
Là muộn mằn đêm cùng giấc mộng xa xôi ?

Anh gặp em rồi.
Cũng có thể đấy thôi
Hiện tại ?
Tương lai ?
Hay miên viễn thời quá khứ ?
Trong áng thơ trôi giữa chiều tư lự
Theo bóng hoàng hôn tim tím - tím mây trời.

Anh gặp em rồi ?
Khi nửa giấc mơ rơi
Khép mi mắt rã rời để đời thêm ảo giác
Tìm chút bình yên cho tim đừng xao xác
Nhặt lại mùa thương đã trôi giạt không về.

Anh gặp em rồi ?
Trong nỗi nhớ bộn bề
Giữa cách trở mà đam mê bỏng cháy
Những vời vợi chia xa không bao giờ gần lại
Cùng mịt mờ và tê tái buồng tim ?

Anh gặp em rồi ?
Trong hoang vắng lặng im
Giữa khuất lấp_thực_hư và bồng bềnh tâm não ?

Thì vẫn mãi là chút lòng thơm thảo
Của một người xa gửi về đất Trà Vinh.

Tú_Yên

(31-08-2010)

Ước...

Tôi cứ nghĩ về gió
Giữa đời nhẹ nhàng bay
Lại hay nhìn theo mây
Trên trời xanh lãng đãng

Để mơ về năm tháng
Của ngày xưa...ngày xưa
Tiếng võng nào đong đưa
Theo lời ru khe khẽ...
...

Tôi ước mình mãi trẻ
Trong tay Mẹ dịu dàng.

Tú_Yên

(29-08-2010)

Gửi về miền Trung

Dập dồn bão cho miền Trung rối rắm
Biết bao người đăm đắm nỗi lo âu
Bão nối bão
Gió giông cuồng nộ quá
Xót xa lòng
Chẳng biết phải làm sao ?

Trời như cũng lá lay điều dâu bể
Vừa khô hanh bỗng chốc chuyển mưa dầm
Đồng nứt nẻ chợt biến thành biển nước
Lúa rạp mình
Không đở nổi cuồng phong.

Rồi lũ quét cho vùng cao sạt đất
Chôn vùi bao sinh mạng thật vô tình
Đá sụp xuống
Cửa nhà tan nát hết
Nơi nào đâu...le lói chút bình minh ?

Miền Trung bão
Miền Nam như đứt ruột
Xa thật xa
Mà tê buốt cả lòng
Nghe trong gió
Tiếng em khờ bật khóc
Lệ rơi đầy như nước
...trắng dòng sông ?

Xin gửi cả hồn ta theo gió bão
Về miền Trung
Thơm thảo chút tình người
Mong hạnh phúc, niềm tin về khắp ngõ
Cho quê xa lại vang rộn tiếng cười.

Tú_Yên

(28-08-2010)

Như khói_như sương

Mờ xa...
Biền biệt như sương_khói
Cha_Mẹ đi đâu
Chẳng thấy về ?
Tháng bảy, mưa buồn
...mưa trút nước
Sợi sầu giăng ngập những con đê.

Cha bỏ làng xưa
Bờ ruộng trống
Mẹ rời bếp ấm, tách trà xanh
Mờ xa...
Biền biệt như sương_khói...
Tháng bảy mưa về
Mưa rớt nhanh.

Tú_Yên

(26-08-2010)

Thứ Sáu, 17 tháng 4, 2015

Đem chữ lên rừng

Vất vả tháng ngày
Và thao thức bao đêm
Trang giáo án ru mềm từng con chữ
Ngại gì đâu mưa nguồn và thác lũ
Cô gái đồng bằng gian khổ vượt đường xa.

Đất Bazan gập ghềnh vẫn vững chân qua
Vì trong óc, trong tim…
Là tình yêu vời vợi
Cao nguyên đó
Xanh ngời chờ đợi
Cô giáo về
Rạng rỡ mắt em thơ.

Ánh sáng nào thắp đẹp những cơn mơ
Để cô gái miền xuôi nhọc nhằn lên miền ngược ?

Trời xanh ngát
Đang chực chờ phía trước
Cô giáo về...
Bóng mượt những lời ca
Cô giáo về...
Và con chữ thăng hoa

Chim ríu rít
Nắng chan hòa
Núi rừng trẫy hội.

Tú_Yên

(14-08-2010)

Buồn !

Đêm qua ta đứng buồn thiu
Trông thấy lá rụng lại liêu xiêu buồn

Buồn gì ?
Chẳng rõ ngọn nguồn
Vì sao lá rụng - lá buồn cành chăng ?

Đêm qua ta cứ băn khoăn
Hỏi đời: sao mãi giáng_thăng thế nầy
Hỏi trời: được mấy tầng mây
Hỏi sông: mấy nhánh
Hỏi cây: mấy rừng ?

Tú_Yên

(11-08-2010)

Mưa

Mưa nhiều trời đất tối om
Nắng quê trốn mất
Nên hồn đi hoang

Nẻo đời vắng tiếng tình tang
Câu thơ như cũng lang thang - bỏ mình.

Tú_Yên

(11-08-2010)

Nắng sớm mai

Sấp_Ngữa - Âm_Dương...
Đêm tối trôi qua
Bình minh lên
Bầy chim nhỏ ríu rít hót vang đón chào ngày mới
Nắng trải lụa vàng soi rọi khắp muôn loài
Hạt sương sớm chợt nép mình rung rẩy
Mặt trời lên thì đành phải tan thôi

Vũ trụ tuần hoàn.
Vòng quay khép kín
Ngày và đêm
Sáng_tối
Nắng rồi mưa
Có lại không
Không_có
Thiếu_thừa
Thì cũng phải.
Đừng bận lòng rối rắm.

Ta dang tay đón nắng vàng tươi thắm
Gió đùa mây
Lá hát nhịp rì rào
Hoa khoe sắc, bung xoè từng cánh mỏng
Sóng bạc đầu cho lòng biển lao xao.

Đời là thế !
Cuộc nhân sinh là thế...
Tất bật
Gian lao |
...rồi cũng thành không
Vòng trầm luân nghìn thuở cứ quay vòng
Và cát bụi lại trở về cát bụi.

Mong có lúc Ta làm viên đá cuội
Móp méo ?
Vuông_tròn ?
...lăn lóc giữa đường trần
Chẳng bận lòng suy nghĩ. cân phân
Sai hay đúng - bạc lòng và nhân nghĩa ?
...

Kia là nắng sớm mai
Cho đôi bạn tình ngắm nghía
Vai kề vai thủ thỉ chuyện cau trầu
Chẳng biết gì điều ngang trái, bể dâu
Đời êm ái
Dịu dàng như vầng hồng lan tỏa.

Rồi chính ngọ
Nắng vẫn còn nguyên đó
Dẫu có lúc gắt gay, bỏng rát mặt người
Mà cây xanh màu
Hoa lá lại thêm tươi
Nắng là nắng
Nắng bên đời mê mải.

Ngày sẽ qua
Đêm tối rồi quay lại
Chuyện tử_sinh là chuyện của đời thường
Hoa dâng đời nồng đượm những mùi hương
Ta gửi cho người vần thơ thương_thơ nhớ.

Nắng sớm mai trao trần gian nhịp thở
Thơ ươm mầm
Trả món nợ - Thi Nhân.

Tú_Yên

(03-08-2010)

Dường như














Dường như ...
Hạt nắng cũng cười
Chở mơ.
Về tặng cho người hay mơ.

