Chủ Nhật, 29 tháng 3, 2015

Đôi khi

Đôi khi...
Lòng lại nao nao
Nhớ nhung ở tận cõi nào - không đâu.

Lệ nhòa
Rơi giữa đêm thâu
Nào ai đã biết mà lau giùm mình.

Đôi khi...
Chẳng muốn lặng thinh
Vu vơ dăm tiếng tự tình
Thế thôi !


Bút mòn lem lấm mất rồi
Nên vần thơ cũ bồi hồi - mù tăm.

Thế là xong - một kiếp tằm
Rút đường tơ rối ngàn năm - trả đời.

Tú_Yên

(17-11-2009)

Giấc mơ qua

Cũng từng...
Thử chút nhớ nhung
Mà sao lòng lại như không có gì.

Cũng từng...
Giả bộ tình si
Lại như cơn gió thầm thì - rồi thôi.

Cũng từng...
Nhìn bóng mây trôi
Thử xem lòng sẽ rối bời đến đâu.

Cũng từng...
Đếm giọt mưa Ngâu
Vớt từng hạt nắng hong sầu bên hiên.

Cũng từng...
Mang nỗi niềm riêng
Tung hê hết cả vào miền hư vô.

Cũng từng...
Một thuở ngây ngô
Nhìn xem con sóng xô bờ lao xao.

Thế rồi...
Mong đợi
Ước ao...

Lại như làn gió rì rào bay xa.

Chỉ là...
Là giấc mơ qua
Cũng từng có lúc bên ta - ngại ngần.

Tú_Yên

(17-11-2009)

Bâng khuâng

Nhẹ lòng đi !
Nhẹ lòng đi !
Đừng mơ với mộng làm chi thêm buồn
Trên trời
Trăng vẫn treo suông
Sông sâu vẫn chảy theo nguồn về xa

Xòe tay hứng lấy nhạt nhòa
Ghép thêm chút nhớ để mà làm thơ

Hãy thả lòng nhẹ như tơ
Đeo mang chi một chữ "chờ"...
Bâng khuâng.

Tú_Yên

(17-11-2009)

Vu vơ

Rồi thì...
Người biết vu vơ
Biết ngơ ngẩn
Biết thẩn thờ
- vì ai

Từ khi...
Chiếc lá thu phai
Nhẹ rơi theo bóng tháng ngày ngu ngơ

Thôi đành !
Gieo thử vần mơ
Góp gom
gói một chút chờ…
Xem chơi !

Tú_Yên

(13-11-2009)

Cũng là...

Cũng là...
Lắm lúc
Đôi khi
Bỗng dưng ta lại thầm thì (mình ên)

Phải chi...
Chóng nhớ_mau quên
Thì lòng chắc đã mông mênh tiếng cười

Cũng là...
Mơ một chút vui
Mà sao cứ phải ngậm ngùi riêng mang.

Phải chi...
tang tính...tình tang...
Ta nghêu ngao giữa bạt ngàn non xa
Một mình thơ thẩn hát ca
Buông lơi theo bóng trăng ngà
Phải chi...

Tú_Yên

(13-11-2009)

Và Tôi mơ

Tôi như làn gió bay xa
Phong phanh một thoáng la đà mà thôi
Chiêm bao ngày ấy rơi rồi
Chỉ còn sót lại một trời tình thơ

Và Tôi mơ
Mơ...
Lại cứ mơ.

Tú_Yên

(13-11-2009)

Phải chi...

Phải chi mình chẳng biết gì
Thì lòng đâu có sầu bi thế nầy
Đêm qua
Rồi lại đến ngày
Thời gian quanh quẩn cứ hoài trôi đi

Thôi thì…
Chẳng muốn nghĩ suy
Thà như làn gió thầm thì - rồi bay
Cũng không ngậm đắng, nuốt cay
Để bình yên đếm năm dài qua nhanh.
...

Phải chi…
Tình chớ mong manh
Nhân sinh sẽ chẳng...
Thôi đành !
Phải chi...

Tú_Yên

(13-11-2009)
 

Hoa Sen

Trời xanh
Thoáng bóng phù vân
Đầm kia Sen mọc

Ngại ngần chi đâu
Dẫu đời lắm nỗi bể dâu
Trắng trong
Tinh khiết
Trước sau không dời.

