Thứ Sáu, 8 tháng 5, 2015

Về thôi nhé Anh

Một bước ly hương
Mãi giả từ
Nỗi niềm sâu nặng chỉ hình như...
Hình như là gió
...là mây núi
Tít tắp chân trời mãi thế ư ?

Cứ dặn lòng quên
Sao vẫn nhớ ?!
Trời tháng tư buồn
Mưa mãi rơi
Quê xa khuất lấp nơi nào đấy
Xâu xé tim anh - một góc đời.

Lặng lẽ…
Thời gian trôi lặng lẽ
Kiếp người xa xứ chỉ là không
Gót chân lữ thứ nhiều trăn trở
Lê mãi đường xa - nặng trĩu lòng

Hãy về, anh nhé !
Làng quê cũ
Êm ái bao mùa sóng lúa đưa
Trăng treo, cành trúc reo xào xạc
Soi bóng dừa nghiêng
Những bóng dừa.

Quê nhà mãi đợi - đợi chờ anh
Giàn trầu xanh mướt - mướt màu xanh
Về thôi anh nhé !
Về thôi nhé...
Một góc quê hương - mãi sẵn dành.

Tú_Yên

(08-07-2011)

Chỉ là...

Có chăng một giấc mơ đời
Thơ là thơ viết cho thời vẩn vơ
Sóng xa thao thức đợi chờ
Sông Tương nước chảy...
Đôi bờ - biệt khơi

Thì là thơ.
Chỉ thơ thôi
Cớ sao ray rức, bồi hồi - hỡi ai ?
Lững lờ...
Mây thẩn thờ bay
Chân trời...xa...
Để qua ngày - thêm xa.

Cuộc đời như giấc mơ qua
Trăm năm thoáng chốc lại là - phù du.

Tú_Yên

(06-07-2011)

Chỉ còn ở lại

Năm tháng bay vèo theo giấc mơ
Chỉ còn ở lại mấy vần thơ
Cho quên đi hết
Quên đi hết
Nỗi nhớ xa xăm - một ván cờ...(?)

Ào ào gió bão giũ làng quê
Cái lạnh tràn về
- lạnh tái tê
Đã ở đâu rồi manh áo ấm ?
Bếp lửa chênh chao đến não nề.

Có phải chăng là...
Mưa sắc se ?
Tháng tư về muộn - nắng vàng hoe
Đong đưa chiều tím
Thơ như gọi...
Đom đóm kia ơi !
Chớ lập lòe.

Cuối cùng quanh quẩn chỉ là thơ
Và đời trôi...
Trôi cả giấc mơ
Mong ước điều chi mà khao khát
Đợi đến thiên thu
…lạc bến bờ ?


Thế gian như lắm hững hờ ?
Gió bay…
Bay mãi…
Không chờ đợi mây !

Tú_Yên

(06-07-2011)

Thì cũng bởi

Thì cũng bởi
Em chỉ là cơn gió
Giữa ngàn xa cùng mở tỏ Sao soi
Anh muốn biết e rằng là không thể
Chỉ lao xao cho người ngắm - để rồi...

Thì cũng bởi chỉ là mơ với mộng
Gió thì thầm lắng đọng những lời ru
Lá vàng rơi
Rơi rụng suốt mùa thu
Cho trăng khuyết mờ lu cùng mây núi

Thì cũng bởi gió vu vơ sầu tủi
Nên rì rầm cho sóng cứ nôn nao
Em là gió
Chẳng biết phải làm sao
Bởi là gió
...nên rì rào - bay mất.

Tú_Yên

(30-06-2011)

Có trả tôi về ?

Có trả...làng quê với bóng dừa ?
Một thời xa lắc của ngày xưa
Đời pha sương tuyết - hờn che phủ...
Khắc khoải thiên thu cũng hóa thừa.

Năm đi_tháng lại
Đời trôi mất
Nỗi nhớ chênh chao cũng rụng rồi
Mây kia bay mãi về đâu đó
Có đến chân trời
Cũng thế thôi.

Có trả tôi về một thuở xưa ?
Mưa chiều xao xuyến
Hạt lưa thưa
Dừa nghiêng nghiêng bóng
Dừa nghiêng bóng
Tiếng mẹ ru buồn - nhịp võng đưa.

Có trả quê nhà
Có trả không ?
Một thời binh lửa chẳng hoài mong
Làng xưa im ắng hằn trong trí
Có lẽ sông kia - nước ngược dòng ?

Tú_Yên

(29-06-2011)

...Em vẫn làm thơ

Không yêu
Em vẫn làm thơ
Để mơ
Để mộng
Để chờ
Để trông
Để lòng bớt nỗi mênh mông
Để mây ru gió theo dòng đời trôi.

Không yêu thì vẫn thế thôi
Thơ rơi...
Dẫu phải mồ côi - cũng đành

Không yêu
Tình vẫn cứ dành…
Cho ta
Cho bạn
Cho anh
Cho đời.

