Thứ Bảy, 14 tháng 3, 2015

Có khi...

Có khi...
Những hạt mưa bay bay...ngốc nghếch
Cứ rơi đều trên phố vắng và âm thầm làm buốt lạnh hồn ta
" What can I say"...
Từng giai điệu khẽ ngân nga
Loãng dần trong đêm và cứ mãi vang xa theo làn gió

Có khi...
Cũng chẳng phải là đôi lời muốn ngỏ
Mà khung cửa sổ nhà ai lại lặng lẽ mở toang
Tiếng du dương
Trầm...bổng
Và bao suy tư, khắc khoải luôn vẫn mãi còn
Như vời vợi mà sao lòng ta lại u buồn đến lạ !

Có khi...
Bầu trời cao mênh mông thăm thẳm
như mông lung
mơ hồ
và xa xôi quá
Để mây giăng màn kéo thấp xuống trần gian

Đêm lang thang
Mưa - ta - và khoảng trống...lang thang...
Để thơ thẩn
Từng hạt mưa rơi đều rồi vỡ tan khi chạm đất.

Cũng có khi...
Ta thấy đời rất thật
Lại muôn vàn những khắc khoải - hư vô
Mưa rơi...
Rơi...
Và buồn
Buồn đến ngẩn ngơ
Đêm trăn trở từ bao giờ mà cứ mãi lặng thầm như thế ?

Tú_Yên

(21-07-2008)

Lạc...mất rồi !

Lá thu rơi mãi hiên thềm vắng
Có phải lòng riêng vẫn nặng sầu
Ta thoáng chao hồn theo giấc mộng
Thu tím bên đời - Thu đi đâu ?

Hanh hao - nắng rớt giữa dòng trôi
Ta lạc nghìn năm
Lạc mất rồi !
Lạc bóng trăng nghiêng - trời thu tím
Lạc cả cuộc đời
…rơi - mãi rơi.

Tú_Yên

(23-07-2008)

Hoa tím...?

Mong manh hoa tím đợi chờ chi ?
Hương sắc đơn sơ chẳng có gì
Một chút duyên thầm xin nhắn gửi...
Bướm ơi !
Đừng nhé - chớ bay đi.

Một thoáng tình thơ ngan ngát hương
Chiêm bao mấy độ giữa đêm trường
Cho bướm mơ hoa về bến hẹn
Quên những ai hoài trong gió sương
...

Mong manh hoa tím đợi chờ
Có chăng một chút mộng hờ - xa xăm.
Tú_Yên
(19-07-2008)

Cũng mong

Nghìn xưa chuyện kể của Bà
Dẫu cho năm tháng nhạt nhòa trôi đi
Ngân nga một khối tình si
Giấc mơ cô Tấm gợi gì cho ta ?

Dịu dàng một bóng trăng xa
Nghiêng theo câu hát ơi à...à ơi...
...

Tháng năm hoa tím bên đời
Biết bao trăn trở ngậm ngùi riêng mang
Trời xa thăm thẳm - dặm ngàn...
Núi sông vời vợi
Lòng miên man buồn.
...

Mịt mù vạn nẻo mù sương
Bên trời hoa tím vấn vương - đợi gì ?
...

Ngày xưa...rồi cũng qua đi
Ngày nay ngăn cách mấy khi tương phùng ?
Cũng mong...
Xao xuyến mông lung
Cùng bao hư ảo, bão bùng - vèo bay
...

Cũng mong
Sẽ có một ngày...

Tú_Yên

(19-07-2008)

Dẫu cho...

Dẫu cho...
Trời đất bình thường
Mà sao lòng lại vấn vương, phiêu bồng
Ban mai
nắng vẫn ấm nồng
Gió_mây vấn vít mênh mông cuối trời

Loanh quanh
Trong_đục - cuộc đời...
Để cho ai mãi ngậm ngùi sầu riêng.
Xin vơi đi hết ưu phiền
Dù lòng còn lắm nỗi niềm đầy_vơi
...

Ngoài kia
Hoa cỏ xinh tươi
Trong ta sao lai một trời (như không)
Lá rơi lả tả bên song
Ta về nhặt chút nắng hồng
...tìm quên.

Tú_Yên

(18-07-2008)

Thì ra...

Thì ra...
Trời đất chuyển mùa
Phong phanh cơn gió mãi lùa qua song
Cuộc đời không_có…có_không
Để cho nhân thế xoay vòng trầm luân

Thì ra...
Én liệng mừng Xuân
Buồn thương chiếc kén cho tằm ươm tơ

Thế thì…
Mơ cứ mãi mơ
Bâng khuâng một chút tình thơ ngọt ngào


Thì ra...
Chẳng phải chiêm bao
Mà là mây_gió chào nhau
gửi người...

Tú_Yên

(16-07-2008)

Thì thôi !

Thì thôi !
Vơ vẩn gọi là...
Gửi hồn vào những mặn mà đâu đâu
Quên mơ
Quên mộng
Quên sầu
Cho vầng mây ảo vùi sâu cuộc đời.

Thì thôi !
Mơ ước xa xôi
Thả cho xuôi mãi về nơi bạt ngàn
Câu thơ rơi giữa trần gian
Như cầu phao nối mênh mang tình hờ.

Thì thôi !
Thơ thẩn - thẩn thờ
Xem như chiếc lá bơ vơ
Xuôi dòng...

Cuộc đời...
Là có
Là không
Bao giờ hoa nở giữa Đông
Bao giờ ?

Tú_Yên

(15-07-2008)

Còn thương hay nhớ…

Còn thương hay nhớ vu vơ
Chỉ là mơ tạm làm thơ đó mà
Dương trần lắm nỗi xót xa
Thôi đừng vương vấn, mặn mà làm chi.

