Thứ Hai, 16 tháng 3, 2015

Có lẽ...

Ừ ! Có lẽ...
Lâu lắm rồi em không còn làm thơ nữa
Bởi khung trời yêu dấu đã mù xa
Còn lại gì không khi ngày tháng lắm nỗi phôi pha ?
Và dốc phố thân quen bỗng lạ xa và buồn như ngày tiễn biệt.

Ừ ! Có lẽ...
Chẳng thế nào anh biết...
Những miên tưởng chập chùng thuở đất trời hoang vắng, sơ khai
Thuở chúng mình...
Bàn tay đã rời tay
Nên không thể nào níu giữ được khi tình yêu cứ muốn bay xa - vời vợi.

Em mơ ước
Và chờ...
Và đợi...
Tin yêu như mùa về cho hoa cỏ bớt xanh rêu
Cho những tiếng cười rộn rã
Những ánh mắt nồng nàn...
Đừng như bóng đổ liêu xiêu
Cho đêm tối đừng bao giờ nhấn chìm ánh sáng.

Ừ ! Có lẽ...
Em đã quên rồi những vần thơ lãng mạn
Một thời vui_buồn - nồng đượm giữa hoàng hôn
Phố dốc nghiêng
Nghiêng cả những bàn chân
Của hai đứa một thời tung tăng như Sáo.

Phố chiều nay
Mùa thu về thay áo
Và em buồn
Buồn đến vô ngần
Nên không thể nào viết trọn một bài thơ !

Tú_Yên

(21-08-2008)

Ta về...

Đường qua - tê tái những buồn
Thì xem như bóng trăng suông lưng trời
Luân hồi muôn kiếp - thế thôi !
Loay hoay vòng bánh xe đời - trôi qua

Người ơi !
Dẫu lắm phôi pha
Thả xuôi dòng nước về xa - ngút ngàn.
...

Ta về
Tìm chút mơ màng
Để quên hết cả trần gian - ưu phiền.

Tú_Yên

(21-08-2008)

Chợ đời...

Chợ đời...
Thơ thẩn rong chơi
Dăm ba câu chữ cho vơi nỗi buồn.

Nhân sinh
Một cõi vô thường
Ai đi ?
Ai đến ?
Cội nguồn là đâu ?

Chợ đời...
Trong_đục
Nông_sâu ?

Trăm năm rồi sẽ cho nhau…
Được gì ?

Tú_Yên

(17-08-2008)

Ta sẽ đợi...

Nắng ươm vàng trên triền đồi bát ngát
Ốc đảo bình yên với dòng nước lượn quanh
Ngàn hoa xinh tươi và thảm cỏ rất xanh
Đàn bướm lượn - điệu an lành muôn thuở

Ta mơ ước bầu trời cao rộng mở
Để được bước vào trang cổ tích ngày xưa
Bao dấu yêu biết nói mấy cho vừa
Khép quá khứ
Mở dần trang vở mới.

Nầy người ơi !
Có cùng ta đi tới ?
Một vùng trời đượm ngát vạn hương hoa
Đất mênh mông
Làn gió lộng bay xa
Cho ước muốn thăng hoa cùng năm tháng.

Chiếc dù xinh
Ta cột vào niềm tin yêu lãng mạn
Một trời thơ...
Chấp cánh những mong chờ
Bóng ai về tràn ngập cả giấc mơ
Ngày sắp tới sẽ là hoa là bướm

Bình yên lắm một tình yêu thắm đượm
Hạnh phúc về cho ngan ngát hương đời.
...

Ta hiểu rồi
Ta sẽ đợi - Người ơi !
Ta sẽ đợi...
Ngày mai - trời xuân thắm.

Tú_Yên

(10-08-2008)

Em sẽ lại về...

Em hối hả…
Bước nhanh trên đường hẹn
Lá rơi đầy để thấy đã vào Thu
Hun hút đường xa cuối nẻo mây mù
Hình như có một người đang ngóng đợi ?

