Thứ Tư, 29 tháng 4, 2015

Thương người bên nẻo bão giông

Bất chợt mùa nắng hạn chuyển bão giông
Đồng khô nẻ đang loay hoay tìm nước
Mưa trút xuống lường đâu điều mất_được
Để rì rầm bơm tháo úng đường qua.

Hà Nội băm sáu phố phường đâu đã là xa
Mà luôn vẫn gần như nhịp thở
Trái tim phương Nam bất chợt đầy trăn trở
Thương người gian nan lặn lội giữa đường dài.

Bão lại về
Nhà đổ vỡ, lung lay
Cây xanh tốt gãy cành, trơ gốc
Xao xác bên đời tiếng ai đang bật khóc
Bão lại về...xẻ dọc dãy Trường Sơn

Hà Nội
Miền Trung
...gió giật từng cơn
Manh áo ấm lại vai sờn tơi tả

Thương người lắm
Người ơi !
Thương - thương quá !
Thương cho người đang giữa ngả bão giông.
...

Có bao giờ
Trời_đất - mãi Xuân không ?

Tú_Yên

(30-11-2010)

Nước non

Nước non ngàn thuở còn nguyên đó
Mây trắng
Trời xanh
...với nắng hồng.

Tình yêu Mẹ rộng mênh mông
Bao la
Như biển
Như sông
Như trời.

Tú_Yên

(30-11-2010)
   

Em sẽ chờ

Em sẽ chờ anh mãi đó nghe
Như đêm trừ tịch ngóng Xuân_Hè
Như mây mong gió
Ngày mong nắng
Như góc hiên đời không sắt se.

Em sẽ chờ anh mãi - nhé anh ?
Như màu xanh - bát ngát màu xanh
Trăng đơn dẫu lắm niềm cô lẻ
Đời vẫn vui vì em có anh.

Em sẽ chờ...
Anh hái cánh Sao
Thắp lại cho đêm chút sắc màu
Lấp la lấp lánh niềm mơ ước
Để biết muôn đời - ta có nhau.

Tú_Yên

(30-11-2010)

Chắc là

Sao trời
Anh hái tặng em ?
Ừ thì em sẽ đợi xem đó mà

Hứa lời
Nhớ giữ anh nha
Đừng như bóng nắng nhạt nhòa - phù du.

Sao trời
Anh hái đấy ư ?
Có lung linh để...mình như (muốn cười)

Chắc là vui thật
Hở Người ?
Chắc là Xuân sẽ thật tươi, thật nồng ?
Chắc là ấm áp đêm Đông
Chắc là em sẽ...
Ừ ! Không quên Người.

Ừ !
Không quên Người.

Tú_Yên

(30-11-2010)

Hỏi trăng

Trăng ngàn năm
Vẫn trăng xinh
Lung linh nghiêng giữa rập rình sóng xa

Trăng nay còn trẻ hay già ?
Vẫn xanh xanh bóng hay là vàng mơ ?

Câu thơ ta viết bây giờ
Hỏi trăng nơi ấy có chờ ta không ?

Tú_Yên

(28-11-2010)

Có là...

Có là...anh của người ta
Thì thôi cứ ước
Giá mà...
Phải chi...

Mịt mù một bóng chim di
Nẻo trần là thế
Lạ gì có_không ?

Anh là anh của mênh mông
Mù tăm giữa chốn long đong - để rồi...

Ước ao_ao ước mà thôi
Mộng mơ một chút cho môi lại hồng.

Có là anh nữa hay không ?
Có là anh để...em trông_em chờ ?

Tú_Yên

(26-11-2010)

Giá mà...

Buồn chi mà phải nản lòng
Để thinh không chợt nhỏ dòng mưa Ngâu ?

Anh buồn !
Buồn thật đó sao ?
Có như con sóng chao vao - để rồi...

Chỉ là mây gió nổi trôi
Biết đâu có lúc xa xôi - bỗng gần.

Buồn rơi giữa ánh trăng ngân
Thình lình gợn nỗi bâng khuâng...
Giá mà...

Giá mà...
Ta chẳng cách xa
Giá mà ta chẳng...
Chẳng là - người dưng.

Tú_Yên

(19-11-2010)

Còn đâu một mảnh Trăng quê ?