Hình như…
Sen muốn nhắn lời
Cùng người ở chốn xa vời, mông lung
Một đời nguyên vẹn thủy chung
Giữa bùn mà vẫn tín_trung ven tròn.

Mượt mà - cánh lá xanh non
Ngàn năm Sen mãi vẫn còn trung trinh.

Tú_Yên

(11-11-2009)

Nắng ?

Nắng về rơi rớt ngoài sân
Lung linh những hạt trong ngần
...lung linh


Nắng về cũng chỉ làm thinh
Vàng hanh từng sợi rung rinh...la đà

Nắng về
Thắp sáng ngàn hoa

Cho tươi màu mắt người xa một thời

Nào đâu ?
Nắng lại biết cười
Loanh quanh
Nắng chỉ bên đời - loanh quanh


Nắng vàng
Từng sợi vàng hanh

Lặng yên giữa khoảng trời xanh - âm thầm.

Tú_Yên

(08-11-2009)

Nợ...

Chiều về sắc nắng mờ phai
Rằng ta: nợ tháng năm dài
Phải không ?
Nợ tình thơ giữa mênh mông
Nợ thêm cơm áo bên dòng thời gian

Chiều rồi
Vệt nắng vàng loang
Phiêu phiêu một giấc mơ hoang cuối mùa

Nợ người.
Ta đã trả chưa ?
Sao câu thơ lại như mưa đượm buồn
Đêm về và hạt sương buông
Lắt lay theo bóng suối nguồn mờ xa

Nợ Người một giấc mơ qua
Nợ Ta - cơn gió la đà ngoài hiên

Rã rời
Rũ cánh chim Uyên
Vì đâu lòng cứ chao nghiêng giữa đời ?
Nợ mình một kiếp rong chơi
Xốn xang câu_chữ
...Một trời ngu ngơ

Hỏi lòng: sao cứ hoài mơ
Nợ tri âm !
Biết bao giờ - trả xong ?

Tú_Yên

(07-11-2009)

Gửi...

Gửi anh một chút niềm vui
Gửi mây cho gió cuối trời mù tăm
Gửi người xa - ở xa xăm
Gửi đời chút mộng dệt thầm
Thế thôi !

Tú_Yên

(07-11-2009)

Heo may...

Kia màu nắng trong ngần lay lắt
Có xanh bằng màu mắt em không ?
Chiều về, mây trắng mênh mông
Xa xa có bóng dòng sông lững lờ.

Em đi qua mấy mùa lá đổ
Thu đã về cứ ngỡ rằng chưa
Trời buồn nên lại rơi mưa
Heo may lướt thướt
Hàng dừa lao xao.

Tú_Yên

(06-11-2009)

Ta vẫn chờ...

Ta ở nơi đây vẫn đợi chờ
Mong người tri kỷ dệt vần thơ
Cho bao cay đắng đời trôi hết
Còn lại riêng mình những ước mơ.

Đêm tối qua đi
Trời lại sáng
Ngày về vàng đượm nắng hong trôi
Thời gian quanh quẩn vòng quay mãi
Ta được gì đây ?
Nhân thế ơi !

Tú_Yên

(03-11-2009)

Vẫn chờ Tri âm

Vườn thơ vẫn rộng cửa chờ
Hỏi người tri kỷ thẩn thờ mà chi ?
Đừng buồn vơ vẩn làm gì
Cùng nhau ta dệt vần thi cho đời.

Chén sầu
Mình hãy chia đôi
Vườn thơ vẫn rộng cửa mời - Tri âm.

Tú_Yên

(03-11-2009)

Hẹn ?

Hẹn mai
Người sẽ trở về ?
Quê hương dẫu lắm bộn bề
Vẫn mong...

Xạc xào
Sóng lúa rợp đồng
Cửu Long nguyên vẹn tấc lòng - đợi ai.

Tú_Yên

(29-10-2009)
  

Một nửa mùa Thu

Em nhận nơi anh
Một nửa mùa Thu
Thu vu vơ
Thu mơ màng
Cũ kỹ
Bóng nắng khẽ khàng
như có điều suy nghĩ
Anh đã gửi gì trong màu mắt Thu Phân ?

Chỉ một nửa mùa mà lại lắm bâng khuâng
Một nửa yêu thương tần ngần bên giậu vắng
Lá nuối tiếc níu cành khô
thầm lặng
Như nhớ mùa Thu rơi vỡ đâu rồi

Em sẽ được gì khi nhận nửa mùa thôi ?
Nhìn Thu đi qua em bần thần ngơ ngác
Giận cành khẳng khiu nên lá buồn không hát
Cũng chẳng rì rào, che mát bóng người qua.