Thơ em - vạt gió lưng trời
Ngân nga ru mộng...tình ơi - với mình.

Tú_Yên

(21-06-2011)

Em đang nghe bình yên

Em đang nghe bình yên
Len nhè nhẹ giữa mùa Xuân nắng ấm
Theo bước chân anh
Mùa Hạ về thấm đẫm
Chiu chắt thật đầy những êm ấm của ngày xưa.

Phượng vẫn hồng và mưa cứ hoài mưa
Từng giọt rơi rơi như chưa bao giờ ngưng lại
Một thời yêu thương
Một thời xa ngái
Anh sẽ trở về bên em nhé
Anh yêu !

Con sóng cứ tràn bờ
Và bàn chân nhỏ liêu xiêu
Cát không đủ để gìn giữ hay nâng niu những gì sót lại
Có đánh mất hay cách xa
Cho trần gian như hoang hoải
Tiếc nuối đến vô vàn thì bờ bãi cũng tịch liêu.

Cho dẫu thế nào
Anh vẫn sẽ về bên em nhé - Anh yêu !
Để nghe biển hát vào những chiều im sóng
Nghe gió vui reo giữa trời xa lồng lộng
Nghe tiếng em thầm thì...
Nghe nhịp thở đời lắng đọng nỗi niềm mơ.

Anh trở về và viết nốt mấy vần thơ
Cho anh
Cho em
Cho một thời dấu ái
Cho cuộc sống có chút gì để lại
Mơ ước tròn đầy và mãi mãi thăng hoa.

Em vẫn đợi chờ...
Bằng tất cả - giữa đôi ta
Như trời đất luôn giao hòa không bao giờ chia cách
Như trăng sáng trong và ngàn năm trinh bạch
Cho em nghe trong từng ngóc ngách đời đều rất đổi bình yên
...Rất đổi bình yên.

Tú_Yên

(18-06-2011)

Thì thầm

Gió buồn nên vẩn vơ bay
Ngày qua...
Rồi lại qua ngày
Thế thôi !

Chông chênh
Góc phố bồi hồi
Có người dưng
…lại nghe tôi - thì thầm.

Tú_Yên

(20-06-2011)

Ru Đá

Đá ơi !
Nầy đá
Đá ơi !
Thiên thu cũng chỉ miên khơi - một mình
Mặc cho sóng nước rập rình
Đá trơ như đá.
Tội tình ?
...Đá ơi !

Đá nằm giữa khoảng chơi vơi
Vút cao chi để cuộc đời buồn tênh ?

Biển gào...
Gành đá chênh vênh
Sóng xô mặc sóng
Đá bền gan thi…?

Đá ơi !
Ơi đá - nghĩ gì ?
Trơ trơ
Chẳng muốn thầm thì với ai
Ngày qua.
Tháng lại...
Năm dài
Đá là đá.
Vẫn miệt mài - quanh hiu

Ngại gì mưa_nắng liêu xiêu
Cũng không vướng bận...ít_nhiều - trần gian
Thảnh thơi
Thế sự chẳng màng
Đá trơ như đá ?
Nghênh ngang - một mình !?

Đá ơi !
Đừng có lặng thinh
Ta ru đá ngủ...
Yên bình
...Đá ơi !

Tú_Yên

(15-06-2011)

Thế là...

Cuối trời
Lạc mất vì Sao
Bóng ai đơn lẻ lạc vào mênh mông
Khói sương lạc mất giữa dòng
Thời gian trôi
Cánh Nhạn hồng - về đâu ?

Thế là...
Sóng bủa sông sâu
Thế là...
Mưa rớt giọt Ngâu - lạnh lùng.

Tú_Yên

(15-06-2011)

Vô tình

Vô tình như giọt mưa Ngâu
Bỗng dưng lại để nặng sầu người dưng
Hạt buồn 

rơi...
rớt
...rưng rưng
Mưa ơi !
Mưa hỡi !
Có ngừng được không ?

Ngâu về...
Se sắt
Nặng lòng
Người dưng đi_đến
- vẫn không là gì !!

Tú_Yên

(15-06-2011)

Vẩn vơ

Ngàn năm
Chỉ một tiếng cười
Buồn_vui rối rắm giữa người với ta
Gió về rồi lại bay xa
Vẩn vơ
Muôn kiếp
...cứ là - vẩn vơ.

Tú_Yên

(20-05-2011)

Nơi ta sống

Quê hương mình
Ngày nắng ấm đợi đêm
Đêm yên ắng dịu mềm ru giấc ngủ.

Dẫu vạn năm qua mà không bao giờ cũ
Câu hát ngọt lành và tiếng võng đong đưa
Mẹ vẫn ạ ời...
Theo bóng nắng nghiêng trưa
Xao xác lá
Hàng Dừa soi đáy nước

Nơi ta sống
Có hàng tre xanh mướt
Có con đường mòn ươn ướt đất hồi sinh
Có dáng mẹ hiền khuya sớm loanh quanh
Vai nặng trĩu gánh gồng nuôi con vất vả

Nơi ta sống
Nghìn năm mà không lạ
Là mái tranh nghèo
Là tất tả
Nghĩa mẹ_tình cha

Dẫu bao đời
Dẫu ngày tháng phôi pha
Vẫn nguyên vẹn
Vẫn hiền hòa...
Nơi ta sống.