Nơi loài người trú ngụ
Trong vô tình cơn lũ lại cuốn qua
Mảnh tường vôi vụn vỡ
Xiêu đổ mái nhà
Mắt nhòa lệ hay là mưa đấy nhỉ ?!

Nắng
Gió
Bão bùng...
Xoay vòng hàng thiên niên kỷ
Chẳng hiền hòa mà hung hãn cứ dần lên
Cho nơi loài người trú ngụ bỗng chợt chông chênh
Đất sụp xuống
Cánh tay nào chới với ?

Tháng ngày trôi...
Lặng lờ theo Xuân mới
Hay lạnh lùng, cay nghiệt giữa cuồng giông ?

Mùa mưa về
Nước lũ cuộn dòng
Cho mắt em thơ chợt bàng hoàng thảng thốt !

Cây xanh xưa nay không còn tươi tốt
Cũng chẳng còn che rợp mát đường qua
Bởi bão giông làm nghiêng ngả đó mà
Đời bỗng chốc vỡ oà trong tiếng nấc.

Nơi ta sống vẫn là vùng đất thật
Thế thì sao cuồng nộ cứ theo về ?
...

Còn đâu một mảnh trăng quê
Êm êm con sóng vỗ về bờ xa ?

Tú_Yên

(10-11-2010)

Được gì ?

Kìa mây
Mây hỡi...
Ơi mây !
Vẩn vơ chi để cỏ cây cũng buồn ?

Nghĩ gì - trăng lửng lơ buông ?
Sông xa nên sóng biệt nguồn
Thế thôi !

Tháng ngày đem bẻ làm đôi
Bên đây_bên đó
Cũng rồi (trăm năm).

Đông về...
Giọt tuyết lạnh căm
Được gì giữa chốn xa xăm
Được gì ?!

Tú_Yên

(06-11-2010)

...Tình ơi !

Một khi gió cuốn qua mành
Sợi sầu vương gối
...chòng chành - tình ơi ?

Mưa là mưa đấy - mưa rơi...
Ta là ta đấy - giữa trời tịch liêu.

Về chi giông bão cuối chiều ?
Để lòng bỗng chợt liêu xiêu - hỡi tình !

Tú_Yên

(02-11-2010)

Hương lòng

Mưa chiều nay
Giọt lao xao
Thuyền đi đâu để bến nao nao buồn ?
Từng vòng sương trắng mờ buông
Đêm ơi đêm !
Hỡi đêm trường - thinh không.

Ta về...
Nhóm chút hương lòng
Tìm quên ở chốn bềnh bồng tình thơ.

Để rồi...
Mơ vẫn là mơ.

Tú_Yên

(31-10-2010)

Đường Mẹ qua ?

Mẹ cứ mãi là cây cao bóng cả
Dẫu ngày xưa, nay xa lạ vô chừng
Mưa chiều từng giọt rưng rưng
Nặng lòng con - nỗi bâng khuâng nhớ Người.

Mẹ giờ...xa...thật xa rồi
Thế sao tim cứ bồi hồi luyến thương ?
Trăm năm một cõi vô thường
Mẹ ơi !
Con muốn chung đường - Mẹ qua ?

Tú_Yên

(30-10-2010)

Quê Em_Quê Anh

Phương Nam Em
Có dòng sông chín nhánh
Nước dập dềnh con sóng Cửu Long Giang
Mang màu mỡ cho cây cành trĩu quả
Đem phù sa để lúa chắc hạt vàng.

Hà Nội Anh
Cây Lộc Vừng chín gốc
Nghiêng bờ xa
Mời mọc bóng Hồ Gươm
Hoa đỏ thắm rũ theo chiều gió cuốn
Thắp niềm mơ
Căng rộng những cánh buồm.

Cây chín gốc
Và Sông dài chín nhánh
Cùng vầng trăng sóng sánh giữa trời cao
Khoảng cách xa mà lòng người gần lại
Cùng Xuân nồng
Cùng màu nắng lao xao.

Thì có phải là quê anh thơ mộng ?
Liễu đan cành xoè rộng những chùm hoa
Hồ Lục Thủy vẫn nao lòng lữ khách
Bóng thu vàng Hà Nội - có đâu xa.

Quê em đấy
Đồng xanh - xanh ngút mắt
Cánh Cò chao
Gờn gợn lúa vàng mơ
Chiều réo rắt tiếng Sáo_Diều ru gió
Ấm tim người
Ngọt lịm những câu thơ.