Mùa rất ngọt ngào
Mà mình lại cách xa
Anh cắt Thu ra mỗi người một nửa
Em vơ vẩn
tựa mình bên song cửa
Thu bên anh
Thu có dịu dàng ?

Tú_Yên

(28-10-2009)

Đợi người về

Xuân sang
Ta đợi người về
Quê hương nguyện vẹn câu thề thủy chung

Một trời mong ngóng, nhớ nhung
Đôi dòng Tiền_Hậu trùng phùng
Vui chăng ?

Tú_Yên

(27-10-2009)

Rồi thì...

Rồi thì...
Trời sẽ lại trong
Và sông vẫn chảy theo dòng luân lưu
Gió về xua áng mây mù
Trả cho mình bóng trăng thu - dịu dàng.

Tú_Yên

(27-10-2009)
 

Bóng Thu trôi

(Thu sắp hết rồi)

Thu sắp hết rồi
Thật đó sao ?
Hình như...vẫn có tiếng xạc xào
Nghiêng nghiêng chiếc lá chao mình rụng
Trúc Đào trước ngõ lại lao xao.

Thu sắp hết rồi
Phải thế không ?
Đất trời sao mãi cứ mênh mông
Se sắc chiều về
Mây tím quá

Thu chỉ nhẹ đưa cũng xót lòng.

Thu sắp hết rồi
Đông đến chưa ?
Lặng lẽ chiều và lặng lẽ mưa
Dế mèn ủ rũ không buồn gáy
Bỏ khúc ru ca rớt giữa mùa...

Thế ra...
Mùa Thu sắp hết rồi
Tình thơ bỗng chốc chợt xa xôi
Nắng rớt bên hiên đời thưa thớt
Đêm về soi bóng...
Bóng Thu trôi.

Tú_Yên

(25-10-2009)

Sẽ có một ngày

Rồi sẽ có một ngày
Ta gặp được tri âm
Để chia sẻ những lặng thầm trong ký ức
Quên trăn trở
Quên bao điều thao thức
Cho góc hồn lại rạo rực niềm tin.

Rồi sẽ có một ngày
Lộng lẫy ánh bình minh
Ta nhặt nhạnh bóng mình một thời đánh rớt
Luôn khắc khoải trước những điều bất chợt
Được_mất gì ?
Còn_hết ?
Dại và khôn ?

Tú_Yên

(23-10-2009)

Vẫn là...Quê Hương

Lục Bình trôi nổi trên sông
Gợi gì không giữa cõi lòng người xa ?

Làng xưa sáng bóng trăng ngà
Quê hương heo hút vẫn là...
Quê hương.

Tú_Yên

(23-10-2009)

Em sẽ về...

Em sẽ về...
Nơi quê nghèo thắm đượm tình muôn thuở
Ngan ngát hương nồng của hoa Bưởi, hoa Cau
Giàn Trầu năm nào em trồng ở hè sau
Anh hãy nhớ ngày ngày ra chăm tưới

Bông bí vàng ươm như màu Mai mới
Tết thôn mình chắc chẳng lắm đổi thay ?
Tiếng Sáo_Diều vẫn theo gió vờn bay
Và bóng tre làng có còn rì rào lời nhắn nhủ

Quê hương ta
Nghìn nghìn năm không bao giờ cũ
Luôn ngọt ngào từng câu hát ầu ơ...
Ánh trăng vàng mờ_tỏ và rất đổi nên thơ
Cho đôi bạn êm đềm thầm thì câu ước nguyện

Đêm Quê hương
Ngọn cỏ mềm như luôn hoài lưu luyến
Hạt sương trong lành những buổi sớm tinh mơ
Đàn em nhỏ đến trường
Hồn nhiên chân sáo với đôi mắt xoe tròn
Ngơ ngác
Ngây thơ...
Cho ta cảm giác an lành và bình yên đến lạ

Em sẽ về...
Để nắng làng quê như tô hồng lên má
Để cha mẹ già không còn tựa cửa chờ trông
Để một người…
Chẳng phải buồn khi nhìn vào những nẻo mênh mông
Rồi thầm ước ao trong lòng cho ai quay trở lại

Em sẽ về...
Cho chúng mình bên nhau mãi mãi
Cho vườn rau, vườn cà lại kết trái đơm bông
Cho góc nhỏ sau hè luôn vàng mượt lá trầu không
Và đôi lứa sẽ nghìn năm Hạnh phúc.