Em hối hả...
Trắng tinh tà áo mới
Vành nón che nghiêng để duyên mái tóc thề
Lá đùa vui trên từng bước chân về
Em mãi nhủ...
“Nầy người ơi - chờ nhé !”

Con đường hẹn
Lá Thu rơi - là thế
Hàng cây yên bình dường như đã thân quen
Mùa Thu về...
Bao xao xuyến, dịu êm
Như ôm kín cả nỗi lòng thiếu nữ

Nầy người ơi !
Những yêu thương xin giữ
Đợi em về...
Để Thu lại
Đông qua
Chim trên cành ríu rít những lời ca
Chào Xuân mới
Cho mơ thành hiện thực.
...

Em hối hả…
Nhạt nhòa vùng ký ức
Đợi em ư ?
Ừ !
Em sẽ lại về.

Tú_Yên

(09-08-2008)

Thu diễm ảo

Mùa Thu đến trải dài trên quê Mẹ
Em êm đềm nhặt chiếc lá vàng rơi
Hồn bâng khuâng bao mơ mộng xa xôi
Khung trời cũ..."dấu yêu ơi" - có biết ?

Em mong lắm một mùa Thu diễm tuyệt
Áo trắng ngày xưa thay màu lụa Hà Đông
Sông luân lưu - sông lại đỗ về sông
Lá theo lá
Và ruộng đồng xanh ngát.

Đường em đi lá Thu rơi xào xạc
Nước hồ xanh - như màu mắt em xanh
Thu quanh đời
Thu vốn dĩ mong manh
Sông xuôi chảy, chờ thuyền nơi bến hẹn.

Quê hương ơi !
Thu về - về len lén...
Vậy mà sao ngan ngát một trời mơ ?
Nhặt lá rơi, em sẽ dệt thành thơ
Gửi ai đó đang chờ trông, mong đợi

Thu muôn đời chẳng bao giờ là mới
Mơ ước đong đầy và thương nhớ lên ngôi
Phượng nồng nàn mùa Hạ đã qua rồi
Để Thu mãi thắm tươi màu áo mới

Lụa Hà Đông - tà áo em phơi phới
Cho đồi nương chung bóng với đồng xanh

Thu về rồi !
Thu vàng lắm không anh ?
Mà mơ ước lại chập chùng - mơ ước.

Nón lá che nghiêng làn tóc mây óng mượt
Kỷ niệm học trò xếp lại...(để dành thôi !)
Thu tuyệt vời
Thu diễm ảo - anh ơi !
Mình chung nhé !
Một trời Thu tươi thắm ?

Tú_Yên

(09-08-2008)

Quê hương

Quê hương là bóng dừa xanh ngát
Lả lướt, đong đưa giữa gió ngàn
Cho ta nỗi nhớ vô vàn
Chiều nghiêng nghiêng nắng để mênh mang buồn.

Cánh đồng lúa trải dài tăm tắp
Gợi điều chi trong cõi lòng ta ?
Sáo diều vi vút ngân nga
Trong ta là một quê nhà - ven nguyên.

Tú_Yên

(07-08-2008)

Quê ơi !

Nắng vàng rải...rơi xuống chiều thương nhớ
Một bóng quê trong cùng tận tâm hồn
Tóc pha sương dăm sợi lắm bồn chồn
Nỗi mong ngóng về chân trời xa tắp.

Quê - Quê ơi !
Có điều gì được mất ?
Khi tháng ngày cứ vùn vụt trôi qua
Ta vấp ngã giữa sáng_chiều - đôi nhánh
Được gì không, vừa sớm đã xế tà ?

Cũng mong níu cuộc đời ta xa ngái
Rồi bâng khuâng trong vũng nhớ hoàng hôn
Ban mai đến, hạt nắng vàng lấp lánh
Sao mịt mù bao nông nổi dại_khôn ?