Tú_Yên

(19-05-2011)

...Vô tình !?

Rập rờn - xanh ngọn tre quê
Ruộng thơ gieo nốt giọt thề - chênh chông
Em về... 
Anh đón hay không ?
Gói mưa nên nặng trĩu lòng trời xa.

Thôi đành.
Cũng bởi đôi ta
Vô duyên
Vô phận
...hoá ra - vô tình !?

Tú_Yên

(12-05-2011)

...Ới tình !

Nếu mà trọn vẹn niềm mơ
Thì câu thơ cũng bất ngờ dung dăng
Chẳng còn lắm chuyện trở trăn
Không còn cả nỗi băn khoăn giữa đời.

Nếu mà tôi ở bên người
Thì Trăng_
Sao cũng biết cười cùng nhau.

Dẫu là đất thấp_trời cao
Và con sóng mãi lao xao vỗ bờ
Thì đời vẫn có niềm mơ
Thì mình vẫn viết bài thơ...
Ới tình !

Tú_Yên

(06-05-2011)

Lạc thật rồi !

Tiếng thời gian cứ lặng trầm u khuất
Người lạc người nên rưng rức nỗi sầu tư
Vật vã đêm khuya
Con Dế nhỏ mệt nhừ
Rên rỉ mãi điệu ru buồn muôn thuở.

Bàn chân lạc giữa đường đời bỡ ngỡ
Gió lạc mây trời nên trăn trở, bâng khuâng
Ngày lạc đêm
...và Hạ lạc mùa Xuân
Đông lạnh giá lạc mùa Thu thanh tịnh ?

Ta lạc nhau
- lạc cả thời bịn rịn
Lạc một đời như cánh Diều đã buông dây
Lạc thật rồi !
Lạc mất những vòng tay
Đã lạc mất !
Ới người ơi !
Đã lạc...

Tú_Yên

(06-05-2011)

Nắng mùa Xuân

Vàng ươm
Ánh nắng mùa Xuân
Lá hoa dường cũng bâng khuâng nhẹ đùa

Mây bồng bềnh
Gió lưa thưa
Hỏi rằng năm tháng
...về chưa - hỡi người ?

Tú_Yên

(05-05-2011)

Thình lình - buồn ơi !

Vẫn là...
Phố cũ - chờ trăng
Trăm năm lặng lẽ băn khoăn một đời
Cớ gì ?
Trăng hỡi !
Trăng ơi !
Trần gian chỉ những hợt hời thế sao ?

Vẫn là...
Hôm nảo
Hôm nao...
Trăng đi bỏ áng mây cao một mình.

Đất_trời như cũng im thinh
Trăng xa phố cũ
Thình lình - buồn ơi !

Tú_Yên

(05-05-2011)

Anh_Em

Anh_Em là mây_gió
Cùng lạc lối trần gian
Bay giữa trời hư ảo
Trải mộng vàng thênh thang.

Anh_Em là mây_gió
Là mây_gió...vu vơ
Rong chơi hoài năm tháng
Dệt cho đầy - rừng thơ.

Tú_Yên

(05-05-2011)

Xuân vẫn Xuân

Dẫu đến ngàn năm
Xuân vẫn Xuân
Năm tháng trôi xa lại đến gần
Biết bao mùa lá vàng thay sắc
Dẫu đời trường thọ vẫn thanh tân.

Tú_Yên

(04-05-2011)

Có thật không ?

Có thật không ?
Thiên đường - anh tận hưởng
Khi trần gian không hình bóng thướt tha
Chẳng phụ nữ nên đời như...ráo hoảnh
Không thương yêu
Không cả những lụa là.

Lạc..

Ta lạc lối nên lòng riêng bối rối
Hè lạc mùa nên bổi hổi sầu tư ?
Phượng vẫn nồng
Vẫn đỏ thắm đấy ư ?
Hay héo úa, tàn phai như cái thuở...

Người lạc ta nên hợt hời duyên nợ
Ta lạc người bỡ ngỡ...
Bởi vì đâu ?
Mới tháng tư mà làm gì có mưa Ngâu
Mà tấc dạ cứ âu sầu khắc khoải ?

Thì thôi vậy !
Niềm đau xin gửi lại
Cho mùa Hè...
Cho gió...
Cho Ve
Lúng liếng sân trường nắng vẫn vàng hoe
Mà sách vở đã xa rời biền biệt.

Ta lạc ta ?
Lạc cả thời thuần khiết
Má môi hồng, mắt biếc sáng long lanh.

Ta lạc Mình chỉ một thuở xuân xanh
Hay lạc mất...
Cả một đời – mệt mỏi !?

Tú_Yên

(30-04-2011)