Tú_Yên

(10-10-2009)

Gọi mùa...

Xuân về...
Hoa cỏ ngát xanh
Gió - thoang thoảng tiếng mong manh
Gọi mùa...

Hỏi rằng Thu đã qua chưa ?
Mà sao mưa vẫn cứ mưa - bên đời.

Tú_Yên

(09-10-2009)

Em trở về rồi

Em trở về rồi
Nắng có hửng vàng không ?
Trời có xanh trong và mây chiều bảng lảng ?
Có ai chờ mong...
Những chiều ?
Những sáng ?
Mấy vần thơ loáng thoáng nỗi niềm

Em trở về rồi
Giông bão có lặng im ?
Để cây sinh sôi đâm chồi, nẩy lộc
Hoa ngát hương bay
Trăng rằm lại mọc
Trải ánh vàng huyễn hoặc mê say.

Em trở về rồi
Anh hỡi - có hay ?
Quên những buồn lay để mừng vui khấp khởi
Đón em về trong nhớ mong, chờ đợi...
Thơ lại lên ngàn, nồng đượm tin yêu.

Em đã về rồi
Cho ước mơ như những cánh diều
Bay cao...
Bay cao...
Giữa trời chiều căng gió.

Tú_Yên

(08-10-2009)

Hay là...vui tạm cùng thơ

Cuộc đời...
Có_có
Không_không
Chỉ quanh quẩn
Chỉ lòng vòng
thế thôi !

Nhìn chi ở chốn xa xôi
Để rồi ngán ngẩm vòng đời loanh quanh

Mong sao trời mãi trong xanh
Mong sao được chút an lành, thong dong
Mong sao...
Mây gió bềnh bồng
Ước ao rơi xuống thành dòng sông mơ

Hay là...vui tạm cùng thơ ?

Tu_Yên

(07-10-2009)
 

Thứ Bảy, 28 tháng 3, 2015

Bão !

Bão về...
Quê Mẹ tả tơi
Mưa giông như thể đất trời tan hoang
Vần thơ dường cũng bàng hoàng
Để cho con chữ ngỡ ngàng đi rong.

Người ơi !
Có thấy gì không ?
Nước dâng trắng
Ruộng thành sông - mất rồi !

Theo dòng nước lũ - thơ trôi...
"Cầu xin mây trắng và trời lại trong".

Tú_Yên

(06-10-2009)

Hoa Sen trắng














Nầy cành hoa Sen trắng
Gói trọn một tấm lòng
Tình quê luôn sâu đậm
Như biển trời mênh mông.

Nầy cành hoa Sen trắng
Trong ngần hồn Quê hương
Theo gió về bên ấy
Dịu lòng người viễn phương.

Tú_Yên

(06-10-2009)

Giữ đi anh

Giữ đi anh - một đóa hồng
Cả vầng mây trắng đang bồng bềnh trôi
Giữ mùa nước nổi xa xôi
Để cho con Sáo bồi hồi sang sông

Giữ đi anh - một tấc lòng
Một thương.
Một nhớ.
Một mong.
Một chờ.

Thuyền ơi !
Chớ vội xa bờ
Cũng đừng xao xác
…hững hờ - thuyền ơi !

Tú_Yên

(05-10-2009)
 

Miền Trung ơi !

Mùa bão lại về với những trận cuồng phong giật tung nhà cửa
Mùa bão lại về và xóa sạch những ruộng lúa, hoa màu
Biết bao mảnh đời cơ nhở
thiếu cơm
thiếu áo
...giữa màn mưa trắng cả đồi núi, phố phường
Biết bao em thơ co ro rét và chẳng được đến trường vì lớp học đã hoang tàn đổ nát.

Hãy mở lòng ra...
Mở lòng ra mà sẻ chia nỗi đau của những người lạ xa nhưng lại cùng chung một mảnh trời đất nước.
Hãy bớt đi một nụ cười, một niềm vui Ta luôn có được, để cảm nhận từng giọt nước mắt của người khốn khó đang rơi...
Mở lòng mình nhé - Ai ơi !


