Thứ Tư, 13 tháng 5, 2015

Lạc thơ ?

Chiều về
Con nước bâng khuâng
Bãi bờ xa ngái mấy lần đi hoang
Có vần thơ mãi lang thang
Qua bao ghềnh thác đa đoan cuộc đời

Lạc bầy
Chim nhạn lẻ đôi
Cô đơn sãi cánh cuối trời - tìm nhau
Biển xa ngân khúc bạc đầu
Là anh.
Như bóng vó câu qua thềm

Ngày đi buông rũ màn đêm
Lạc thơ nên lạc cả em - bây giờ
Anh buồn.
Buồn đến ngẩn ngơ
Góp gom câu chữ vu vơ - vẫn là...

Vẫn là...
Ngày tháng phôi pha
Rồi ra cũng chỉ nhạt nhòa - thế thôi !
Ngàn đời trăng cứ mồ côi
Lẻ loi cùng áng mây trôi lững lờ

Em giờ còn mỗi tiếng thơ
Ngân nga từ thuở ngu ngơ lặng thầm
Mơ gì giữa cõi mù tăm
Chỉ là tơ rối trăm năm - hững hờ

Là thơ - cũng chỉ là thơ

Tú_Yên

(21-09-2012)

Từ anh…

Từ anh - hóa đá vọng thơ
Nghìn năm đứng mãi bên bờ đại dương
Dầm mình với gió cùng sương
Nắng chan mưa gội
Mùa thương chẳng về

Từ anh - là bóng trăng quê
Loang loang soi giữa bộn bề nhân gian
Hay là câu Lý tình tang
Ru êm con sóng lan man xô bờ

Thì em - là gió bơ vơ
Âm ba đồng vọng hững hờ thiên thu
Có khi là ánh Sao lu
Ảo hư giữa cõi xa mù trời mây

Biết rằng là đó với đây
Như trùng khơi nước lớn đầy ngược xuôi
Từ em - là bóng mây trôi
Miên man lơ đãng giữa trời bao la

Ví dầu…
Mình có nhớ Ta
Thì rồi cũng chỉ như là giấc mơ
Như hòn đá cuội lơ ngơ
Như sông nhớ nước
Như bờ nhớ cây. 
...

Mơ chi một giấc mộng đầy
Khi năm tháng rộng và ngày qua nhanh
Đâu còn cái thuở đầu xanh
Để cho ảo vọng hóa nhành lưu ly

Mây xa gọi gió thầm thì
Về đâu một đóa Trà My cuối mùa ?
...

Từ anh.
Thiên sứ bỏ bùa
Nên mơ thành đá - cợt đùa...
Vọng thơ ?

Tú_Yên
(02-09-2012)


Thơ tặng

Thơ nầy viết tặng người ta
Phơi chưa ráo mực
Mưa sa hàng hàng
Rớt rơi như chiếc lá vàng
Bên hiên thềm vắng
...bàng hoàng
Ngẩn ngơ

Ngẩn ngơ - vì bởi tiếc thơ
Lời chưa kịp thuộc, mà...ơ...mất rồi !

Mất rồi câu_chữ - thơ tôi
Lấm lem
Rời rã...
Đành thôi
...Ới buồn !

Tú_Yên

(02-09-2012)

Nợ…

Nợ thơ
Em trả bằng thơ
Nợ đời trả bởi giấc mơ võ vàng
Nợ mình nên gió lang thang
Nợ trời xa - bóng trăng ngàn lẻ đôi.

Nợ gì mây trắng cút côi
Lửng lơ một kiếp nổi trôi biệt mù
Lạc loài tháng tám_mùa thu
Nguyệt rằm sáng tỏ mà như rất buồn ?

Sông xuôi nợ mãi cuối nguồn
Sương rơi nợ hạt mưa tuôn muộn mằn.

Nợ Người.
Phải thật thế chăng ?
Bâng khuâng em hỏi mình rằng: Trả chi ?

