Thứ Ba, 16 tháng 6, 2015

Khi nghĩ về ngày mai

a22

Khi nghĩ về ngày mai
Xin hãy cứ tin là bình minh vẫn đẹp
Bao nụ hoa mượt mà khép nép
Bên cánh lá xanh ngời những mộng ước thênh thang

Khi trải lòng miên man
Vào không gian bao la to rộng
Thì thấy ra rằng: vạn vật vẫn hiền hòa và tưng bừng sức sống
Như đóa Ngọc Lan thật thà luôn thấm đẫm mùi hương.

Cũng có những chân tình tràn ngập yêu thương
Gió lộng mười phương
Trời ngan ngát nắng
Cây cỏ tốt tươi khi sương đêm trải thảm
Đời vẫn yên bình
Và còn nhiều lắm…
Nghĩa.
Nhân.

Tú_Yên
(03-06-2015)

Phải thế hay không ?

Có những điều...
Nghĩ lại thấy buồn thêm ?!
Bao khắc khoải làm nhũn mềm con chữ
Tâm sự chênh chao
Nỗi lòng tư lự
Đời vẫn vậy mà
Có phải thế hay không ?

Tú_Yên
(31-05-2015)

Sinh Nhật Cháu
















Duy Anh à !
Hôm nay là Sinh Nhật lần thứ 2 của Cháu đó.

Dù đang bệnh, Bà vẫn muốn làm một chút gì đó cho cháu của mình trong một ngày đáng nhớ.

Chẳng biết nơi ấy cháu sống thế nào ?
Có được thương yêu và chăm sóc nhiều không ?

Dù xa, nhưng trong tận cùng tâm tưởng Bà luôn nhớ cháu rất nhiều.
Nhớ rất nhiều đó, DA à !

“Hãy sống thật khỏe mạnh, mau lớn và luôn được vui nghen - Cháu của Bà”

Sinh Nhật Cháu Duy Anh
(lần 2)

Sinh Nhật Cháu.
Bà viết bài thơ mới
Gởi niềm thương, nỗi đợi lẫn sầu tư
Đời điên đảo hay lòng người gian trá
Nở đan tâm bỏ cháu chổ mệt nhừ ?!

Sinh Nhật Cháu.
Bà lặng ngồi suy gẫm
Một niềm mơ - thấm đẫm một niềm mơ
“Mong Cháu sớm quay trở về với Nội
Đem ngôn từ - Bà dạy Cháu làm thơ”

Sinh Nhật Cháu.
Dù lòng buồn vô kể
Vẫn nhủ lòng: “Chúc Cháu mãi an vui
Mau khôn lớn để nhận chân lẽ phải
Đem tin yêu ươm sáng những tiếng cười”

Sinh Nhật Cháu.
Bà thắp thầm ngọn nến
Nến lung linh soi sáng bấy nghĩa nhân
Mai hoặc mốt…
Hay hai mươi năm nữa
Trở về nguồn - Cháu tìm lại nhân thân.

Tú_Yên
(22-04-2015)

Thiếu




Một trăm ngày













Mới thôi
Đã một trăm ngày
Tháng năm dường cũng chẳng dài là bao
Gió lùa cành Sậy lao xao
Cái ao xưa đã thay màu tiêu sơ.

Chị ơi !
Thơ vẫn là thơ
Mà sao con chữ lại ngơ ngẩn buồn ?
Từ khi…
Diều đứt.
Dây buông.
Thì sông cứ nhớ cội nguồn thuở xưa.

Thời gian
Là nắng
Là mưa
Là đêm đến sáng
Là trưa với chiều
Thế mà ngọn nến hắt hiu
Làm cho di ảnh đượm nhiều xanh xao.

Chị ơi !
Ngày vẫn qua mau
Và em – mãi ngóng…vì Sao – lạc đường.

Tú_Yên
(08-04-2015/100 ngày của Chị)