Miền Trung ơi !

Mênh mông
Nước trắng ruộng đồng
Phố xênh xang bỗng thành sông mất rồi
Miền Trung ơi !
Miền Trung ơi !
Phương Nam xót ruột đứng_ngồi xốn xang.

Bão giông như thuở hồng hoang
Tràn về phá nát cả làng quê xa
Ầm ì - con sóng cuốn qua
Chao vao cả mái tường nhà đổ xiêu.

Đồng xanh xơ xác tiêu điều
Lúa vàng rơi giữa muôn chiều sóng xô
Trường làng vắng tiếng ngây ngô
Mắt căng trắng mắt - em thơ lạc vần.

Đêm dường như cũng bâng khuâng
Ngày lên mây xám đan dâng lưng trời
Hớt hơ in dấu mặt người
Nước cuồn cuộn nước nhấn đời lêu bêu.

Dập dềnh con sóng bạc phêu
Cho em thơ khổ giữa chiều bão giông
Đôi dòng Tiền_Hậu - Cửu Long
Gửi miền Trung cả tấc lòng ngổn ngang.

Miền Trung ơi !
Nhớ mênh mang.
Mong câu hò Lý rộn ràng như xưa.

Tú_Yên

(04-10-2009)

Mong

Ta mơ mãi một chiều lộng gió
Mong cánh Diều thuở nhỏ quay về
Lượn vòng quanh những bờ đê
Nghe đàn em nhỏ ngô nghê đánh vần.

Chiều - sắc tím hoàng hôn buông chậm
Đêm lại về dỗ giấc cô miên
Cuối trời biệt bóng chim Quyên
Dòng sông lơ lững và thuyền trôi xa.

Tú_Yên

(02-10-2009)

Trả nợ cho đời





















Viết riêng Ta
Vần thơ trăn trở
Trả cho đời món nợ thi nhân
Chỉ là bờ cát bâng khuâng
Vỗ về…
Con sóng ngại ngần - rồi xa.

Tú_Yên

(01-10-2009)

Nỗi nhớ chơi vơi

Cánh Phượng hồng có còn đẹp như xưa
Qua bao nắng mưa thăng trầm năm tháng
Chiều tan học
Chiều dường như bảng lảng
Dịu dàng hơn theo từng bước chân về

Gió nhẹ lay - bay mái tóc thề
Chiếc cặp ôm nghiêng ngại ngùng, e ấp
Mây nhè nhẹ bên đường chiều xuống thấp
Gió xao cành
Lá ngập lối ta qua

Phượng nở hồng
Ve cũng đã ngân nga
Như gợi lại trong ta ngày tháng cũ
Xa Thầy yêu
Mái trường xanh rêu phủ
Bảng hững hờ và bụi phấn thôi bay

Vắng dáng liêu xiêu Thầy đứng giảng bài
Đôi mắt đăm chiêu đượm nhiều trăn trở
Con đã về đây
Thầy đâu rồi thế hở ?
Để hương Thu lá úa nhuộm sân trường

Chiều chớm Đông
Chiều như lắm tơ vương
Những khắc khoải_buồn thương một thuở...

Áo trắng rời xa
Đường đời nhiều bỡ ngỡ
Con trở lại trường
Sao Thầy biệt mù khơi ?
Tết Nhà Giáo về
Nỗi nhớ cứ chơi vơi
Con đò qua sông và Thầy đứng lại.

Vẫn là đây niềm yêu thương đọng mãi
Góc hồn riêng trang trải nỗi hoài mơ
Ngày Tết Thầy
Con lại muốn làm thơ
Dâng đến Thầy yêu tiếng lòng vang vọng...

Trời xanh trong
Có dáng Thầy lồng lộng
Tết Nhà Giáo về.
Nỗi nhớ lại chơi vơi.
Tú_Yên
(01-10-2009)

Rồi một ngày

Rồi một ngày nắng lại hồng lên
Mây trôi bồng bềnh giữa bầu trời rộng khắp
Niềm tin yêu ngọt ngào như mật
Ướp men nồng cho Lễ hội Thầy Cô

Biển rì rào - con sóng nhẹ xô
Sông vẫn chảy miệt mài qua năm tháng
Là trái tim nồng nàn
Là tình yêu trong sáng
Đã làm nên những chuyến đò…
- Đưa con chữ qua sông

Giữa dòng đời khập khiễng
Mênh mông
Thầy cần mẫn vững tay chèo lái
Nắng cháy
Sương khuya
nào đâu quản ngại
Mang em thơ về cùng bờ bãi ấm êm.