Tú_Yên

(11-08-2010)

Thơ
















Thơ

Thơ.
Tôi cứ thả lên trời
Vẩn vơ để nhớ một thời - vẩn vơ

Và rồi có kẻ thích mơ
Chiêm bao - níu lấy vần thơ tôi
Cười…

Tú_Yên

(06-08-2010)

Niềm mơ ?

Em_Anh
Xa thật là xa
Như mây_như gió...la đà vu vơ
Bên em - anh hãy làm thơ
Gửi vào trong đấy nỗi chờ mông lung

Bao giờ núi hết chập chùng
Sông đừng phân nhánh
Ta cùng ngắm Xuân ?

Niềm mơ.
Em níu thật gần
Mong trăng thanh_nắng trong ngần - quanh ta.

Tú_Yên
(03-08-2010)

Tìm

Tìm ở nơi nào đấy
Một vầng mây xa xăm
Bảng lảng giữa đêm rằm
Là Trăng_Sao lấp lánh ?

Đêm dịu huyền sóng sánh
Trải ánh vàng lung linh
Gió hát tiếng tự tình
Cùng trời xanh bát ngát.

Em tìm trong lời nhạc
Nhịp đập của lòng anh
Để mộng ước vời xanh
Mơ hóa thành hiện thực ?

Tú_Yên

(01-08-2010)

Vẫn là...dáng thơ

Vẫn là thơ lắm thân thương
Như làn gió nhẹ dâng hương tặng đời

Nhớ gì ?
Lòng lại chơi vơi
Là em - hay bóng chim trời mù tăm
Là anh - giữa những thăng trầm
Là vu vơ với lặng thầm - đôi khi...?

Chân nghiêng lạc mộng xuân thì
Nhớ_quên cũng chẳng là gì đâu anh
Trùng trùng...
Mây trắng
Trời xanh
Bẻ đôi nỗi nhớ dệt thành niềm mơ.

Dáng thơ - vẫn mãi là thơ
Thế mà ta lại bơ vơ - lạc mình.

Tú_Yên

(20-07-2010)

Nghiêng...một chút

Nghiêng một chút
Để gần nhau thêm một chút
Bất ngờ thơ bỗng chốc hóa thênh thang
Trời xanh trong và nắng cũng thật vàng
Mây bảng lảng
Gió dịu dàng lay động.

Nghiêng một chút
Để lòng ta mở rộng
Mênh mang tình giữa khoảng trống hư vô
Những ngôn từ dung dị đến ngây ngô
Đem vào mộng bỗng hóa thành hương sắc.

Nghiêng một chút
Để nhận ra điều rất thật
Là ấm nồng ngây ngất tự vần thơ
Là nồng nàn, dịu ngọt với êm mơ
Lan tỏa mãi nỗi đợi chờ khao khát.

Nghiêng một chút cho hồn ngân tiếng nhạc
Điệu ru đời ngọt tựa khúc tình ca
Điều tuyệt vời từ ảo ảnh bay xa
Là âm vọng những giao hòa trời đất.

Nghiêng một chút cho hồn ta ngây ngất
Nhận chân điều rất thật - những vần thơ
Hiền ngoan về ngự mãi giữa cơn mơ
Lung linh sáng như màu trăng sóng sánh

Mở toang lòng cho yêu thương chắp cánh
Rộng vòng tay để thân ái thăng hoa
Tim tím hoàng hôn
Sáng_tối giao thoa
Nghiêng một chút - để gần nhau thêm một chút.

Tú_Yên

(19-07-2010)

Lạc…

Cuộc đời có lạc mới vui
Loanh quanh để biết trọn mùi ngóng trông

Người bên Tây
Kẻ ở Đông
Như Nam với Bắc
Như vòng ngược_xuôi.

Tú_Yên

(19-07-2010)

Nghiêng...

Giữa trời trăng lửng lơ treo
Làn mây như cũng trôi theo dịu dàng
Đêm nghiêng
Và giấc mơ tàn
Chân em nghiêng giữa ngỡ ngàng - phù du

Chiều nghiêng theo tiếng ai ru
À ơi...
ơi...bóng mùa thu đang về

Anh nghiêng hồn - nỗi tỉnh mê
Em nghiêng lòng với bộn bề - hình như...

Tú_Yên

(19-07-2010)

Tình thơ Như Làn Gió

Tình thơ như làn gió
Đã đến tự ngàn phương
Rồi trôi đi khắp nẻo
Gửi cho đời chút hương.

Tình thơ như làn gió
Nhẹ nhàng tựa lời ru
Ngoan hiền bên gối Mẹ
Êm êm mơ - chiều Thu

Tình thơ như làn gió
Bảng lảng niềm mơ hoa
Lung linh dường tia nắng
Và bóng mây la đà
...

Là thơ
Như gió ngân nga
Là Ta - dệt khúc tình ca dâng đời.

Tú_Yên

(19-07-2010)

Dáng thơ

Dáng thơ_là bóng cuộc đời
Ươm mầm xanh giữa khoảng trời ước mơ
   
Lặng thầm từng tiếng rung tơ
Tình tang...
Ru khúc vẩn vơ với người.

Nắng vàng
Hoa lá thắm tươi
Nhân gian mãi trọn môi cười nồng say.

Thế là
Mộng vỡ lại đầy
Dáng thơ ngoan ngủ trên tay - dịu dàng.

Tú_Yên

(18-07-2010)

Tình rơi...

Tình rơi giữa chốn hư không
Bước chân đã mỏi
Còn trông mong gì
 
Lỡ rồi
Lỡ mộng xuân thì
Biệt mù…
Một cánh chim di lạc đàn.

Tú_Yên

(18-07-2010)

Nợ ?

Có phải lòng riêng mãi nợ nần
Những vần thơ mộng lắm bâng khuâng
Gió thoảng...
Hương đưa...
Rèm khẽ động
Tim tím chiều nghiêng
- nghiêng bước chân.

Là đấy
Tình thơ cứ vấn vương
Nhớ trăng soi bóng giữa đêm trường
Lung linh trải lụa bên thềm vắng
Nhớ lá ru buồn trong gió sương.

Là nợ tình thơ
...nợ thế nhân
Nợ mình câu_chữ với bao lần...
Trở trăn, thương nhớ và mong đợi
"Một bến bình yên giữa cõi trần".

Tú_Yên

(18-07-2010)

Biết rồi...cái giấc mơ rơi

Tóc xanh - bay lạc cánh Diều
Chở niềm mơ với bao điều - em mơ
Chở bình yên
Chở tuổi thơ
Chở luôn những thoáng ngu ngơ - chạnh lòng.

Tóc giờ bạc trắng như bông (?!)
Như mây
Như khói...
theo dòng thời gian
Như là cơn mộng vợi tan
Như chông chênh với hoang tàn
Thế thôi !

Biết rồi cái giấc mơ rơi
Có về chăng để cho trời chợt xanh
Cho màu mắt biếc long lanh
Cho em biết đợi chờ anh - bên thềm ?

Tú_Yên

(18-07-2010)

Nghiêng

Lòng nghiêng theo với xót xa
Trái tim nghiêng với nhạt nhòa tháng năm.

Nào đâu là những thăng trầm ?
Tà huy…
Nghiêng
Đổ
Lặng thầm
- Buồn ơi !

Tú_Yên

(15-07-2010)

Thôi thì...

Biết đâu
Đời vẫn đời thôi
Vui_buồn thoáng đã xuôi trôi biệt mù.