Tú_Yên

(02-09-2012)

Mẹ

Mẹ là mẹ.
Chỉ mẹ thôi
Không thêm tiếng đệm: Mẹ Tôi_Mẹ Mình
Trăm năm vẹn vẻ nghĩa tình
Mẹ là mẹ.
Chẳng: Mẹ Mình_Mẹ Tôi

Mặc đời tiếng ngược_lời xuôi
Mặc người miệng lưỡi đãi bôi, muộn phiền
Tinh khôi một tiếng ước nguyền
Sắc son tơ tóc tròn nguyên ân tình

Đôi ta chung thủy vẹn gìn
Mẹ là mẹ.
Mẹ chúng mình - đấy thôi.

Tú_Yên

(02-09-2012)

Bất chợt…

Khép sầu riêng
Nén ngậm ngùi
Bình yên như nắng buông xuôi sắc vàng
Như vầng trăng bạc loang loang
Như làn gió cuốn giữa mênh mang chiều

Tìm về góc Phố thân yêu
Vu vơ gom góp ít_nhiều tâm tư
Tặng người một đóa…huyễn hư
Cho thơ bất chợt...
Hình như...
Biết buồn !

Tú_Yên

(02-09-2012)

Cứ là...

Cứ là gió
Cứ là mây
Cứ là sương khói mù vây lối đời
Cứ là con sóng xa khơi
Cứ là chiếc lá giữa vời lao xao

Cứ là thấp
Cứ là cao
Cứ là giấc mộng xanh xao võ vàng
Cứ là mình_bóng lang thang
Cứ là năm tháng bẽ bàng - đắn đo

Cứ là nhận
Cứ là cho
Cứ là cô lẻ cánh Cò chao nghiêng
Cứ là sâu lắng niềm riêng
Cứ là người để muộn phiền - bao dung.

Tú_Yên

(02-09-2012)

Thưa anh…

Đông phong.
Thắp lửa - gió lùa
Bọt bèo.
Nên cứ đòng đưa theo dòng...

Sông sâu - con nước lớn_ròng
Tìm em chi nữa
Thật lòng "Xin thưa...
Nhọc nhằn sớm nắng_chiều mưa
Sen xưa giờ cũng chỉ vừa...
Thế thôi !

Em chỉ là bóng trăng côi
Là mây bảng lảng xa xôi cuối trời
Mặc cho năm tháng rã rời
Lòng riêng đã khép thật rồi
...Thưa anh !"

Tú_Yên

(26-08-2012)

Bất chợt một ngày

* Nhớ về những con chó thương yêu 
đã từng một thời gắn bó cùng tôi

Bất chợt một ngày
Con bỗng đi xa
Ta vẫn thế
Vẫn riêng mình giong ruổi
Đếm bước long đong trên đường gió bụi
Nhớ bóng con hiền lủi thủi tận nơi đâu

Bất chợt một ngày
Mưa rơi hạt
...mưa mau
Giăng ngang dọc trên trời cao xám ngắt
Có chút ưu tư vừa hằn lên khóe mắt
Mây bỏ đi rồi, không còn sắc xanh lơ

Bất chợt một ngày…
Con bỗng hóa thành thơ
Luôn lắng đọng trong tận cùng tâm khảm
Con đã đi xa
Góc sân dường trống vắng
...Vẫn vậy thôi mà 
Con đó_Ta đây.

Dỗ giấc yên bình
Dỗ giấc mơ say
Quên đi hết những miệt mài năm tháng
Con mãi bên Ta
Những chiều
Những sáng...
Hãy ngủ yên bình
Ngủ ngoan nhé - Con yêu.

Bất chợt một ngày
Cơn gió hắt hiu

Bất chợt một ngày...
Thương nhớ liêu xiêu.

Tú_Yên
(25-08-2012)

Uyên Ương

Uyên Ương
Mở lối vào mơ ước
Phong thái phiêu diêu thật thoát trần
Du dương
Réo rắt
Cung trầm_bổng
Như chốn non bồng giữa thế nhân

Uyên Ương
Chốn hẹn nhiều thơm thảo
Đón bước Tân Nhân
Hạnh phúc về
Thắm tươi sắc thái - khung nền nã
Sáng góc hiên đời
Sáng bóng Quê

Uyên Ương
Đạt ý người thăm viếng
Hồ hỡi tâm tư kẻ ghé nhìn
Là đây bến đợi - thuyền neo mãi
Mỹ mãn duyên lành
Cảnh rất xinh.