Trang Giáo án lại đầy
...đầy mãi - bao đêm.
Tú_Yên
(01-10-2009)

Nợ...

Nợ vần thơ - ngàn năm nợ mãi
Nợ cuộc đời xa ngái - mù khơi
Nợ mình
...một giọt mưa rơi
Nợ Ta ?
Con sóng cuối trời - lênh đênh.

Tú_Yên

(30-09-2009)

Chỉ là...

Sóng xô bờ
Ngàn xa réo gọi
Mây về đâu trôi nổi tầng không ?
Chỉ là làn gió mênh mông
Mà đôi khi lại bão giông bất ngờ.

Đời như thể vần thơ khắc khoải
Lá xa cành
rơi mãi
…hoài rơi
Bồng bềnh năm tháng chơi vơi
Tiếc chi một giấc mộng đời - chợt tan !

Tú_Yên

(29-09-2009)

Mưa giông...

Trước nhà
Đào đã trổ bông
Mưa giông tơi tả
màu hồng cũng phai
Niềm vui thấp thoáng xa bay
Thu vàng mấy độ

…lắt lay - mất rồi !

Tú_Yên

(23-09-2009)

Mây_Khói ngâm ngùi

Bỗng dưng
Nhỏ lệ ngậm ngùi
Mây bay_Khói tỏa...
Ngược_xuôi - phận người.

Ngu ngơ
Nhặt lấy nụ cười
Bảng lảng bên trời
…mây_khói - vẩn vơ.

Tú_Yên

(23-09-2009)

Có gì đâu

Có gì đâu
Để anh xin
Trôi theo câu_chữ là tình vu vơ

Đời em
Chỉ mỗi vần thơ
Gạn trong_đục
Vẫn hững hờ mà thôi.

Có gì đâu
Một cuộc đời
Lênh đênh trôi mãi…
Giữa trời - lênh đênh
 
Muốn quên.
Quên hết tuổi tên
Để rồi như gió mông mênh quay vòng.

Có gì đâu chút nỗi lòng
Thơ vơ vẩn giữa bão giông - rơi vèo

Lao xao
Ngàn lá Thu reo
Hay chăng ngọn gió eo xèo mùa Đông ?

Tú_Yên

(22-09-2009)

Lục bát...co ro

Trời mưa
Mưa...
Lại trời mưa
Cho mây với gió đong đưa giữa vời
Ngàn xa...
Con sóng rong chơi
Mà câu lục bát giữa đời - co ro.

Tú_Yên

(22-09-2009)

Một thoáng bỗng dưng

Chỉ là...
Một thoáng bỗng dưng
Mà lòng vướng bận bâng khuâng tháng ngày
Đời như cơn gió heo may
Sắc se theo nắng vàng phai cuối chiều.

Trăm năm.
Đâu đã là nhiều

Xốn xang chi để phải hiu hắt lòng ?

Biển đời…
rộng khắp
mênh mông
Nợ duyên cũng chỉ như dòng sông trôi.

Nè tình.
Một chút thế thôi
Mà sao bên lở_bên bồi gian nan ?

Kìa rừng.
Rừng ngập lá vàng

Kìa Ta.
Một kiếp bàng hoàng...
Chờ chi ?

Tú_Yên

(21-09-2009)

Sao như...

Sao như là gió...là mây
Sao như đêm vẫn đong đầy mù sương
Sao như là vấn...là vương
Sao như tìm kiếm, mùa thương - chẳng về ?
Sao như đời vẫn bộn bề
Sao như lạc mất lối quê ngọt_bùi
Sao như lắm chuyện ngậm ngùi
Sao như cứ mãi đứng_ngồi - không yên
Sao như trái đất hoài nghiêng
Sao như bến đợi mà thuyền - đi đâu ?

Tú_Yên

(16-09-2009)

Buồn ?

Buồn ?
Ta bẻ nửa - chia đôi
Mong manh
...một thoáng xa xôi - chợt gần.

Đều nhau
Mỗi đứa một phần
Buồn giăng giăng
...giữa trong ngần - yêu thương.