Điệu hò ơ của dòng sông chín nhánh
Hòa cùng câu Quan - Lý đọng bờ môi
Đêm lúng liếng ánh trắng vàng ngan ngát
Bỗng thật gần
Như chẳng chút xa xôi.

Chắc có lúc
Em sẽ thăm Hà Nội
Ngắm Hồ Gươm
Cây chín gốc - Lộc Vừng
Nghe lá hát trong chiều tà nghiêng bóng
Chợt thấy lòng xao xuyến đến rưng rưng.

Cũng có thể…
Anh xuôi dòng sông hẹn
Về miền Nam
Bẽn lẽn những niềm vui
Xem con sóng vỗ bờ sông chín nhánh
Để cõi lòng rộng mở đến chơi vơi.

Thì cứ thế
Dặn lòng ta - cứ thế
Điệu Hoài Lang ôm một nỗi chờ mong
Và xứ Bắc vẫn luôn hoài nhung nhớ
Cánh Diều nghiêng
Soi bóng...
Sóng Cửu Long.

Tú_Yên

(21-10-2010)

Điệu ru buồn ?

Vẫn còn
...một bóng trăng suông
Để lơ lửng điệu ru buồn thời gian.
 
Thiên thu
Mộng có phai tàn
Chỉ như con sóng biệt ngàn - khơi xa.
 
Mây kia
Gió nọ
...la đà
Bồi hồi chi khúc ơi à... 
- à ơi !
 
Tú_Yên
(21-10-2010)  

Nhớ mãi ?

Nhớ mãi ?
Thì anh phải giữ nghe
Giữ làn gió mát giữa đêm khuya
Giữ ánh trăng vàng bên gối mộng
Giữ cả sao trời - mây nữa kia

Nhớ mãi ?
Ừ !
Anh phải nhớ dai
Chằng gì lại vượt quá tầm tay
Năm tháng vèo trôi - tình vẫn thắm
Chiu chắt
Nâng niu
Sẽ có ngày...

Tú_Yên

(20-10-2010)

Thì là...

Đợi nhau hun hút sa mù
Lá vàng rơi để chiều thu đượm buồn

Sông đời phân nhánh - chia luồng
Tình xa nên biết cội nguồn là đâu.
Một mai...
Thuyền vắng
Bến sầu
Chỉ như con nước qua cầu - phải không ?

Xuân là Xuân
Đông là Đông
Mai_Đào tươi sắc
Se lòng tuyết rơi.

Nếu mà...
Thuyền có xa khơi
Thì là như thoáng chơi vơi - cõi hờ.

Tú_Yên

(19-10-2010)

Nắng rớt âm thầm

Trách gì một ánh Sao đêm
Lá rơi
Là bởi bên thềm - lá rơi.

Không gian to rộng chơi vơi
Ta tìm gì giữa khoảng trời mênh mông ?

Dòng sông nối với dòng sông
Thế nên con nước lớn_ròng - nghìn năm.

Chiều buông
Nắng rớt âm thầm.

Tú_Yên

(17-10-2010)

Áng thơ trôi

Thuyền trôi theo áng thơ trôi
Khoảng không hư ảo bồi hồi mà chi ?
Trăng xa nào có nghĩ gì
Mây lơ đãng
Gió thầm thì
...thế thôi.

Ước mơ ?
Là chút thơ rơi
Giấu vào trong đấy mảnh đời gian nan
Cầm bằng như thoáng đi hoang
Cho vơi đi những mênh mang - kiếp người.

Mong ngày mai nắng hồng tươi
Và ta tìm lại nụ cười đã xa.

Tiếng lòng trổi nhịp ngân nga
Cho tình_thơ mãi giao thoa giữa đời.

Tú_Yên

(17-10-2010)

Nếu...

Nếu có tình yêu
Tôi sẽ dâng đất nước
Tặng cho người lạ trước, quen sau
Tháng mười về lòng bỗng chợt nôn nao
Miền Trung bão
Có đau cùng nơi ấy ?

Nếu tình yêu
Chẳng bao giờ được thấy
Cũng cứ cười cùng gió để ngày qua
Người xa người - là xa thật là xa
Nên bóng nắng cũng chợt nhòa trong mắt

Lá xa cành
Rồi rơi đầy trên đất
Lời nói nào ngọt mật - cũng đành thôi !