Về đây - góc phố yên bình
Uyên Ương - kết chặt thâm tình lứa đôi

Tú_Yên

(25-08-2012)

Một ngày

Một ngày qua
Một ngày không
Nắng_mưa
Mưa _nắng
xuôi dòng thời gian.

Trời chiều tháng bảy mênh mang
Trăm năm vun vén - võ vàng ý thơ
Đời em chỉ mỗi giấc mơ
Giữa hư vô - viết vu vơ, để rồi...

Một ngày qua
Một ngày trôi
Tháng_năm heo hút bên đồi phiêu linh
Lặng nghe con sóng tự tình
Thầm thì - như nói chuyện mình cùng ta.

Một ngày không
Một ngày qua.
Mây bay_gió thoảng
...mù xa lối về
Lìa cành, lá nhớ mùa quê
Xốn xang chi, cứ bộn bề tâm can ?

Một ngày qua
Một ngày sang
Bạc đầu_sóng vẫn lan man xô bờ
Rầm rì...gom góp ước mơ
Cho từng con chữ ngu ngơ - biết cười.

Một ngày...
Hỏi: có đẹp tươi ?
Có như giấc mộng của người thuở xưa ?

Một ngày...
Chỉ sớm với trưa
Là chiều nghiêng
Bóng gió đưa xạc xào.

Một ngày trôi giữa đời nhau
Một ngày - rồi cũng qua mau
...Ới người !

Tú_Yên

(18-07-2012)

Giỗ Ba

* Kỷ niệm ngày giỗ lần thứ 22 của Ba
Họa sĩ_Điêu khắc gia Đông Du


Bao nhiêu năm
Cũng kiếp người
Ba đi bỏ lại tiếng cười vụn tan
Về miền cực lạc miên man
Hay vùng cát bụi thênh thang - vĩnh hằng.

Ba đi - bỏ lại vầng trăng
Nghiêng nghiêng...
Soi những nhọc nhằn nhân sinh
Để về với cõi yên bình
Hay về vạt đất lặng thinh - hiền hòa ?

Hăm hai năm - ngút ngàn xa
Giỗ Ba !
Con gởi chút quà - là thơ.

Tú_Yên

(10-07-2012 / 22-05 âl)

Thì thương

Thì thương
Thương ở...rất gần
Với tay đã chạm mà bâng khuâng nhiều
Giữa vòng Nhật_Nguyệt - hắt hiu
Đời đa đoan cứ ít_nhiều - đếm_đo

Thì thương
Lại ngẫm buồn xo
Mưa rồi nắng
Mãi quanh co - đổi dời

Chạnh lòng kiếp gió mồ côi
phiêu diêu. Để tựa như trời thương mây
Như sông vơi có lúc đầy
Chia ly lại mộng sum vầy - thới lai ?

Năm rồi năm lại vèo bay
Như em giữa cõi...qua ngày - ngày qua

Biết đâu rằng: mãi cách xa
Thì thương.
Rồi cũng như là...
Thì thương !

Tú_Yên

(28-06-2012)

Thương

Thì thương...một chút - rất gần
Thương Cha_Mẹ với vuông sân, góc nhà.


Thì thương bông Súng ao quê
Thương bờ ruộng với con đê cuối làng
Thương hàng Dâm Bụt miên man...
Thương mùa lúa chín trải vàng đồng xa.

Thì thương sắc tím hoa Cà
Ấp e mấy nụ mặn mà - chân phương
Thương vườn Trầu ở cạnh mương
Thương Cau đứng đợi bên đường em qua.

Thì thương mấy hạt mưa sa
Tưới cho rau Muống thật thà - trổ bông
Thương con sóng vỗ bờ sông
Ngược_xuôi
Năm tháng theo dòng luân lưu.

Thì thương cái gốc Mù u
Chơ vơ giữa khoảng mờ lu trăng trời
Thương là thương - cả một đời
Thì thương - thương lắm những lời Mẹ ru.