Thôi thà làm chiếc lá thu
Bẽ bàng rơi xuống giữa khu vườn hồng
Để rồi...
Bỗng chốc thành không
Lẫn vào cát bụi mênh mông trần đời.

Thôi thì thôi - cũng kiếp người
Thôi thì thôi - những tiếng cười vụn tan.

Lá vàng ?
Vàng lá…
Thu sang.

Tú_Yên

(11-07-2010)

Chờ ?

Chờ ai ?
Ta biết chờ ai
Tóc mây giờ cũng phôi phai mất rồi !

Chờ người ?
Xa - thật xa xôi
Lời thương không ngỏ
Bờ môi nhạt màu.

Chờ gì ?
Chờ đến kiếp nào
Thời gian trôi mất
Biết làm sao đây ?

Chờ ?
Tình…
- Như gió
- Như mây
Là khung trời trống
Là cây rũ cành.

Chờ chi ?
Thôi chắc phải đành...
Khép vầng nhật_nguyệt
Mong manh tình buồn !

Tú_Yên

(11-07-2010)

Lời ca cũng buồn !

Nhịp lòng
Câu_chữ buông lơi
Tri âm đâu
Để tiếng cười vợi xa ?
Chòng chành một giấc mơ qua
Cung đàn lỗi nên lời ca cũng buồn.

Tú_Yên

(11-07-2010)

Ru khúc...tình ơi !

Tôi là làn gió mông mênh
Loanh quanh bay giữa chông chênh kiếp người
Miệt mài gom góp tiếng cười
Tặng đời chút mộng xanh ngời ước mơ.

Tôi là một chút tình thơ
Lang thang khắp nẻo vu vơ - thật thà
Nơi nơi đều lấy làm nhà
Khắp trời là góc vườn hoa ngát nồng.

Tôi đi
Đi mãi - lòng vòng...
Một tên gọi_một tấm lòng - đấy thôi !
Vần thơ viết ở bến đời
Ngân nga ru khúc "tình ơi" - mặn mà.

Tú_Yên

(10-07-2010)

Thứ Tư, 15 tháng 4, 2015

Lạc...

Trăm năm - là giấc chiêm bao
Ảo mờ với những xuyến xao - dấu tình...
Lạc rồi !
Ta đã lạc mình
Lạc luôn một thoáng mộng lành xa xưa

Nầy nầy...
Kìa những hạt mưa
Rơi chi - rơi giữa ban trưa nắng đầy
Rằng mây
Mây hỡi - ơi mây !
Vu vơ chi cõi mù vây dấu tình ?

Trăm năm
Ta vẫn một mình
Từ khi bỗng bất thình lình - lạc nhau.

Tú_Yên

(10-07-2010)

Biển & Sông

Em vẫn là sông nhỏ
Thầm thì cùng mưa rơi
Anh luôn là biển rộng
Xa tít mù - xa khơi.

Chẳng mong gì bến hẹn
Biển anh tràn mông mênh
Sông êm đềm cuối bãi
Dập dềnh theo triều lên.

 Tú_Yên

(09-07-2010)

Biển gọi

Người về...
Để nhớ
Để thương
Ta đi lòng cứ vấn vương điều gì ?

Tình quê - là khối tình si...
Nghìn năm vẫn mãi khắc ghi tấc lòng.

Rầm rì...
Tiếng hát dòng sông
Ì ầm biển gọi
...mênh mông - cá đầy.

Tú_Yên

(04-07-2010)

Biển đợi

Ngàn năm
Biển vẫn thủy chung
Trải lòng cùng với chập chùng trời xanh
Cả đời cứ thế loanh quanh
Xô bờ cát
Gọi...
Chòng chành - triều lên.

Thế nào là nhớ...là quên ?
Về đâu hỡi sóng mông mênh bạt ngàn ?

Vi vu
Lời gió sẽ sàng
Lao xao
Biển đợi...người sang - bến chờ.

Tú_Yên

(03-07-2010)

Biết đâu

Xẻ đôi vầng nguyệt - nên thơ
Gom câu_chữ để dệt mơ dâng đời

Biết đâu là chuyện khóc_cười
Biết đâu trong_đục lòng người Hỡi ai ?
Thời gian trôi tuột qua tay
Níu được chăng áng mây bay giữa trời ?

Nửa vầng trăng - lặng lẽ rơi
Nửa chìm xuống đáy sông đời - lung linh

Nghìn năm
Trăng cứ lặng thinh
Mặc cho lắm chuyện tội tình
Mặc cho...

Tú_Yên

(01-07-2010)

Đoản khúc biển

Chòng chành
Biển khóc giữa đêm
Lao xao bọt sóng...ru êm - bạc đầu

Biết đâu là cạn - là sâu
Làm sao đong đếm bể dâu tình đời ?

Sóng tràn
Bờ cát rối bời
Dập vùi bao chuyện khóc_cười…
Phải chăng ?

Giũ buồn
Rớt nỗi băn khoăn
Còn không những nỗi nhọc nhằn
Biển anh ?!

Tú_Yên

(01-07-2010)

Lặng !

Bất chợt đôi khi ta không nhận ra mình là ai nữa
Không khóc làm gì.

Nửa mảnh hồn trôi đi
Một nửa kia có diệu kỳ như thuở...

Nhận thức chông chênh với những lần bỡ ngỡ
Một khắc cũng là thời gian

Hoang mang
...Ta giấu mình trong mộng
Vần thơ buồn
Lắng đọng một niềm mơ.

Tú_Yên

(29-06-2010)

Nhớ ?

Nhớ làm chi Sài Gòn
Năm mười tám
Nẻo quê mình đã khuất thật là xa
Gió xưa ấy nay chẳng còn ru lá
Cây im lìm không lặng đón người qua ?

Nhớ gì đâu - con đường đang ồn ả ?
Để giật mình khi nghe tiếng...(bất ngờ)
Chắc là mãi đi tìm vần thơ nhỏ
Nên hồn trôi
...trôi khắp nẻo - bơ vơ.

Tú_Yên

(28-06-2010)

Có và không

Con người trong thân xác
Vẫn có một linh hồn
Thả lòng về dĩ vãng
Đắm chìm giữa hoàng hôn

Đó là khi mơ mộng
Với những điều viễn vông
Đôi lúc là ảo vọng
Có, có
Rồi...
Không, không

Cũng mong mình rời xác
Hóa linh hồn vẩn vơ
Làm bóng mây muôn hướng
Hay làn gió bơ thờ.
...

Thế là hết mộng...hết mơ
Thế là hết cả vần thơ u sầu.

Tú_Yên

(27-06-2010)

Là thơ

Trăm năm - cũng chỉ một lần
tử_sinh. Thôi chớ cân phân làm gì
Tháng năm lần lựa qua đi
Mình ta ngồi nhặt chút gì đã rơi
 
Là thơ.
Thơ đấy 
Thơ ơi !
 
Tú_Yên
(27-06-2010)   

Hoa lòng...

Bến thương xa biệt lâu rồi
Biển mênh mông sóng nên trôi mất thuyền
Chân trời mù bóng chim Quyên
Biển ơi !
Biển có nhớ thuyền hay không ?

Biển đằng Tây
Thuyền đằng Đông
Thế là nước cuốn...hoa lòng - mù tăm.

Tú_Yên

(26-06-2010)

Tri kỷ























Bên hiên
Vẳng tiếng Nguyệt Cầm
Vầng trăng như cũng lặng thầm ước mơ
Nghìn năm một nỗi đợi chờ
Mong cùng tri kỷ ươm thơ - nồng nàn.