Còn thương hay nhớ…
Được gì ?
Thơ thì thơ chỉ như khi - giật mình !


Tú_Yên

(14-07-2008)

Nhớ_Quên ?

Nhớ và quên chỉ như còn và mất
Thời gian đi là rất thật qua đời
Ta cứ ngóng về chân trời xa thẳm
Một chút buồn khi hạnh phúc dần trôi

Ta cũng muốn mình sẽ quên - quên mãi
Chẳng nhớ gì khi ngày tháng phôi pha
Trời xanh lắm mà lòng ta quạnh vắng
Còn gì không - khi mơ ước nhạt nhòa !

Thời gian đến
rồi đi
…rồi lại đến
Ta còn gì khi ngắm lại chính ta
Ngày xa -  rồi sẽ dần xa
Ta ngồi nhìn bóng mây qua
...Và buồn !

Nào đâu là hận...là thương
Lòng riêng trĩu nặng
Tiêu tương ai hoài

Một đời như gió - vèo bay
Ước mơ rơi hết theo ngày...dần trôi.

Tú_Yên

(14-07-2008)

Mùa xưa

Mùa Hạ đến vội vàng niên học cuối
Xa vô cùng một thuở nắng vương hồng
Sách vỡ ngày nào bỏ lại nẻo mênh mông
Ta rưng rức trong lòng niềm tiếc nuối

Thu xao xác lá vàng rơi ngập lối
Con đường về e ấp những bâng khuâng
Ai theo ai - theo mãi đến bao lần ?
Và con phố như ngập ngừng - hò hẹn.

Mùa Đông lạnh như vô tình len lén...
Gửi chút nồng nàn để vun quén yêu thương
Gió dịu dàng lùa qua cửa tơ vương
Để bảng lảng làn mây buồn hiu hắt

Rồi Xuân đến cho ngàn hoa khoe sắc
Phố Sài Gòn nay có khác ngày xưa ?
Nắng hanh vàng như xua đuổi những cơn mưa
Mơ quá khứ
Có chăng vừa mong đợi ?

Và cứ thế
Đường đời ta giong ruổi
Confetti rơi đầy
Lả tả nỗi tương tư
Để rồi buồn - buồn như thế mãi ư ?
Ve ra rả kêu mùa về
Gợi nhớ...

Tú_Yên
(14-07-2008)

Phượng xưa

Xin làm cánh Phượng lang thang
Để nghe Ve hát râm ran mùa Hè

...

Phượng xưa - giờ có quay về
Thăm con phố cũ mưa lê thê buồn
Một thời chơi_học_tơ vương
Một thời khép lại cổng trường - vô tư

Ngày xưa xa mãi thế ư ?
Đã quên hay nhớ trang thư học trò ?
Ngày xưa nay đã mịt mờ
Chỉ còn là nỗi ngóng chờ - bâng khuâng .

Phượng xưa
Nhớ đến bao lần ?
Để ta ngơ ngẩn, tần ngần - chờ chi ?
Tháng năm rồi cũng qua đi
Mình ta ở lại mơ gì
Phượng ơi ?

Tú_Yên

(12-07-2008)
   

Mùa xưa...

Mùa theo hoa Cau rụng
Rơi xuống thềm rêu phong
Chiều nghiêng nghiêng - bóng nắng
Rớt giữa đời...mênh mông

Có còn chăng đâu đó
Kỷ niệm nào - đã xa ?
Người âm thầm tiếc nuối
Mùa Xuân qua - trôi qua.

Nhủ lòng: quên đi nhé
Nụ hoa xinh giữa vườn
Mùi hương xưa còn đó
Cho lòng ai tơ vương.

Mùa xưa - ngơ ngác cung Thương
Còn chăng một bóng Quê hương bên đời ?

Tú_Yên

(11-07-2008)

Mưa_xa

Đôi mắt ai nhòe ướt
Vì những hạt mưa bay
Nỗi sầu nào trên tay
Theo giọt mưa xuống phố

Gió về đâu bỡ ngỡ
Thổi mất cả ngàn Sao
Trăng đi vắng nơi nào
Mà không gian mông quạnh!

Hạt mưa rơi sóng sánh
Giữa đời trôi...trôi mau
Người ở tận nơi nào ?
Mà cứ xa - xa mãi.

Tú_Yên

(11-07-2008)

Anh có biết ?

Anh có biết
Mùa Thu đến muộn
Đôi mắt em buồn vẫn nhìn mãi xa xăm
Kiếm tìm gì trong cõi trăm năm
Hồn em đó
Hồn em rơi đâu đó.

Anh có biết
Thế nào là cơn gió
Heo may buồn tím cả nhớ nhung không ?
Bao yêu thương luôn cứ giữ trong lòng
Để mãi mãi nằm im trong thinh lặng.

Anh có biết
Hoa Hồng muôn sắc thắm
Đem cho đời ngào ngạt hương tình yêu
Dưới nắng hồng rực rỡ biết bao nhiêu
Để cơn gió tương tư - là như thế.

Anh có biết
Thế nào là dòng lệ
Âm thầm rơi với nỗi xót xa lòng
Cuộc đời buồn như một buổi chiều đông
Tuổi rơi vội theo vầng hồng tắt lịm.

Anh có biết
Ta luôn hoài tìm kiếm...
Được gì không trong năm tháng ngổn ngang ?
...

Mùa Thu cũng đã dần sang
Lá rơi theo lá cho vàng ước mơ.

Tú_Yên

(09-07-2008)