Tú_Yên

(25-06-2012)

Mùa xưa

Cau xanh nhớ lá Trầu vàng
Chiều nghiêng
Bóng xế
Chiều loang loáng - chiều...

Mây trời lãng đãng - liêu xiêu
Vườn xưa rụng lá
Mùa phiêu diêu - mùa...

Bến buồn !
Con sóng nhẹ khua
Bờ quê lau lách gió đùa xác xơ

Vụng về
Mấy tiếng ầu ơ
Đong đưa nhịp võng
Ai chờ đợi ai ?

Mịt mờ
Mưa rớt trên tay
Cau đây...
Trầu đấy !
Cũng phai nhạt rồi ?

Mùa xưa xa biệt - mù khơi
Mộng là mộng
Để buồn ơi !
Ơi buồn !

Tú_Yên

(15-06-2012)

Thương

Thương là thương
Chỉ thế thôi !
Như mưa gọi nắng
Như trời nhớ mây
Như bàn tay níu bàn tay
Như cơn gió lạ đong đầy ước mơ.

Thương là thương - mấy vần thơ
Góp gom con chữ bơ vơ - để rồi...

Mong manh
Một giấc mộng đời
Thương là thương.
Chỉ thế thôi !
Bởi vì...

Tú_Yên

(13-06-2012)

Góp nhặt vần thơ

Mây tím chiều nay - bay vẩn vơ
Mênh mông
Vắng lặng
...giữa đôi bờ
Thuyền ai neo bến
Thuyền neo bến
Lặng lẽ đâu rồi
Ơi !
Khách thơ ?

Trăng nước lan man giấc mộng đời
Chiều về con sóng vẫn miên khơi
Hậu_Tiền - hai nhánh
Dòng chia ngả
Vun đắp phù sa
Bến lở_bồi

Ơi nầy !
Ơi hỡi...
Khách thơ ơi !
Dẫu bước phiêu du ở cuối trời
Ghé qua góp nhặt vần thơ nhé
Dệt khúc tơ lòng theo lá rơi


Càn khôn luân chuyển nghìn năm mãi
Tuế nguyệt_Thu phong
Vạn kiếp tầm.
Ta đi giữa bóng chiều loang vỡ
Quên_nhớ
Vui_buồn
...qua tháng năm ?

Tú_Yên

(28-05-2012)

Vướng vít vần thơ

Tơ lòng - vướng vít vần thơ
Sợi nhện rối rắm trói mơ một đời
Bổng_trầm
...mấy tiếng buông lơi
Đàn ai tấu khúc chơi vơi - thật buồn !

Tú_Yên

(27-05-2012)

Chợ chiều

Ngày tàn.
Mưa rớt lê thê
Đường quê sũng ướt - chị về chân không

Giọt rơi...
Rơi trắng cánh đồng
Chợ chiều vắng ngắt
Mênh mông...
Chợ chiều.

Nghiêng vai  -tóc lệch...tiêu điều
Đường trơn
Dáng chị theo chiều gió nghiêng
Hết rồi bao buổi chợ phiên
Hết Xuân.
Hết cả nỗi niềm thanh tân

Mưa rơi
Giọt nước trong ngần
Chiều.
Nên phố cũng bâng khuâng - bóng chiều

Dép cùn - chân bước liêu xiêu
Cân_đong_đo_đếm...
Nghĩ nhiều - cũng thôi

Thương em thơ dại mồ côi
Chị tần tảo
Chợ xa xôi - quản gì
Mờ sương
...tất tả - chị đi
Trời mờ mịt tối là khi trở về.
...

Ngày tàn
Mưa rớt lê thê
Vẫn là Chị với
…bóng_quê
Chợ chiều.

Tú_Yên

(23-05-2012)

Ví dầu…

Chim rừng
Bật tiếng kêu khan
Chẳng còn lảnh lót mênh mang như ngày
xưa. Rằng mộng đã vèo bay
Thôi anh !
Rồi cũng đong đầy vợi xa

Ví dầu...
Bậu có tìm Qua
Cầm bằng như gió bôn ba - để rồi...