Nếu biết rằng...
Người vẫn mãi xa xôi.

Tú_Yên

(10-10-2010)

Ngàn năm Thăng Long

* Viết cho ngày Lễ Hội 1000 năm Thăng Long 2010

Hà Nội xôn xao đón chào ngày Hội lớn
Từng bước chân vang rộn khắp kinh thành
Những dấu ấn in sâu vào tâm não
Của bao người tóc bạc lẫn đầu xanh

Thăng Long đó
Nay tròn nghìn năm tuổi
Trời xanh lơ
Đất ngan ngát hương tình
Qua năm tháng dệt từng trang thanh sử
Thế kỷ rồi thế kỷ…
Mãi lưu danh.

Có phải không ?
Anh nôn nao ngóng đợi
Chị chờ mong ngày Lễ hội nghìn năm
Từ cái thuở hồng hoang - Cha mở đất
Mẹ khai sông - cơ cực giữa thăng trầm...

Ngày Hội lớn
Thăng Long thành náo nức
Những nụ cười rạo rực giữa cờ hoa
Người rất xa tận nửa vòng trái đất
Vẫn về thăm
Nghe hồn nước giao hòa.

Thăng Long đó
Nay tròn nghìn năm tuổi
Vững niềm tin như tự buổi ban đầu
Thênh thang Phố
Cho đất trời rực rỡ
Ấm tim người
Ấm mãi đến mai sau.

Tú_Yên

(01-10-2010)

Ru hờ...trăm năm

Trời mưa
Mưa…
Lại trời mưa
Nghiêng nghiêng từng giọt lưa thưa khắp trời

Nặng lòng chi lắm
Tôi ơi !
Trang thơ buồn vẫn nghìn đời bơ vơ.

Một cung đàn
Một giấc mơ
Vọng ngân là tiếng ru hờ - trăm năm.

Tú_Yên

(30-09-2010)

Có một điều...

Lá trên cành vẫn luôn xanh biêng biếc
Người nhớ người da diết vậy hay sao ?

Mùa mưa về từng hạt vẫn rơi mau
Tháng chín chông chênh ngập đầy bão tố
Gió có giật tung những buồn vui, đau khổ
Để thả trôi cùng dòng nước lũ trào dâng ?

Lá trên cành - lá hỡi có bâng khuâng ?
Sao cứ đong đưa theo tháng ngày lặng lẽ
Sao lại luôn bay giữa dòng đời quạnh quẽ
Và rũ buồn, 
xao xác mãi nghìn năm ?

Có một điều
Một bóng
Một xa xăm...
Ta muốn nhặt mà cứ hoài rơi vỡ
Tất cả âm vang của cái thời bỡ ngỡ
Vẫn chòng chành theo nhịp thở mồ côi.

Có một điều...
Một điều rất xa xôi
Bất chợt đến
Bất chợt đi
Vội vàng quá thể
Tháng chín mưa nhiều
rơi...
rơi...
như lệ
Giọt lệ buồn lạnh lẽo giữa mùa Thu ?

Người xa người
Xa biệt cả lời ru
Của khúc tình ca dệt từ nỗi nhớ
Của những câu thơ
...xuyến xao
...ngờ ngợ...
Có một điều.
Chợt vỡ
...Vậy là thôi !

Tú_Yên

(30-09-2010)

…như không

Nhớ làm chi
Mong làm chi
Trần gian hư ảo
Người thì ảo hư.

Thơ mà
Viết chỉ hình như...
Hình như tất cả
Chỉ...
Ừ.
- như không.

Tú_Yên

(30-09-2010)

Mây tím chiều nay

Mây tím chiều nay
Mây vẫn bay
Đông tàn_Xuân lại
Có ai hay ?
Bèo trôi theo sóng
Bèo trôi giạt
Hoa rớt bên đời...nên gió lay ?

Dẫu biết rằng xưa - anh đã hứa
Mà đời như giấc mộng phù du
Thì thôi khép lại tình thơ nhé !
Khép cả vầng trăng
Trăng cuối thu.

Tú_Yên

(28-09-2010)

Anh hứa ?

Anh hứa ?
Ừ !
 Anh nhớ giữ lời
Đừng làm Trăng rụng
Cánh Sao rơi
Đừng làm môi, má phai màu thắm
Đừng để em buồn
Yêu dấu ơi !

