Nhớ anh - con chữ chợt buồn
Như mùa Đông xám trời tuôn mưa phùn
Trăng tàn làm cảnh mông lung
Có ngôi Sao lạc – lạc vùng hư vô.
Bên sân xao xác lá vàng
Vu vơ một thoáng…dịu dàng – mênh mông
Chẳng là cái lạnh chiều Đông
Mà nghe như tiếng hư không gọi mình.
Tú_Yên
(09-12-2017)