Tú_Yên

(24-06-2010)

Bâng khuâng

Biết về đâu để tìm
Trong khoảng trời mê mải
Chút gì còn sót lại
Của ngày xưa...ngày xưa...

Mùa trôi...
Nắng rồi mưa
Cứ quay vòng năm tháng
Nỗi nhớ nào bảng lảng
Vương vấn mãi hồn ta ?

Ngày qua
Ngày lại qua
Bên góc đời xa ngái
Ta - một mình ngồi lại
Cùng bâng khuâng...
Bâng khuâng.

Tú_Yên

(24-06-2010)

Vu vơ...

Cứ tưởng rằng mạng ảo
Là lắm nỗi mông lung
Đảo điên trong vô định
Chẳng thể nao chung cùng...

Ấy thế mà đôi lúc
Ảo lại biến thành chân
Những gì trong giấc mộng
Lại thân thiết vô ngần

Tình thơ là thế đấy
Bay giữa vùng hư vô
Chẳng cần canh tọa độ
Vẫn nồng thắm bất ngờ


Bến thơ - xao xuyến đợi chờ
Tri âm
Tri kỷ
…dệt mơ dâng đời.

Tú_Yên

(24-06-2010)

Gom thơ đan mộng mà mơ

Vần thơ viết giữa tháng ngày
Mùa qua, để giọt mưa bay - ướt nhèm.



Nầy nầy, cô bé
Bé xinh ơi !
Thơ vẫn là thơ ở giữa đời
Ngân nga ru khúc tình nhân thế
Ươm mộng cho mình cô - đấy thôi.

Nầy nầy, cô bé
Bé hay mơ
Cô cứ chờ đi
Hãy cứ chờ...
Dẫu đời giông bão - nhiều giông bão
Thơ vẫn vẹn tròn
Thơ - rất thơ.

Nầy nầy...
Cô bé thích dung dăng
Hay nghịch
Hay cười
Hay nói năng
Yểu điệu đôi vần duyên dáng quá
Có thường ôm mộng vớt vầng trăng ?

Nầy nầy, cô bé
Bé yêu thơ
Thơ cũ
Thơ xưa
...bấy đến giờ
Cô gom lại nhé đừng cho rớt
Đem về đan mộng để mà mơ.

Tú_Yên

(22-06-2010)

Say ?...

Đôi khi muốn nhớ - lòng không nhớ 
Lắm lúc tìm quên chẳng dễ nào 
Say đi cho dạ dâng trào 
Bồi hồi với một thoáng nào rất xưa. 
 
Tháng sáu mưa nhiều - mưa tối đất 
Sắc xám đìu hiu - xám cả trời 
Chiều buồn chi lắm chiều ơi ! 
Say rồi
Có thật quên đời được chăng ? 
 
Tú_Yên
(21-06-2010)   

Cọng tình…

Cọng tình anh đang giữ
Cho mượn chút được không ?
Thử xem coi màu sắc
Đỏ, xanh hay trắng, hồng.

Cọng tình anh đang giữ
Cẩn thận - đừng đáng rơi
Lỡ người ta lượm mất
Rồi khóc hoài - anh ơi !

Tú_Yên

(21-06-2010)

Biển ?

Ngàn xa
Biển vẫn miên trường
Dạt dào và mãi tìm đường về khơi
Vì đâu con sóng rối bời ?
Nhấp nhô
Xô đẩy
...giữa đời - thiên thu.

Sao trời khi tỏ_khi lu
Lung linh
Trăng chỉ tù mù rọi soi...
Bến thương xa biệt lâu rồi !

Tú_Yên

(18-06-2010)

Ở đâu giấu một cọng tình ?

Ở đâu giấu một cọng tình ?
Cho anh nhớ mãi bóng hình người dưng
Mưa chiều tháng sáu rưng rưng
Hạt rơi...
Rơi giữa lưng chừng trời cao.

Cọng tình nay lạc bến nào ?
Anh tìm...
Tìm đến xanh xao tuổi đời
Cọng tình là cọng tình ơi !

Tú_Yên

(17-06-2010)

Ở đâu - ai giấu cọng tình ?

* Bài 3

Ở đâu - ai giấu cọng tình ? 
Cho mây nhớ gió - cho mình nhớ ta 
Bụi mù phủ dấu chân qua 
Hương xưa nay đã mờ xa - mất rồi ! 

Tú_Yên
(17-06-2010)   

Ở đâu - ai giấu cọng tình ?

* Bài 2

Ở đâu - ai giấu cọng tình ?
Cho ta tìm mình năm tháng
Trời chiều sương giăng bảng lảng
Sắt se chi để xao lòng ?

Giọt tình rơi vỡ giữa dòng...
Sông buồn phân chia đôi nhánh
Bóng trăng in hình sóng sánh

Đâu rồi ?
Tình ơi !
Tình ơi !

Tú_Yên

(16-06-2010)

Ở đâu - ai giấu cọng tình ?

* Bài 1
 
Cọng tình ai đem giấu
Anh đi tìm nửa đời
Đường trần mênh mông quá
Em nơi nào - em ơi ?

 Tú_Yên

(17-06-2010)

Có gì đâu

Trời rất rộng
Và tình người vẫn thắm
Thơ ươm mầm xanh lắm
Có gì đâu

Đường trải thảm
Xin mời ai hãy đến
Đem ngôn từ
...gieo hạt - tặng cho nhau.

Tú_Yên

(16-06-2010)

Lục Bát đôi câu

Bên đời - lục bát đôi câu
Ngân nga dăm khúc tơ sầu tặng nhau
Trầu xanh - xanh cả buồng cau
Vôi nồng nàn để duyên trao tơ lòng

Vẫn là...
Cánh lá trầu không
Vẫn là những thoáng giòn, trong - tiếng cười

Cau xanh - xin tặng cho người
Trầu vàng để lại, chờ lời mối mai

Nếu mà tay được trong tay
Cũng nhờ cau chát, trầu cay - dẫn đường.

Tú_Yên

(13-06-2010)

Ngày xưa

Nếu mà trở lại ngày xưa
Thì mây sẽ trắng và trưa sẽ nồng
Hè sang khoe cánh Phượng hồng
Ve râm ran để quay vòng tuổi thơ

Vẫn còn lại đó niềm mơ
Đôi khi nhớ
Chỉ vu vơ - rồi buồn
Nhân sinh tựa một vỡ tuồng
Trăng ngàn năm vẫn trăng suông hiền hòa

Ngóng trông ngày tháng thật thà
Là xưa
Xưa rất ngọc ngà - là xưa...
Bây giờ mưa vẫn cứ mưa
Nắng thì là nắng
Nắng trưa
Nắng chiều

Ta mơ.
Ta cứ mơ nhiều
Ước ao như những cánh Diều - bay cao
Ngày xưa về giữa chiêm bao
Cứ mơ để thấy ngọt ngào vây quanh
Cho trời xanh thật là xanh

Tú_Yên

(12-06-2010)

Dấu tình...

Đường trần, hụt hẫng bàn chân
Ngày qua
Tháng lại
...cứ lần lựa đi
Trăm năm
Trăng đó nghĩ gì ?
Mà lơ lửng giữa xanh rì trời cao

Phải chăng mình đã lạc nhau ?
Lạc luôn cái thuở lao đao - muộn mằn.

Dấu tình...
Nhòa với nhọc nhằn
Dấu tình.
Là những băn khoăn - để rồi...