Quê ta đó
Ân tình cao vời vợi
Bóng Mẹ già lủi thủi buổi chợ trưa
Manh áo cũ, vai sờn bao mảnh vá
Rưng rức lòng ta - biết nói sao vừa.

Dòng sông in bóng dừa nghiêng theo nắng
Con đường làng văng vẳng điệu ầu ơ...
Đồng lúa xanh thắm giọt mồ hôi Mẹ

Quê - Quê ơi !
Ta nhớ đến bao giờ ?

Tú_Yên

(07-08-2008)

Còn lại gì ?

Gió đưa từng chiếc lá
Giữa tầng không...rơi...rơi...
Ta bâng khuâng thầm hỏi
Người đã ở đâu rồi ?

Sắc chiều buông nhè nhẹ
Để hoàng hôn ngang qua
Con phố buồn lặng lẽ
Mưa bay bay - nhạt nhòa.

Lời ru nào văng vẳng ?
Bảng lảng dường sương mai
Tiếng ầu ơ theo gió
Như hoa cau rơi đầy

Để rồi...
rồi như thế
Thu buồn - buồn như mây
Thời gian trôi se sẽ
Ta còn lại gì đây ?

Tú_Yên

(07-08-2008)

Được gì không ?

Trùng khơi tiếng gió vọng ngân nga
Nhân thế còn không những mặn mà
Tô thị chờ ai hoài lặng lẽ
Mỏi mắt trông gì ?
Xa - mãi xa.

Cứ đợi chờ đi
Cứ đợi đi.
Có được gì không ?
Có được gì.
Thăm thẳm chiều buông
Buông sắc tím
Nhật_Nguyệt xoay vòng
Ai cố tri ?

Tú_Yên

(07-08-2008
)

Quê ơi !

Quê ơi !
Nhớ mấy cho vừa
Bao năm mà mãi vẫn chưa quay về
Mịt mù vạn nẻo sơn khê
Bóng quê hun hút, bộn bề lòng ta.

Quê ơi !
Năm tháng trôi qua
Mà sao lòng cứ mặn mà luyến thương ?
Một trời Đất Việt vấn vương
Một hồn quê_mãi miên trường ngân nga.

Quê ơi !
Đã ngút ngàn xa
Vẫn vang vọng tiếng ơi à...à ơi...
Việt Nam_muôn thuở_quê tôi.

Tú_Yên

(07-08-2008)

Nửa vòng Trái đất

Ở bên kia
Nửa vòng quay trái đất
Trời mùa Xuân có thắm sắc Mai vàng
Nhớ về ai lòng ta cứ ngỡ ngàng
Ngày xưa đó có còn chăng hoài niệm ?

Năm tháng cũ ta vẫn yêu màu tím
Chiếc khăn học trò ngờ nghệch lỡ đánh rơi
Nắng vàng ươm
Sân trường ồn ả những giờ chơi
Đôi mắt đỏ hoe
sụt sùi...
Ta cứ mãi hoài tìm kiếm...

Thuở học trò
Khung trời như tím rịm
Những bâng khuâng
ngóng đợi...
những chờ mong
Mái chèo khua xao động cả dòng sông
Như trôi hết cả nỗi lòng con gái.

Nửa vòng quay - có bao giờ nhớ lại ?
Thời mênh mông giấc mộng đã phai tàn
Bên kia bán cầu
Ai sẽ trông sang...
Nửa bên đây vẫn mơ màng chờ đợi.

Ừ !
Vẫn thế
Mùa Xuân về - rất mới
Đôi mắt buồn thăm thẳm ngóng trời xa
Trời Xuân chưa, mà tuổi đời cứ vời vợi trôi qua ?
Còn nhớ gì không ?
Ơi !
Nửa vòng trái đất.