Anh hứa ?
Ừ !
Anh phải nhớ hoài
Nhớ chiều sương lạnh - ấm vòng tay
Nhớ qua năm tháng
Tình luôn thế
Nhớ mãi ru hời...em giấc say.

Tú_Yên

(28-09-2010)

Đêm Trăng Thu

Tháng tám !
Thời tiết như cũng dịu dàng hơn để đón chờ một vầng Trăng sáng

Đêm mơ hồ thinh lặng.
Gió nhẹ nhàng se sẽ lùa mây...
Trung Thu về...rơi nhẹ trên tay
Cho mắt em thơ như bất chợt ngời đầy niềm mơ ước

Dẫu nắng
Dẫu mưa
Vầng Trăng Thu vẫn êm đềm nhẹ lướt giữa trời cao...soi bóng nước...lượn lờ...

Trung Thu đến rồi.
Và đó giấc mơ...
Giấc mơ cũ...tự bao giờ - nguyên vẹn ?


Đêm Trăng Thu

Vầng trăng treo lơ lửng
Giữa bầu trời trong veo
Dịu dàng và thơ mộng
Cho bao người nhìn theo...

Vầng trăng treo lơ lửng
Qua nghìn năm - nghìn năm
Khi xoe tròn…
Khi khuyết
Dẫu gần mà xa xăm.

Ánh trăng vàng ngan ngát
Gió đùa
...như đung đưa
Trăng muôn đời vẫn trẻ
Vẫn xinh qua bao mùa.

Trung Thu - trăng vành vạnh
Ngự giữa trời cao cao
Trải ánh vàng huyễn hoặc
Ươm trần gian sắc màu.

Đêm nay trăng tròn lắm
Cho đàn em tung tăng
Mùa vui về trẩy hội...
Hội Hoa đăng - đêm rằm.


Trên cao trăng lửng lơ nằm
Trần gian vui đón hội rằm - Trung Thu.

Tú_Yên

(18-09-2010)

Giạt...

Con bướm bay vòng
Con bướm bay
Cành hoa mỏng mảnh - gió lung lay
Giấc hồ hư ảo
Trời hư ảo...
Vẫn rớt trên tay...thoáng một ngày...

Chiều nghiêng nắng rọi thềm rêu lạnh
Ta nhặt thinh không xếp mộng đời
Trôi trôi một chút hương mùa cũ
Giạt cánh hoa bèo
Tôi, ấy ơi !

Tú_Yên

(18-09-2010)

Vẫn là mùa Thu

Mùa thu...
Vẫn mãi là Thu
Lao xao cùng những tiếng ru - gió lùa
Xạc xào...
Cành lá nhẹ khua
Trăng đêm đã trải mấy mùa - lửng lơ ?

Em về...
Dệt nốt vần thơ
Ươm cho đầy...
Dẫu là mơ - muộn màng.

Ơi nầy Trăng !
Bóng Trăng vàng
Lung linh chi để...tình tang...sợi sầu ?

Rừng thưa...
Lá rụng về đâu ?
Níu Thu - em lấy
Mùa nào - cho anh ?

Tú_Yên

(18-09-2010)

Theo gió Thu sang

Từng sợi mỏng
Mỏng như đời...
Chợt mỏng
Theo gió lùa tỏa rộng giữa trần gian
Trong mây trời lồng lộng bóng Thu sang
Hoa trắng muốt
Tơ mịn màng - trắng muốt.

Đóa Bồ Công Anh
Yên bình bên cỏ mượt
Không nồng hương
Khoe sắc với bình minh
Chẳng lượt là
Kiêu hãnh đẹp xinh
Mà bình dị trong vô vàn...bình dị.

Màu hoa trắng
Trắng
…hàng bao thế kỷ
Giữa hoàng hôn, khép nép với nắng vàng
Vẫn luôn mãi đơn sơ và thầm lặng

Chiều về rồi
Se sẽ...
Gió Thu sang.

Tú_Yên

(04-09-2010)

Gió ?

Em như gió bay xa
Giữa dòng đời bao la
Anh có là mây ấm ?
Giữa không trung la đà.

Em như gió mông mênh
Mang nỗi buồn không tên
Theo dòng đời trôi mãi
Bên mây chiều lênh đênh ?