Tú_Yên

(12-06-2010)

Biết đâu tìm

Miệt mài một kiếp lang thang
Chuồn bay
Bay với nắng vàng đang lên
Lung linh - hoa cỏ rập rềnh
Cánh chao có được rộng thênh chổ nằm ?

Một mình giữa cõi trăm năm
Biết đâu tìm kẻ tri âm - hỡi Chuồn ?

Tú_Yên

(10-06-2010)

Chỉ là...

Chỉ là...
Là thoáng hình như...
Mà sao cứ ngỡ quen từ rất lâu ?

Chỉ là lục bát đôi câu
Mưa rơi lại tưởng mùa Ngâu – thật thà

Lục bát ơi !
Lục bát à !
Ngọt ngào như điệu dân ca bên đời.

Chỉ là mấy giọt mưa rơi
Tương tư chi để cho người - nhớ nhau ?

Tú_Yên

(10-06-2010)

Nếu...

Nếu trời vẫn thắm màu xanh
Đừng mang Xuân muộn "để dành" làm chi
Ngày qua ngày
Năm trôi đi
Tuổi mình giờ đã còn gì nữa đâu !

Ví dầu…
Đừng có mưa Ngâu
Thì đời chắc sẽ hết câu - đợi chờ.

Tú_Yên

(05-06-2010)

Thì thôi...

Cái buồn cứ đến khơi khơi
Không ai xua đuổi, gọi mời được đâu
Tại mình nhiều nỗi lo âu
Nên hồn riêng mãi đắm sâu vào buồn

Thì thôi !
Gửi tặng cánh Chuồn
Nó bay đi mất - cái buồn...bay theo.

Thế là tâm tĩnh, trong veo
Như làn gió thoảng hút heo lưng trời
Giả từ mi nhé - buồn ơi !

Tú_Yên

(05-06-2010)

Buồn ?

Buồn tôi như cánh Chuồn Chuồn
Mỏng manh mà lại vẫn luôn nao lòng
Khi đầy - đầy tợ biển Đông
Khi vơi - thì lại như không có gì.

Buồn về
Ở lại hay đi ?
Níu tay
Có níu được gì mà mong
Trăng vàng soi rọi bến sông
Biển khao khát gọi...
Thuyền không trở về.

Khuất xa
Nỗi nhớ bộn bề
Chuồn ơi !
Chở tiếng hẹn thề - đi đâu ?

Tú_Yên

(04-06-2010)

Thơ thì cũng chỉ thơ thôi

Vì đâu ?
Mưa...lại mưa tuôn
Mộng mơ như những cánh Chuồn bay cao
Có khi là bóng Trăng, Sao
Có khi như gió đi vào mông mênh

Đường đời lắm nẻo chông chênh
Mộng mơ
Vơ vẩn...
Lênh đênh
Để rồi...
Thơ thì cũng chỉ thơ thôi.

Tú_Yên

(04-06-2010)

Hoa Hồng đỏ

Ngát hương thơm
Những đóa Hồng
Thắm tươi như cả tấm lòng sắc son
Thủy chung
Nhân nghĩa vẹn toàn
Trăm năm duyên nợ mãi tròn - trăm năm.

Tú_Yên

(04-06-2010)

Hoa Hồng đỏ

Đóa hoa Hồng thắm đỏ
Ngan ngát tựa hương đời
Như tình yêu bất diệt
Nồng nàn duyên lứa đôi.

Tú_Yên

(04-06-2010)

Biển & Sông

Em như dòng sông nhỏ
Hiền hòa trôi loanh quanh
Tìm đường về cuối bãi
Biển là anh - đầu gành ?

Anh - mênh mông...con sóng
Rạt rào cuốn bờ xa
Đem những niềm thương nhớ
Gửi theo mây la đà.

Sông là sông - muôn thuở
Đường dài
Trôi...
Lặng trôi

Anh vẫn là biển rộng
Tìm em
Theo...mưa rơi...

Tú_Yên

(02-06-2010)

Giận

Giận anh.
Em giận cả trời
Đổ cơn mưa để em thời ướt mem
Lạnh lùng đứng giữa màn đêm
Giận anh
Em lại giận thêm...(luôn mình)

Ào ào - ngọn gió vô tình
Làm cho mưa chợt thình lình to hơn.

Giận anh.
Giận cái...cười mơn
Dỗ chi ?
Em đã quyết hờn...(trăm năm)

Tú_Yên

(31-05-2010)

Đôi khi

Đôi khi
Gom chút hững hờ
Cùng dăm giọt lệ cho thơ biết buồn
 
Xót xa
Câu_chữ khơi nguồn
Tâm tình như bóng mây luồn trăng thanh
 
Biết đâu chẳng phải em_anh
Chỉ là một chút tơ mành - buông lơi.
 
Tú_Yên
(31-05-2010)

Vẫn chưa

Lạc loài...
Em - những bước chân
Nhỏ nhoi đi giữa đường trần chông chênh
Vần thơ như sóng lênh đênh
Như cơn gió nhẹ mông mênh bên đời

Phận duyên ?
Ảo ảnh xa vời
Biết đâu cũng chỉ là lời đẩy đưa

Dẫu rằng...
Trời nắng rồi mưa
Mà mình thì mãi vẫn chưa…
Ơi buồn !

Tú_Yên
(31-05-2010)

Biển & Sông

Hình như biển - vẫn lạc loài giữa biển
Sông bềnh bồng với bao chuyến viễn du

Biển xao xác rồi ì ầm gào thét
Sông êm đềm ngân vọng những lời ru.

Tú_Yên

(30-05-2010)

Trách...

Trách thầm con tạo lá lay
Biết nhau chi để mỗi ngày mỗi xa
Năm rồi năm nữa trôi qua
Vần thơ cứ vẫn mãi là...vần thơ.

Trách mình
Chỉ tội hay mơ...

Tú_Yên

(30-05-2010)

Mẹ

Thiếu Mẹ hiền
Lòng con sẽ chông chênh
Thuyền không lái và đời không lối thoát
Tiếng gọi Mẹ
Con vẫn hoài khao khát
Và vẫn về trong giấc ngủ mồ côi.

Thiếu Mẹ rồi
Buồn !
Buồn lắm.
Mẹ ơi !

Tú_Yên

(30-05-2010)

Là thơ

Anh chờ...
Hạnh phúc mênh mang
Về theo tia nắng sẽ sàng vừa lên

Em gom làn gió lênh đênh
Và vầng mây mỏng bồng bềnh trời cao
Viết thành thơ để tặng nhau
Cho đời bỗng nhuộm sắc màu lung linh.

Là thơ - kể chuyện chúng mình
Là thơ - như giấc mơ xinh mới về.

Tú_Yên

(28-05-2010)

Hình như...

Hình như...
Con sóng ngàn khơi
Cứ luôn quấn quýt giữa trời bao la

Thế mà mình lại cách xa
Anh và em
Cũng chỉ là
Hình như...

Có chăng lời cuối tạ từ
Gửi thầm theo những cánh thư thuở nào ?

Hình như…
Mùa đã xanh xao
Bàn tay vẫy
Một tiếng chào…
Rồi thôi !

Tú_Yên

(27-05-2010)

Trả anh...

Ừ thì...
Em sẽ trả anh
Niềm mong, nỗi đợi...mộng lành - vu vơ

Trả anh bằng những bài thơ
Dịu dàng về giữa giấc mơ - dịu dàng.