Tú_Yên

(23-05-2012)

Thơ chỉ là thơ

Thì là thế !
Thơ là thơ thôi đó
Như chiều tàn
…bóng đổ
Dáng em nghiêng

Trời bất chợt rũ buồn theo cánh gió
Mưa lặng thầm
Rơi xuống cõi an nhiên ?

Thì là thế !
Anh nầy.
Sao (ác quá)
Cầu chi mưa cho ướt tóc người ta
Giọt tí tách
Làm lá vàng xao xác
Rớt bên thềm
Mộng mị cả câu ca

Mưa mấy hạt ?
Cho em buồn mấy lúc
Có điều gì thúc giục giữa tâm can ?

Chiều phai nắng
Chim mất đàn - ngơ ngác
Em tìm hoài
Mà thơ bỏ đi hoang.

Em không biết
Hình như...
Mưa...khóc đấy
Cũng giống anh - lạc mãi bước chân đời
Trời xám ngắt
Mưa sầu tư - hoen lệ
Anh chờ gì ?
Chờ mãi...
Hỡi - Anh ơi !

Tú_Yên

(20-05-2012)

Niềm mơ trọn lành

Vần thơ nối mộng trao nhau
Như con sóng mãi lao xao xô bờ
Tháng năm gói ghém mong chờ
Dòng sông Hậu_Một niềm mơ
Trọn lành.

Tú_Yên

(20-05-2012)

Mùa rơi

Con đường cũ
Phượng buồn nên thay lá
Người đâu rồi ?
Để lả tả...
Mùa rơi.

Tú_Yên

(20-05-2012)

Thơ rơi

Ráng hồng cuối nẻo loang loang
Đôi dòng Tiền_Hậu mênh mang xuôi chiều
Chân trời nắng đổ liêu xiêu
Như câu thơ mãi gạn điều...đục_trong ?

Hậu_Tiền - hai nhánh
Phải không ?
Nhưng chung bến đổ Cửu Long cội nguồn

Trăng treo bờ bãi
Trăng suông
Thơ ngàn năm vẫn miên trường
...Thơ rơi !

Tú_Yên

(16-05-2012)

Thì thôi !

Lạc bước phiêu linh
Lỡ cả đời
Một đời đã lỡ - kiếp rong chơi
Miên man ta dệt vần thơ mộng
Để gửi nhân gian - mấy tiếng cười !?

Lỡ mất rồi anh
Giấc điệp vàng
Đêm buồn con chữ chợt đi hoang
Thì thôi anh nhé !
Thì thôi - lỡ...
Lỡ mất đò duyên
Đợi chuyến sang...

Tú_Yên

(05-05-2012)

Ru thơ

Trăng trời khi tỏ_khi lu
Vần thơ lạc bến nghìn thu chẳng về
Nẻo đời trong_đục - nhiêu khê
Thơ trôi giữa những bộn bề thế nhân

Hỏi rằng: sao lắm bâng khuâng
Ven sông lặng lẽ
tần ngần...
Thơ trôi ?

À ơi !
Tiếng vọng bên trời
Lan man theo sóng...một đời - ru thơ.

Tú_Yên

(02-05-2012)

Tiếng thơ Tôi

Những ngôn từ chân phương
Góp nhặt yêu thương từ nẻo trời xa ấy
Cách núi ngăn sông mà sao gần đến vậy
Ơi hỡi một đời - ta được mấy lần trao ?

Câu_chữ thật bình thường mà ngọt dịu biết bao
Là lời chúc nôn nao những ước mơ thầm lặng
Là bóng mây chiều dịu dàng trong nắng
Ánh nắng ngập ngừng sâu lắng những mùa thơ

Ừ !
Là mộng...là mơ
Mơ mộng hoang sơ từng một thời chiu chắt
Ta đã giữ nguyên tận cùng trong tiềm thức
Dù có mãi hoài theo năm tháng chao nghiêng

Ta mặc cuộc đời điên đảo - đảo điên
Mặc kệ luỵ phiền giữa bao miền lốc xoáy
Cũng chẳng phân vân khi tình người xa ngái
Ta cứ yên bình gom lấy chút niềm vui

Ừ !
Thì chỉ vậy đấy thôi
Khi sông cứ trôi xuôi và bình minh vẫn sáng
Dù có trải qua nghìn năm vạn tháng
Trời đất vẫn giao hòa
Đêm lấp loáng vì Sao

Ta nhặt nhạnh ngôn từ
Và viết để trao nhau
Một chút xôn xao lời thầm thì nguyên đó
Là cõi lòng mở ngõ
Sâu lắng bên đời - Như Làn Gió
Tiếng thơ Tôi !