Tú_Yên

(07-08-2008)

Để phơi...giọt sầu

Tìm em ?
Biết nẻo đâu tìm
Dẫu nghìn năm cũng như thuyền xuôi sông.

Đò không
Chở trận bão giông
Chở cơn gió lạnh mùa Đông qua đời.

Muộn màng một chuyến...
Đò ơi !
Ta về hong nắng để phơi...giọt sầu !?

Tú_Yên

(03-08-2008)
 

Rừng thu hiu hắt
Lá thu rơi
Giấc mộng xa xôi giữa cuộc đời
Tình không chung lối - mơ chia nửa
Nửa giữ riêng tôi
Nửa gởi người.

Tú_Yên

(02-08-2008)
  

Một cõi đi về

Trăm năm một cõi đi_về
Nghìn năm vẫn bóng trăng thề chơi vơi
Gửi lòng về nẻo xa xôi
Chút mong...
Chút đợi...
Chút tôi - lặng thầm.

Cuộc đời lặng lẽ trầm ngâm
Ta vu vơ để tháng năm bay vèo
Rủ nhau
gió gọi mây theo...
Dệt thơ quên những hắt hiu kiếp người.

Đi_về
Một cõi mà thôi !
Ghép vần_ghép chữ cho tôi mơ màng
Cho người thả mộng lang thang
Cùng nhau quên hết những miên man buồn.

Bên trời
Một bóng trăng suông
Lá rơi...rơi...
Để suối nguồn ngẩn ngơ.

Ghép câu
Ghép chữ
…để mơ
Ghép dăm thương_nhớ thành thơ - cho mình.

Tú_Yên

(02-08-2008)

Café & Mưa

Café
Từng giọt
rơi...
rơi..

Mưa bay
từng hạt giữa trời
bay bay...

Nỗi sầu vợi vợi
Vì ai ?
Để lòng riêng cứ tháng ngày - buồn tênh !

Ngoài trời...mưa mãi - mông mênh
Giọt café đắng
Nhớ_quên - điều gì ?!

Tú_Yên

(01-08-2008)

Sắc Thu

Mùa Thu ơi !
Mùa Thu.
Bầu trời êm như ru
Cho hồn ta lắng đọng
Và cảm nhận sắc Thu.

Tú_Yên

(01-08-2008)

Nợ đời !

Ta nợ trần gian một tiếng cười
Một thời mơ mộng nẻo mù khơi
Một thời nhung nhớ khung trời cũ
Ta nợ...cuộc đời ta - thế thôi !
...

Ta nợ riêng ai một chút tình...
Một thời ước vọng sáng niềm tin ?
Trời xanh - xanh ngát vờn mây trắng
Ta nợ tình xa
Ta nợ anh ?

Ta nợ yêu thương - trót lỡ rồi
Ngày xưa đã lắm nỗi xa xôi
Hư không một góc hồn trăn trở
Ta nợ nghìn năm
Ta - nợ đời !

Tú_Yên

(01-08-2008)

Thu qua...

Ta ngồi nhìn hạt mưa rơi
Chiếc lá lơ lửng giữa vời nước trôi
Mùa Thu cũng đã qua rồi
Sao ta vẫn mãi bồi hồi trong tim ?

Con đường ngày đó thân quen.
Mắt ai xa vắng thoảng mềm ước mơ ?
Ngẩn ngơ
Ta mãi ngẩn ngơ !
Chờ ai ?
Ta mãi đợi chờ tháng năm.

Một đời - nỗi nhớ xa xăm
Một ngày - tiếc nuối âm thầm nhiều thêm
Dòng sông ơi !
Hãy trôi êm
Mùa Thu hoa cúc vàng thềm rêu phong.

Ta nhìn mây trắng mênh mông
Cứ bay, bay mãi như không chổ dừng
Thu qua
Đông tới
...vào Xuân
Bên thềm - Ta lại bâng khuâng nhớ gì ?

Ước chi...
Thu mãi đừng đi.