Trả anh màu nắng sẽ sàng
Trả anh sắc tím...chiều loang loáng - chiều

Trả anh ?
Trả biết bao điều...
Bay cao như những cánh Diều - được không ?

Tú_Yên

(26-05-2010)

Không muốn làm thơ ?

Nếu một ngày, Tôi rời bỏ trang thơ
Ai sẽ khóc...sẽ buồn...sẽ nhớ...?


Có lắm lúc...
Không muốn làm thơ nữa
Vậy mà sao lòng lại cứ hiu buồn
Trong đêm vắng cơn mơ về đòi đoạn...
Nhớ nhung gì mà mắt lệ rơi tuôn ?

Ta cũng đã đôi lần mong đoạn tuyệt
Vần thơ buồn. Buồn nẫu ruột người ta
Chỉ xa xót và lắm điều...xui xẻo
Những chông chênh, vụn vỡ...
Thế thôi mà.

Là câu_chữ ghép lại thành âm điệu
Muốn nói gì - biết ai hiểu cho chăng ?
Nặng trĩu niềm riêng...
Xao xuyến
Nhọc nhằn
Những chao đảo
Thăng trầm trong cuộc sống ?

Ta đã quyết...
Quên khung trời mơ mộng
Không làm thơ.
Nhất định - chẳng làm thơ
Khép đôi cánh diệu huyền...đêm hư ảo
Đóng cửa
Cài then...
Cho tim bớt ơ thờ.
...

Đã đành không muốn làm thơ nữa
Mà tấc lòng riêng...lại rối bời !

Tú_Yên

(21-05-2010)

Mẹ

Mẹ là…một giấc mơ gần
Đêm đêm về giữa bâng khuâng - xé lòng
Biết bao cuồng nộ bão giông
Vòng tay Mẹ vẫn ấm nồng chở che.

À ơi !
Nhịp võng trưa hè
Tiếng ai ru để mình nghe nhớ nhiều...
Nhớ hình bóng Mẹ thân yêu
Nhớ bàn chân
Nhớ liêu xiêu dáng gầy

Mẹ dường lẩn khuất đâu đây
Ngàn năm tiếng "Mẹ" vẫn đầy buồng tim.

Tú_Yên

(17-05-2010)

Để rồi...

Chiều tàn
Nắng hóa xa xăm
Cho đêm buông giấc lặng thầm xuống đêm
Lá vương sương
Cánh lá mềm
Ngày đong đếm tuổi
Ngày thêm hiu buồn.

Để rồi...
Trăng vẫn...trăng suông
Để rồi...
Sông lại theo nguồn
Sông xuôi...

Tú_Yên

(15-05-2010)

Biển ?

Chẳng bao giờ biển chịu im thinh 
Luôn ào ạt xô bờ bằng sóng cả
Dấu chân in...
Của một thời quen_lạ
Đọng lại gì trong hối hả thời gian ?
 
Biển hiu buồn
Con sóng cứ miên man
Dường như giấu một điều khao khát
Không có em lặng ngồi nghe biển hát
Anh đợi chờ ?
Ngơ ngác ngóng trời xa.
 
Biển nhớ gì ?
Ngàn vạn những năm qua.
 
Tú_Yên 
(15-05-2010)

Biết đâu

Thì là...
Một chút vu vơ
Loanh quanh rồi chỉ thuộc thơ - một vần
Mong sao...
Mộng cứ đến gần
Trăng đong đưa để ngại ngần - ước ao...

Chiêm bao về giữa...chiêm bao
Chắt chiu một chút hanh hao cuối mùa

Hỏi rằng: có nhớ thơ xưa ?
Hay là chỉ chuyện đủ_vừa...thế thôi ?

Sao trời bất chợt đổi ngôi
Biết đâu có lúc...quên rồi vần thơ ?

Tú_Yên

(11-05-2010)

Ước gì trở lại ngày xưa

Ước gì trở lại ngày xưa
Để mây thật trắng 
Để trưa thật nồng
Để đời không phải bão giông
Để Ta nhìn cánh Phượng hồng - rất xinh.
 
Quê mình, là đó - Trà Vinh
Nghìn năm vẫn mãi thắm tình nước non. 

Tú_Yên
(11-05-2010)

Thơ_Đời

Gió vu vơ
Đưa mây đến bến chờ
Mong đời đẹp nên đan vần thơ mộng

Trời cao rộng
Trùng dương dâng sóng
Chân trời xa tím ngắt sắc hoàng hôn
Chiều bâng khuâng
Bạc đầu_sóng...dập dồn
Hôn bờ cát đang thả hồn cuối nẻo

Trăng vắt vẻo
Trên trời cao - vắt vẻo...
Một mùa thơ
Êm ái - một mùa thơ
Dịu dàng_đêm
Cho ta dệt niềm mơ
Đem khắc khoải tình cờ...
Ươm nên mộng

Gió vi vút
Và trời cao lồng lộng
Mang thơ_đời
Trải rộng đến muôn phương.

Tú_Yên

(06-05-2010)

Vẫn là thơ xưa ?

Hình như...
Trời vốn rất xanh
Bất ngờ mây xám vòng quanh la đà
Thế rồi mưa bụi bay qua
Cho thơ xưa vẫn cứ là...thơ xưa.

Mặc đời lắm tiếng nhặt_thưa
Trang thơ cũ kỹ cứ...ừa...vậy thôi
Mộng mơ
Mơ mộng
- để rồi...
Trăng rơi xuống gối bồi hồi lòng riêng.

Đêm qua
Giấc ngủ trôi nghiêng
Sáng nay
Nắng rọi khắp miền - rất trong.
Thơ xưa
Gói - giữ vào lòng ?...

Tú_Yên

(06-05-2010)

Góc yêu thương

Góc yêu thương
Ta gửi giấc mộng thường
Lung linh nắng soi đường về bến đỗ
Đem ưu tư chôn sâu vào đáy mộ
Để não nề, đau khổ biệt mù xa.

Góc yêu thương nhỏ bé của riêng Ta
Chỉ mong được chan hòa hương thơ mới
Đường chông gai
Dẫu một mình đi tới
Vẫn tìm về bến đợi mãi yên bình.

Góc yêu thương
Thầm lặng
Của riêng mình.

Tú_Yên

(06-05-2010)

Thứ Ba, 14 tháng 4, 2015

Thơ xưa ?

Hiu hiu
Ngọn gió tràn đầy
Sắt se bụi mỏng mù vây bóng tình
Chân trần trải gót phiêu linh
Đi về đâu để...thấy mình_thấy ta ?

Tơ lòng, nghìn thuở phôi pha
Người xa...
Xa khuất quan hà - tìm đâu ?
Mai nầy nếu lỡ gặp nhau
Chỉ như làn gió bên cầu - sương giăng.

Trời cao treo một vầng trăng
Thơ xưa ?
Có được vĩnh hằng - không anh ?

Tú_Yên

(06-05-2010)

Hết rồi !

Thơ xưa nay đã còn gì
Nghìn câu lơ lửng ôm ghì nỗi đau

Tâm tư gói trước - chìm sau
Rớt rơi hết cả thuở nào dấu yêu

Câu_vần mất nét mỹ miều
Phải chăng cũng bởi những điều lá lay ?

Hết rồi những thoáng mơ say
Vần thơ héo úa từ ngày - muốn quên…

Tú_Yên

(05-05-2010)

Xuân ?

Ta về thăm phố chiều nay
Còn chăng một thoáng heo may muộn màng ?

