Mẹ cho con một tấm lòng
Biết thương biết nhớ non sông hữu tình
Tự dưng lại muốn làm thơ quạu
Chắc tại bao năm cứ dịu dàng
Hay vì đời lắm trái ngang
Cho nên con chữ quay sang rối nùi ?
Tú_Yên
(31-08-2016)
Tôi không mơ: chuyện xa vời
Bao quanh ta chỉ đất trời bao la
Mênh mông: tinh tú, thiên hà
Biết đâu hỷ xả với là từ bi ?!
Mang hy vọng – ta tìm điều có thể…
Để chân tâm không như áng mây mù
Lòng hướng thiện, mong cho đời thanh thản
Khi kiếp người – chỉ thoáng chốc…phù du.
Tú_Yên
(23-08-2016)
Người ta lắm của nhiều tiền
Cho nên tụ tập liền liền – rong chơi
Tôi thì…túi rỗng – buồn ơi !
Thẩn thơ ngồi ngắm bóng thời gian qua
Không có chị – sao buồn đến vậy ?
Nhìn quanh mình chỉ thấy hoang sơ
Lòng sầu chẳng muốn làm thơ
Tội cho con chữ bơ vơ, lạc loài
Thế giới.
Với sự tiến bộ vượt bậc của khoa học.
Với nền công nghệ thông tin phát triển đến chóng mặt
…đã giúp cho cuộc sống con người được tối ưu hóa đến từng ngóc ngách.
Phải chi tôi có phép mầu
Sẽ không để chuyện thương đau cõi người
Ước mơ: ai cũng được cười
Mong cho trần thế khắp nơi an lành.
Tú_Yên
(09-08-2016)
* Cảm xúc trước tấm lòng của một người mẹ trẻ (Đậu thị Huyền Trâm/Hà Tĩnh) cương quyết từ chối điều trị ung thư để giữ lại mạng sống đứa con đang cưu mang trong bụng.
Có điều gì cao cả hơn không ?
Ngoài lòng mẹ mênh mông to rộng
Không quản đớn đau, vì con: cho sự sống
Bỏ mặc cuộc đời cùng căn bệnh trầm kha
Trả ai một thuở thân quen
Trả luôn cả những lời khen (giả vờ)
Trả trăm năm – chút duyên hờ
Trả người nửa nửa giấc mơ muộn mằn
Trả trời…tròn_khuyết – vầng trăng
Trả tôi cái chốn…vĩnh hằng – vô ưu.
Tú_Yên
(01-08-2016)
WinWin – con chó cưng đã luôn bên cạnh để tôi được nhỏ to, thì thầm mỗi khi muốn nói.
Không gì có thể thay thế người bạn 4 chân rất mực trung thành nầy
Trên đời – luôn có rất nhiều người cứ hay thích nói những chuyện cao vời, luôn muốn chứng tỏ cái tôi thông thái với bộ óc sâu xa…và luôn muốn mình là một người kiệt xuất mà ai ai cũng đều phải biết đến.