Tú_Yên

(01-08-2008)

Mồ chim Nhạn ?!

Viết theo ý bài “Mộ ngư nhi_Nhạn khâu”
                                (Cổ thi Trung quốc)


Hỏi thế gian
Tình là chi thế ?
Mà lòng sầu vạn kiếp chẳng nguôi ngoai
Người trời Nam_kẻ đất Bắc - buồn lay...
Đường giong ruổi mệt nhoài khi ấm lạnh

Lúc vui sướng sum vầy
Chia ly sầu canh cánh
Chỉ vì lòng đau đáu một bóng hồng ?
Lời ngập ngừng...xa như mấy tầng không
Nẻo quan tái cách nghìn trùng...
Ai mong ngóng ?

Đỉnh Thiên sơn - một chiều xưa lẻ bóng
Nước sông Phần cứ xuôi chảy về đâu ?
Tiếng trống dồn như thôi thúc niềm đau
Những thử thách gian nan khi dốc lòng bình Sở

Nào biết được, hồn quê hương - mấy thuở...
Lại vẹn toàn khi khúc chiêu hồn nức nở nỗi thê lương
Trời đất như hờn ghen lúc chia cách đôi đường
Dẫu Oanh_Yến
Yến_Oanh
Rồi cũng trở thành cát bụi.

Ai mong ngóng trong niềm sầu tiếc nuối ?
Nghìn nghìn năm buồn tủi đợi Thi nhân
Điệu bi thương ngân vọng đến bao lần
Mà bóng Nhạn biệt mù - thăm thẳm
...

Nơi nào đó
Mịt mờ...và xa lắm
Mộ Nhạn đâu ?
Ta tìm mãi...
Đâu rồi ?!
...

Lững lờ...dòng nước cứ trôi
Mà mồ chim Nhạn bên trời - biệt tăm.

Tú_Yên

(26-07-2008)

Nhớ ?

Nhớ người xa tận chân mây
Biết bao khắc khoải đong đầy ngày mưa
Nhớ người ?
Đã thật là xưa
Mà bao ảo ảnh hư thừa - vây quanh.

Nhớ dòng sông cũ ngát xanh
Nhớ con đường hẹn chúng mình bên nhau
Nhớ vầng Trăng
Nhớ vì Sao
Đêm nghiêng soi bóng ai vào tim ta ?

Nhớ gì ?
Năm tháng đã qua
Nhớ ơi là nhớ - mặn mà...
Ngày xưa.

Tú_Yên

(26-07-2008)
 

Lạc thật rồi

Lỡ lạc rừng thơ của một người
Thì thôi quanh quẩn tí xíu chơi

Chẳng có gì xem ?
Xem...con chữ
Buồn thỉu buồn thiu...
Sao giống tôi !

Tú_Yên

(25-07-2008)
  

Đừng thôi

Đừng thôi
Hãy để lá rơi
Cũng như kỷ niệm bên đời trôi qua
Đông về giá buốt hồn ta
Người ơi !
Có thấy xót xa - bây giờ ?

Đừng thôi…
Hẹn ước
Mong chờ
Cứ xem như thoáng thẩn thờ - mộng du.

Buồn gì...
Buồn mãi thế ư ?
Trần gian chỉ những thực_hư...
Thôi mà !

Ngày qua
Rồi sẽ dần xa...

Tú_Yên

(25-07-2008)
 

Tự tình...cho ta

Gió mang từng chiếc lá
Giữa tầng không rơi...rơi…
Bay đi đâu vội vã ?
Cho lòng ta rối bời.

Kỷ niệm thời xa lắc
Đã chìm vào mênh mông
Dòng đời trôi tất bật
Ta còn gì hay không ?

Cỏ bên thềm xanh ngát
Lả mềm theo tơ vương
Lá mùa thu xao xác
Âm thầm rơi bên đường.