Xuân qua
Xuân lại sẽ sang
Bên thềm nở cánh Mai vàng - là Xuân.

Mùa đi
Ta thoáng bâng khuâng
Bao giờ nắng lại trong ngần như xưa ?

Tú_Yên

(19-04-2010)

...Mất rồi !

Vì đâu ?
Dạ luống ngậm ngùi
Phải chăng nhớ thuở ngọt_bùi
...chia nhau ?

Nặng lòng ?
Ngày trước
Tháng sau
Năm qua năm để nỗi đau thêm nhiều.

Cung trầm dìu dặt
…phiêu diêu
Tầm Dương còn đó những chiều nắng phai ?

Đoạn đành
Câu_chữ...lá lay
Nốt đời nghiêng ngả
Mùa bay - mất rồi !

Tú_Yên

(17-04-2010)

Gió...

Gió đi
Gió đến
- thình lình...
Ngàn năm cứ mãi một mình vẩn vơ
Có khi là mộng, là thơ
Dịu dàng như những giấc mơ ngọt ngào

Có khi cuồng nộ, thét gào
Bão giông bất chợt, ba đào trùng khơi
Như không_như có - giữa đời
Vô hương
Vô sắc
...chơi vơi - nao lòng.

Gió bay...
Bay giữa mênh mông
Không gì ngăn trở được dòng - gió bay.

Ngày qua
Rồi lại qua ngày
Gió trôi...
Trôi tuột qua ngày - ngày qua.

Tú_Yên

(14-04-2010)
  

Tìm đâu ?...

Cung thương...ai oán niềm trăn trở
Dạ khúc ru mềm theo ánh trăng
Ngày qua sương gió mờ nhân ảnh
Hụt hẫng.
Bàn chân lắm nhọc nhằn.

Ta đi - đi mãi tìm tri kỷ
Khoảng vắng buồn tênh chẳng bóng người
Năm qua
Tháng lại
...đời trôi mãi
Biết kiếm nơi nào một chút vui ?

Tú_Yên

(14-04-2010)

Tiếng thơ

Cửu Long
Sóng vỗ rạt rào
Tình thơ như gió bay vào không trung
Ảo hư
Bao nỗi mông lung
Bạc đầu
Sãi bước nghìn trùng - tìm nhau.

Dẫu rằng
Đời lắm bể dâu
Sắc son.
Thơ vẫn nguyên màu - sắc son.

Trăm năm
Mây_gió mãi còn
Tiếng thơ ngân vọng…vẹn tròn - trăm năm.

Tú_Yên

(13-04-2010)

Xóa ?

Ta xóa một lần đau
Để lòng thêm khoảng trống
Xóa đi điều hy vọng
Cho hồn bớt mộng mơ

Xóa nốt một bài thơ
Nghe tim lòng vụn vỡ
Xóa đi niềm bỡ ngỡ
Để đón lấy lời vui
Bớt một chút xa xôi
Xóa đi điều ngăn cách.

Cũng mong rằng xóa sạch
Cho đời rộng thênh thang
Nắng là nắng thật vàng
Hồn lung linh hoa thắm.

Ở nơi nào xa lắm
Một bến đợi yên bình.

Tú_Yên

(10-04-2010)

Thơ ?

Thơ là thơ ?
Thơ cũng chỉ là thơ
Là bao nỗi đợi chờ, khao khát
Là mảnh đất cho tâm hồn đi lạc
Là khung trời phờ phạc những mênh mang.

Thơ là Thơ ?
Là câu_chữ lang thang...

Tú_Yên

(07-04-2010)

Nghèo !

Nghèo là cái tội - phải không ?
Đẩy đưa ta lạc giữa dòng trầm luân.



Nhà Tôi nghèo
Chỉ có tấm lòng làm của
Gửi cho đời ngàn thuở chẳng hề vơi
Không gian mơ hồ
Từng bước nhỏ rong chơi
Bao năm tháng vẫn chưa gặp người tri kỷ.

Khoảng cách mỏng manh mà nhọc nhằn nếp nghĩ
Đời lắm lọc lừa
Giả dối
Điêu ngoa ?
Chẳng bao giờ Ta lại chính là Ta
Luôn lạc lõng khi giấc mơ ngà đổ vỡ.

Nhà Tôi nghèo
Mái tranh đơn sơ, tạm bợ
Đở nắng, che mưa qua những tháng năm dài
Lắm nhọc nhằn
Tay vẫn trắng bàn tay
Bao mơ ước chỉ là mây bay, gió thoảng.

Nhà Tôi nghèo
Nên nghĩa_nhân đứt đoạn
Hồn buông rơi vào khoảng trống không mùa
Chiêm nghiệm cuộc đời: được_mất, thắng_thua
Danh với lợi: là sóng lùa biển cả ?


Ta đứng giữa ngã ba đường quen_lạ
Đi về đâu để thấy một niềm tin ?
Phương trời nào le lói ánh bình minh ?
Đời không ngõ cho riêng mình - có lẽ ?

Tú_Yên

(07-04-2010)

Góc đời...quạnh hiu

Biết rằng sau giấc mơ tan
Là bao tiếc nuối ngỡ ngàng vội rơi

Người xa
Xa khuất - mù khơi
Câu thơ vướng vít chơi vơi tấc lòng.

Đường nào sông lại về sông
Bến đâu yên ấm ?
Thuyền không muốn rời 

Ngàn năm chim vẫn tung trời
Thiên thu
Ta - một góc đời quạnh hiu.

Tú_Yên

(06-04-2010)

Trống vắng





Khi ta thấy lòng trống vắng
Hình như
tia nắng cũng buồn
Bóng Chim âm thầm thinh lặng
Là chiều
Se sẽ...
Nhẹ buông.

Tú_Yên

(03-04-2010)

Ta sẽ đợi...

Ta sẽ đợi...
Hạnh phúc về qua ngõ
Ánh dương hồng lan tỏa khắp nơi nơi
Đường thênh thang trải rộng đến cuối trời
Một bến đỗ
Một bến đời
Và nụ cười rang rỡ.

Ta sẽ đợi...
Chuyến đò duyên nợ
Thả neo tìm vùng trời nhớ_trời thương
Đêm thăm thẳm và xanh cao vời vợi
Người cùng Ta chung bóng cuối con đường ?

Ta sẽ đợi...
Niềm hân hoan bất tận
Cây đâm chồi
Lá biếc xạc xào reo
Lóng lánh trên cành hạt sương sớm trong veo
Và ánh nắng
Trải lụa vàng - ca múa.

Ta sẽ cười
Theo nhịp rì rào sóng lúa
Ngắm Quê hương mình ngan ngát rặng dừa xanh
Có dòng sông hiền hòa với làn nước uốn quanh
Bờ tre...trúc
An lành xòe bóng mát.

Dường đâu đó...
Có tiếng thơ hòa nhạc
Ngân nga lời tình tự giữa nhân sinh
...

Ta dang tay
Ôm trọn ánh bình minh
Đời đẹp quá !
Quanh mình là Hạnh phúc.

Tú_Yên

(29-03-2010)

Khúc Tình thơ

Ai nhớ ai ngẩn ngơ...thờ thẩn ?
Để rồi buồn vơ vẩn - vẩn vơ
Chiều rồi
Sao cứ hoài mơ ?
Hoàng hôn tím đã phủ bờ thềm rêu.

Đêm như cũng đượm nhiều hiu hắt
Sương loang mờ
Se thắt buồng tim
Vì đâu cứ mãi ngóng_tìm
Dấu yêu xưa đã như chim tung trời.