Tú_Yên

(16-09-2009

Hội ngộ

Đi một vòng trái đất
Lại gặp nhau nơi nầy
Chúc mừng duyên tri ngộ
Bằng lời thơ mê say.

Đi một vòng năm tháng
Xốn xang giấc mộng đời
Xin thả hồn bay bổng
Vào không gian chơi vơi.
...

Ta đi gom cả đất_trời
Dệt thành thơ để cho đời hương hoa.

Tú_Yên

(14-09-2009)
  

Mưa bay

Mưa bay
Phố thị nhạt nhòa
Người đi bỏ lại bài ca tình nồng

Mây trời trôi mãi tầng không
Hoàng hôn tím lẫn vào dòng thời gian.

Tú_Yên

(13-09-2009)

Tương tư_Chiều...

Hôm em đến
...lá hoa cười
Trời xanh như bỗng chợt vui lạ thường
Chiều trên phố -  nắng nhẹ vương
Vầng mây bảng lảng cũng dường...tương tư.

Tú_Yên

(10-09-2009)

Thứ Sáu, 27 tháng 3, 2015

Lá Trầu không

Tình tang...
Câu hát "người ơi..."
Xin đừng về nhé
Ở chơi đi mà
 
Đường xa - bóng trúc la đà
Đôi câu Ví Dặm thật thà - cho ai...

Ngẩn ngơ
Lệch ánh trăng cài...
Soi chênh chếch tựa như say men nồng

Tình tang...
Cánh lá trầu không
Cho thắm môi hồng
Người ở - đừng đi.

Tú_Yên

(10-09-2009)

Đóa Sen đời














Thắm xinh 
Một đóa Sen hồng
Hương bay theo với mây bồng bềnh trôi

Vẹn nguyên cả giấc mộng đời
Ơn Cha_ Nghĩa Mẹ...
Chơi vơi tấc lòng.

Tú_Yên

(09-09-2009)
   

Mẹ hãy ngủ đi

Hãy trân quý những gì hiện hữu
Vắng Mẹ rồi, giấc ngủ cũng mồ côi.



Mặc gió giông về
Mẹ ơi hãy ngủ đi
Một giấc nồng say không hề mộng mị
Chẳng phải xốn xang những điều vị kỷ
Đời có xoay chiều
Mẹ vẫn vậy mà thôi.

Mặc gió giông về và con trẻ mồ côi
Mẹ hãy ngủ yên giữa khoảng trời bình lặng
Quên bửa cơm chiều canh Cua rau Đắng
Có đám Lục Bình gần Tết lại đơm hoa.

Mặc tháng ngày cứ lặng lẽ trôi xa
Nỗi nhớ vẹn nguyên
Tấc lòng trăn trở
Vắng Mẹ rồi nên hoa Cà không nở
Tháng bảy Ngâu về
Con lại thấy chơi vơi.

Mặc gió giông về
Ngủ yên nhé
Mẹ ơi !
 
Tú_Yên

(04-09-2009)

Sương long lanh




























Nắng có về
Sương mới long lanh

Dù một thoáng thôi - thế cũng đành
Đa đoan một kiếp Tằm vương nợ
Nợ mấy vần thơ chưa trả anh.
...

Thôi đành hẹn lại mùa sau nhé
Ta viết cho nhau một chút buồn
Một chút sầu vương - vương khoé mắt
Một chút u hoài như bóng sương.

Tú_Yên

(04-09-2009)

Lững lờ...

Lững lờ...
Kìa bóng trăng suông
Thơ lạc điệu (buồn).
Nên chẳng thành câu

Ngẩn ngơ một giấc mộng sầu
Cho ai thơ thẩn bên lầu Tửu_Thi

Mong manh - ngọn gió thầm thì…
Ơi Người !
Xin ở đừng đi - nhé Người.

Tú_Yên

(30-08-2009)

Vu Lan chỉ ước một điều

Một bông Hồng cho con
Bông Hồng màu trắng
Vẫn tươi nguyên
Vẫn nồng nàn hương thắm
Là giấc mơ đời - ân nặng, nghĩa sâu.

Tháng bảy về
Mưa rơi mãi...
Rơi mau
Mùa Lễ hội
Mùa tình yêu dâng Mẹ.

Vu Lan đến
Gió dịu dàng bay nhẹ
Trời_Đất thăng hoa ngan ngát trầm hương
Nhìn người vui
Con lại thấy sầu vương

Nhớ Mẹ lắm 
Mẹ yêu ơi !
Nhớ lắm.