Nắng có về hiên vắng ?
Cho người hong tóc mây
Đôi mắt nào sâu thẳm
Theo hoàng hôn cuối ngày.

Rồi đêm về ngang phố
Mang cơn mưa giao mùa
Hạ nồng nàn đi vội
Ta hỏi: Thu về chưa ?
...

Cuối cùng mây cũng vội bay
Để cho hạt nắng cuối ngày lung linh
Buồn ơi !
Một khúc tự tình
Gieo chi nỗi nhớ...chỉ mình ta thôi.

Tú_Yên

(25-07-2008)

Ngỡ ngàng

Ngỡ ngàng
Thuyền đã xa bờ
Để cho bến vắng phải ngơ ngẩn sầu.

Thuyền ơi !
Thuyền đã đi đâu ?
Mà quên con sóng bạc đầu trăm năm.

Ngỡ ngàng
Ngọn gió mùa Đông
Xua đi mất những ấm nồng ngày Xuân
Sương giăng mờ mịt bến sông
Thuyền đi đâu mất mà không quay về ?

Ngỡ ngàng
Một chút hồn quê
Có còn chăng những hẹn thề ngày xưa ?

Tú_Yên

(25-07-2008)

Đừng thôi !

Đừng thôi !
Hẹn ước cho người
Trăm năm xin vẹn tiếng cười vô tư
Người về từ chốn thực hư
Mơn man cơn gió mùa Thu dịu dàng.

Đừng thôi !
Mùa đã dần sang...
Trải trên trần thế nắng vàng trời Xuân

Tú_Yên

(25-07-2008)

Khung cửa mùa thu

Đêm trôi qua mùa thu như không ngủ
Bóng trăng nghiêng ngoài khung cửa hững hờ
Người đi xa, vàng lá cỏ trên thơ
Ai ngóng đợi...
Mong quên mà lại nhớ !

Không ước hẹn

Sao thu về - thế hở ?
Cho buồn_vui hòa sắc tím hoàng hôn
Ánh trăng bạc như lặng thầm muôn thuở
Sương mờ rơi
Giăng kín cả mảnh hồn.

Đêm im ắng
Bóng trăng rơi mặt sóng
Chuyến đò đưa đôi bạn đã xa bờ
Em ngơ ngác mơ điều gì thầm lặng ?
Người đi rồi
Rời rã cả câu thơ.

Khung cửa mùa thu - em chờ anh
Chờ mãi
Mà mù khơi, mòn mỏi bóng chim di
Tiếng đàn cũ âm ba còn vang vọng
Nỉ non câu hẹn ước lúc phân kỳ.

Đêm sóng sánh
dưới trăng thuyền lơ lửng
Sao người xa đi mãi chẳng quay về ?
Chiếc cầu nối cả đôi bờ thương nhớ
Mùa thu về qua mấy nẻo sơn khê ?

Em mãi đợi mùa thu ngoài khung cửa
Lá vàng rơi xao xác nỗi chờ mong
Bước cô lẻ, em âm thầm - là thế
Đợi chờ chi...mà vương vấn cõi lòng ?

Khung cửa mùa thu
Có điều gì quên_nhớ ?
Em chờ ai - chờ mãi tháng năm dài
Người lỗi hẹn ?
Cung đàn xưa lịm tắt
Dẫu nghìn năm, thu vàng lá
Thu bay !...

Tú_Yên

(24-07-2008)

Lỡ thật rồi !

Lỡ lầm - mây dỗi trời xanh
Lỡ duyên nên phải…thôi đành - xa nhau.

Lỡ làng - trầu chẳng hẹn cau
Lỡ mùa Đông xám che màu vàng Thu.

Lỡ rồi - mộng hóa phù du
Câu thơ lỡ vận - lời ru ngậm ngùi.

Tú_Yên

(24-07-2008)

Khung cửa mùa Thu

Mùa Thu về ngang cửa
Em ngơ ngẩn trông gì ?
Hình như người đã hứa...
Sẽ trở về - đôi khi.