Thì thôi nhé, những lời luyến ái
Chỉ là mây hoang hoải xa mờ
Ta về...
Dệt khúc tình thơ
Gửi yêu
Gửi mộng
Gửi chờ
Gửi thương.

Tú_Yên

(29-03-2010)

Trang thơ buồn

Tôi vẫn thường thầm lặng
Những sớm mai
Những chiều
Trang thơ buồn luôn mở
Ghi lại biết bao điều.

Từ tận cũng tâm khảm
Xoe tròn một vành tim
Anh đi rồi lại đến
Sao vẫn hoài lặng im ?

Tú_Yên

(29-03-2010)

Cũng mong một lần

Tháng năm hoài lặng lẽ
Mưa_nắng cứ thay mùa
Trời đầy mây và gió
Lá trên cành đong đưa.

Sông bên bồi_bên lở
Ta xuôi_ngược đường trần
Đôi vai gầy trĩu nặng
Nhọc nhằn và gian truân.

Cũng mong vầng trăng sáng
Giữa trời lơ lửng treo
Mong một lần trở lại
Ánh mắt nào - trong veo.

Tú_Yên

(29-03-2010)
 

Mưa ?

Là mưa
Mai nữa vẫn còn
Hạt rơi từng hạt thật tròn trên tay
Mưa làm ướt hết tóc mai
Ướt luôn cả khoảng đường dài - em qua.

Chắc là mưa ghét...đấy mà
Giọt dài
Giọt dắn
cứ sa khắp trời

Thôi đừng rơi nữa - mưa ơi
Hắt hiu.
Nên nắng đi chơi - mất rồi !

Tú_Yên

(27-03-2010)

Hạnh phúc nơi nào ?

Hạnh phúc đơn sơ vẫn là điều: có thể...
Những khi mà giông bão biệt mù xa
Chân đã mỏi
Đường thì dài tăm tắp
Nghìn trùng nào rời rã trái tim Ta ?

Cũng rất muốn...
một lần thôi - dừng lại
Bến bình yên ở đâu đó sẵn dành
Nào biết được điều "không" và "có thể"...
Trời thì cao
Mây xám cứ vòng quanh.

Ta cùng bóng miệt mài bao năm tháng
Tìm an lành, thanh thản - dễ hay sao ?
Trời rất rộng
Đường Ta đi lại hẹp
Hạnh phúc ơi !
Mi ở tận chốn nào ?

Tú_Yên

(27-03-2010)

Vì đâu ?

Tằm rút ruột nhả đường tơ rối
Quấn lòng ai bổi hổi niềm riêng
Ngàn năm một giấc cô miên
Hỏi rằng
Có hết truân chuyên kiếp người ?

Gió lầm lũi giữa trời bay mãi
Đem tâm tình trang trải vào thơ
Một đời và một giấc mơ
Thế mà rơi mất bao giờ chẳng hay.

Buồn gì ?
Gió vẩn vơ bay
Vì đâu rối rắm…lá lay - hỡi Tằm ?

Tú_Yên

(26-03-2010)

Thứ Hai, 13 tháng 4, 2015

Mưa ?

Giữa trời, người muốn "làm mưa" ?
Giọt dài_giọt dắn...
Nhớ chừa em ra
Đừng mà làm ướt "người ta"
Mi hoen - nào biết lệ nhòa hay mưa ?

Hạt mong manh
Hạt lưa thưa
Làm trời không nắng - làm trưa cũng buồn

Mưa chi ướt hết cánh Chuồn
Tẻo teo mà lại cứ luôn - nao lòng
Đừng làm mưa nữa - nghe không ?

Tú_Yên

(25-03-2010)

Vu vơ

Thơ buồn nên chẳng người xem 
 Bởi như làn gió trong đêm bão bùng. 
 Cõi đời lắm chuyện mông lung 
 Biết ai đâu để chung cùng giấc mơ. 
 
 Một kiếp người 
 Một trang thơ 
 Trải vu vơ với mộng hờ...
 Thế thôi.
 
 Tú_Yên 
 (25-03-2010)  

Thế thôi !

Vầng trăng ai nở chia đôi
Để cho Chú Cuội bồi hồi nhớ mong
Nửa chìm mất dưới lòng sông
Nửa treo lơ lửng - bềnh bồng theo mây.

Ngày qua
Qua...
Lại tháng ngày
Tà huy rơi vội theo tay - nhọc nhằn
Biết đâu là cõi vĩnh hằng ?
Cho ta gửi chút băn khoăn kiếp người

Ai chia ?
Chia nửa tiếng cười
Để Ta quên những ngậm ngùi riêng mang.

Nửa vầng trăng
Nửa quan san
Người xa
…nên mộng héo tàn
Thế thôi !

Tú_Yên

(25-03-2010)

Để rồi...

Để rồi gương vỡ - vô tình
Cho hồn ai chợt thình lình nhói đau
Là mây
Là gió
…qua mau
Yêu thương nồng đượm mà sao - xé lòng ?

Đất_Trời...
Nghìn thuở mênh mông
Tình như sông vẫn theo dòng luân lưu.

Sầu vương ?
Vương mãi thiên thu
Đò đi bỏ bến mịt mù sương giăng
...

Để rồi lỡ mất mùa trăng
Lỡ luôn một chuyến
...muộn mằn - tơ duyên.

Tú_Yên

(24-03-2010)

Là thơ ?

Vẫy tay giả biệt - lòng đau
Tiếc hoa Cau trắng ngạt ngào hương bay
Đêm qua sương sớm rơi đầy
Vầng trăng như cũng chợt say - với người.

Là thơ !
Thơ dệt cho đời
Cho ta ?
Hay cả...cho trời - rất xa ?

Tú_Yên

(22-03-2010)

Ước chi...

Câu thơ ta viết - vẫn còn
Còn nguyên cả những héo hon phận người
Tỉnh_Say ?
Say_Tỉnh ?
Giữa đời...
Cầm bằng như thể tiếng cười vụn tan.

Lá rơi...
Rơi xuống thềm hoang
Ta rơi vào giấc mơ tàn - cuối đêm.

Ước chi chân cứng_đá mềm
Đường thênh thang rộng
Ta tìm lại nhau.
Cho đời đầy những sắc màu.

Tú_Yên

(22-03-2010)

Dẫu...

Mười năm ?
Dẫu chẳng là bao
Sương phơi
Nắng gội...
Má đào nhạt phai

Một đời
Một kiếp lá lay
Em giờ còn lại tháng ngày chao vao

Mười năm ?
Dẫu chẳng là bao...

Tú_Yên

(22-03-2010)

Áng thơ trôi...

Biết rằng...
Cũng chẳng còn chi
Tháng năm biền biệt
Mùa đi mất rồi.

Chỉ còn mấy áng thơ trôi
Khuất xa
...xa khuất
Người ơi !
Thôi đành...

Tú_Yên

(22-03-2010)

Hết rồi ?

Hết rồi ?
Đã thật hết rồi
Sao lòng cứ mãi bồi hồi - vu vơ

Phải chăng ?
Vì bởi hay mơ
Đêm ba mươi lại mong chờ trăng lên

Hết rồi ?
Ước vọng mông mênh
Hết rồi...
Giấc mộng chông chênh bên đời.

Thôi đành !
Hết thật...
Người ơi !
Đừng trông chi cánh Sao rơi vệ đường.

Tú_Yên

(21-03-2010)