Tú_Yên

(04-09-2010)

...Là con Chó đá?














...Là con chó đá?

Là con chó đá
Con chó đá
Cũng lắm hung hăng để dọa người
Trẻ con hàng xóm thì xanh mặt
Đêm tối mù mù - sợ hết hơi.

Tìm

Cả đời ta cứ mãi tìm...
Được gì không giữa nổi_chìm trần gian ?

Ngày qua
Ngày lại sẽ sang
Gió bay...
Bay giữa mùa vàng - gió bay...

Tú_Yên

(02-09-2010)

Gặp em rồi ?

Anh gặp em rồi ?
Chắc hẵn giữa cơn mơ
Đêm thao thức bơ thờ chờ bóng nắng
Trái tim nôn nao những niềm thương thầm lặng
Gửi về ai, xa mờ mịt phương nào.

Anh gặp em rồi - là thật đó sao ?
Như thoáng heo may vào mùa rất sớm
Như ước muốn hư hao chẳng bao giờ thắm đượm
Là muộn mằn đêm cùng giấc mộng xa xôi ?

Anh gặp em rồi.
Cũng có thể đấy thôi
Hiện tại ?
Tương lai ?
Hay miên viễn thời quá khứ ?
Trong áng thơ trôi giữa chiều tư lự
Theo bóng hoàng hôn tim tím - tím mây trời.

Anh gặp em rồi ?
Khi nửa giấc mơ rơi
Khép mi mắt rã rời để đời thêm ảo giác
Tìm chút bình yên cho tim đừng xao xác
Nhặt lại mùa thương đã trôi giạt không về.

Anh gặp em rồi ?
Trong nỗi nhớ bộn bề
Giữa cách trở mà đam mê bỏng cháy
Những vời vợi chia xa không bao giờ gần lại
Cùng mịt mờ và tê tái buồng tim ?

Anh gặp em rồi ?
Trong hoang vắng lặng im
Giữa khuất lấp_thực_hư và bồng bềnh tâm não ?

Thì vẫn mãi là chút lòng thơm thảo
Của một người xa gửi về đất Trà Vinh.

Tú_Yên

(31-08-2010)

Ước...

Tôi cứ nghĩ về gió
Giữa đời nhẹ nhàng bay
Lại hay nhìn theo mây
Trên trời xanh lãng đãng

Để mơ về năm tháng
Của ngày xưa...ngày xưa
Tiếng võng nào đong đưa
Theo lời ru khe khẽ...
...

Tôi ước mình mãi trẻ
Trong tay Mẹ dịu dàng.

Tú_Yên

(29-08-2010)

Gửi về miền Trung

Dập dồn bão cho miền Trung rối rắm
Biết bao người đăm đắm nỗi lo âu
Bão nối bão
Gió giông cuồng nộ quá
Xót xa lòng
Chẳng biết phải làm sao ?

Trời như cũng lá lay điều dâu bể
Vừa khô hanh bỗng chốc chuyển mưa dầm
Đồng nứt nẻ chợt biến thành biển nước
Lúa rạp mình
Không đở nổi cuồng phong.

Rồi lũ quét cho vùng cao sạt đất
Chôn vùi bao sinh mạng thật vô tình
Đá sụp xuống
Cửa nhà tan nát hết
Nơi nào đâu...le lói chút bình minh ?

Miền Trung bão
Miền Nam như đứt ruột
Xa thật xa
Mà tê buốt cả lòng
Nghe trong gió
Tiếng em khờ bật khóc
Lệ rơi đầy như nước
...trắng dòng sông ?

Xin gửi cả hồn ta theo gió bão
Về miền Trung
Thơm thảo chút tình người
Mong hạnh phúc, niềm tin về khắp ngõ
Cho quê xa lại vang rộn tiếng cười.

Tú_Yên

(28-08-2010)

Như khói_như sương

Mờ xa...
Biền biệt như sương_khói
Cha_Mẹ đi đâu
Chẳng thấy về ?
Tháng bảy, mưa buồn
...mưa trút nước
Sợi sầu giăng ngập những con đê.

Cha bỏ làng xưa
Bờ ruộng trống
Mẹ rời bếp ấm, tách trà xanh
Mờ xa...
Biền biệt như sương_khói...
Tháng bảy mưa về
Mưa rớt nhanh.

Tú_Yên

(26-08-2010)