Mùa Thu về ngang cửa
Em thẫn thờ dạo chơi
Lá vàng rơi ngập lối
Cánh Hạc vút về trời.

Những ngày xưa xa ngái
Theo bóng thời gian đi
Sẽ trôi vào quên lãng
Em chẳng thèm nhớ chi.

Thu qua rồi Thu đến
Trăng Thu vàng thềm rêu
Em ầm thầm dệt mộng
Mơ ước biết bao điều.

Thuyền theo Trăng xuôi mãi
Đưa mộng lành bay cao
Em bâng khuâng thầm nhủ
Yêu một người - là sao ?

Tú_Yên

(24-07-2008)

Huyền ảo sắc Thu

Xạc xào - tiếng lá nghiêng chao
Như thầm thì nói với nhau điều gì
Trời xa biệt bóng chim di
Ta về nhặt lại chút gì - vu vơ

Lá rơi...để ghép thành thơ
Gửi cho mây_gió giấc mơ cuối ngày
Thu vàng - chiếc lá nhẹ bay
Ta ngồi ngóng mãi một ngày - sẽ qua.

Bâng khuâng, làn gió bay xa
Sắc Thu huyền ảo
Cho ta_cho người !

Tú_Yên

(23-07-2008)

Có khi...

Có khi...
Tôi muốn tìm thơ
Mà sao đi lạc bến mơ của người
Ai ơi ! 

Xin chớ có cười
Vu vơ với đó đôi lời - được không ?

Có khi...
Mưa rớt vào lòng
Để cho câu_chữ đi rong - mất rồi !

Có khi...
Chỉ có khi thôi
Thơ người lạc mất
Thơ tôi
…chán phèo.

Tú_Yên

(21-07-2008)

Tháng bảy mưa về

Tháng bảy mưa về theo từng cơn gió cuốn
Bay qua cuộc đời dù đã rất muộn màng
Em cũng muốn giấu niềm mơ nơi ấy
Để thả hồn theo nghìn giọt nước - lang thang...

Đêm trăn trở
Có điều gì quen_lạ ?
Chân trời xa ai mỏi mắt kiếm tìm
Màu hoa tím âm thầm bên trang giấy
Những câu, từ và nỗi khắc khoải - lặng im.

Thì cứ mộng những điều như xa lắc
Lại rất gần và rất thật - phải không ?
Cơn mưa tháng bảy dù có là se sắt
Cũng không buồn bằng gió lạnh chiều Đông.

Tháng bảy mưa về...
Nỗi nhớ chợt mênh mông.

Tú_Yên

(21-07-2008)

Thu lạc

Thu lạc về đâu nơi nẻo xa ?
Lá vàng rơi theo gió la đà
Sông vẩn vơ sầu...

Thuyền không bến
Thơ thẩn trời chiều
Ta với ta.

Thu ngập ngừng chi - sao chẳng đi ?
Luyến lưu…lưu luyến - vấn vương gì ?
Mang trao cho lá trời thương nhớ
Rớt mãi bên đời
Biết nói chi.

Tú_Yên

(21-07-2008)

Một chút mùa thu

Một chút mùa thu nơi bến mơ
Cho rơi
Rơi nhẹ những mong chờ
Cho thơ nhuộm sắc hoàng hôn tím
Cho mắt ai nhìn ai - ngẩn ngơ

Một chút mùa thu thôi nhé anh
Lá bay theo gió để xa cành
Bỏ khung trời cũ nhiều mơ ước
Bỏ cả một thời...xanh - ngát xanh

Một chút mùa thu
Ta với nhau
Ngày qua
Sao cứ mãi qua mau
Sắc thu vàng úa lùa lên tóc
Cho bóng mây xa cũng nhuốm sầu.

Tú_Yên

(21-07-2008)