Tú_Yên

(16-04-2012)

Tím - tháng ba

Thương ơi !
Cái nụ hoa Cà
Một màu tim tím thiết tha - đượm tình
Ngỡ như
Mình lại với mình
Tháng ba bất chợt...chùng chình - vần thơ

Vẫn là màu tím ươm mơ
Từ vùng ký ức vu vơ thuở nào
Tháng ba cánh gió rì rào
Làn mây như cũng dạt dào - lửng lơ

Ta về...
Ghép chữ thành thơ
Cho bình yên nỗi đợi chờ - tháng ba.

Tú_Yên

(16-04-12)

Một vầng Trăng

Một vầng trăng - toả khắp nơi
Mông lung trải giữa cõi trời bao la

Trăng vàng huyễn hoặc cùng Ta
Cho câu thơ bỗng mượt mà - với trăng.

Tú_Yên

(10-04-2012)

Đời - không em !

Vẫn là ngày đến - lại đêm
Người xa khuất
Biết đâu tìm - hỡi ai ?

Nẻo nào ?
Mỏi cánh chim bay
Phương nầy chỉ thấy lá lay cuộc đời.

Có đi về cuối chân trời
Cầm bằng cũng chỉ...một đời - không em.

Tú_Yên

(10-04-2012)

Thì thôi !

Mây chiều lạc nẻo - mồ côi
Gió lao xao gió…
Để rồi - buồn tênh

Sóng tràn...
Bờ bãi - lênh đênh
Thuyền trôi...trôi mãi
Chông chênh một đời.

Muốn bao dung - chẳng vẹn lời
Thì thôi !
Thôi nhé !
Rã rời niềm mơ
Chỉ còn...
Còn mỗi bến thơ
Và thêm chút mộng hững hờ - nhân gian

Chiều tàn hạt nắng đi hoang
Ta gom về vẽ vết loang cuộc đời

Chỉ là...
Ước vọng xa khơi
Thì thôi, thôi nhé
Người ơi !
Thôi thì...

Tú_Yên

(06-04-2012)

Lạc ?

Đường quê - thổ mộ còn nghe
Vẵng xa mấy khúc hát vè năm nao
Mưa chiều
Nắng sớm
...lao xao
Tháng năm rồi cũng chênh chao - vô chừng.

Sương buồn đọng giọt rưng rưng
Nầy anh
Lá mãi ven rừng
- lá xanh
Mộng mơ thường vốn loanh quanh
Dẫn ta lạc chốn mong manh - cõi hờ.

Một trời nhớ
Một đời thơ
Thôi anh.
Đừng mãi bơ vơ - lạc mình !

Tú_Yên

(06-04-2012)

Phố...

Phố thênh thang
Chiều mênh mông
Tôi lang thang bước giữa lòng phố xưa
Tháng mười sáng nắng_chiều mưa
Lá đong đưa
Lá đong đưa
...xạc xào.

Trời hiu hiu
Phố xôn xao
Từng dòng xe nối đuổi nhau trên đường
Nhà ai hát Lý mười thương
Phố chiều bất chợt tơ vương
Phố chiều.

Tú_Yên

(05-04-2012)

Bông Sứ trắng

Bông Sứ trắng
Trắng như màu mây trắng
Trắng ngọc ngà
Trắng đến mê say
Cánh mỏng nhẹ nhàng theo làn gió lung lay
Màu trắng tinh khôi
Màu thời gian thanh bạch

Bông Sứ trắng khiến lòng tôi rũ sạch
Mọi phiền lo
Được_mất
...ở trần gian
Màu trắng vô thường
Trắng đến miên man
Bông Sứ trắng
Trắng như màu mây trắng.

Tú_Yên

(02-04-2012)