Cài lên ngực một đóa Hồng trinh trắng
Là tình yêu con dâng Mẹ ngàn đời
Dù đã xa
Xa tận phương trời
Mẹ vẫn sống trong tim con mãi mãi.

"Một điều ước"
Con luôn thầm van vái
Mong Mẹ hiền trở lại để đời vui.

Tú_Yên
(23-08-2009)

Vẫn là...thế thôi !

Tôi như làn gió mênh mông
Cứ bay đi mãi mà không chịu ngừng
Thơ buồn với những bâng khuâng
Thả cho rơi hết một lần
Thế thôi !

Tú_Yên

(22-08-2009)

Làm ruộng

Làm ruộng khổ lắm ai ơi
Đầu thì đội nắng
Chân thời bùn đen
Móng tay lại cứ dính phèn
Mặt mày lem luốc, chèm nhèm như...ma

Làm trai vai gánh sơn hà
Đành lòng gánh lúa nhà ta - sao chàng ?

Tú_Yên

(17-08-2009)

Thênh thang đi cùng năm tháng

Sông vẫn chảy
Ngàn ngàn năm vẫn chảy
Hồ Gươm xanh
Xanh mãi vẫn xanh
Thăng Long xưa đã dựng xây, vun đắp một đất Hà Thành
Cùng trang Sử vàng lưu dấu

Bao cuộc đấu tranh - đất lành nhuốm máu
Người người hy sinh
Người người lại đứng lên
Những anh hùng
Những chiến sĩ không tên
Chẳng quản gian lao cho quê hương vàng ươm sóng lúa

Nền nã - Tầm Tang...một thời tơ lụa
Dịu dàng khúc hát dân ca

Một ngàn năm tưởng như chỉ mới hôm qua
Mà đất nước đã phải vượt nghìn phong ba, bão tố
Gian khó
Chông chênh
Phồn vinh
Đói khổ
Người người vẫn sát cánh vùng lên

Thăng Long
Muôn đời là một cái tên
Thênh thang đi cùng năm tháng

Hà Nội ơi !
Mây tím chiều bảng lảng
Vẫn bình yên lời tình tự mượt mà.

Tú_Yên

(13-08-2009)
 

Ngàn năm tỏa sáng

Ta sẽ về thăm lại Đế Đô
Con sóng lao xao giữa Tây Hồ lộng gió
Một ngàn năm qua đi mà vẫn còn nguyên đó
Hồn thiêng sông núi vang rền.

Thăng Long muôn đời là nỗi nhớ mông mênh
Với bao chiến công lẫy lừng năm tháng
Thuở oai linh - hồn Đống Đa ngời sáng
Bạch Đằng Giang nhuộm máu quân thù

Hà Nội u trầm diễm tuyệt giữa mùa Thu
Là dấu khắc thời gian đọng lại
Tháp Rùa uy nghiêm ngàn đời khí khái
Còn nguyên công sức Vương Triều.

Ta sẽ về thăm Cố Đô yêu
Đã đổi thịt từng ngày
Thay da từng bữa
Một thời liệt oanh
Một thời máu lửa
Vẫn hiên ngang_bất khuất_kiêu hùng

Ngàn vạn năm
Nguyên vẹn nỗi nhớ nhung
Thăng Long oai linh đong đầy chiến tích
Vẫn yên ắng một dòng Tô Lịch
Kim Ngưu - sóng gợn Tây Hồ.

Ta sẽ về thăm lại Đế Đô
Đã qua rồi trùng trùng bão táp
Kia sừng sững giữa trời - Bút tháp
Viết từng trang sử oai hùng

Còn cả đây những nỗi nhớ nhung
Cùng tình yêu tinh khôi không bao giờ cũ
Thăng Long đó - một thời uy vũ
Ngàn năm toả sáng rạng ngời.

Tú_Yên

(13-08-2009)

Thời gian rơi

Chiều tím buồn rơi khắp núi đồi
Chim tìm về tổ sóng từng đôi
Gió hiu hiu thổi tầng mây trắng
Bóng nắng soi soi dáng một người
Con nước ngàn năm con nước chảy
Mây trời muôn thuở cứ rong chơi
Ta đi gom góp thời gian cũ
Nhặt nhạnh xong rồi lại đánh rơi !

Tú_Yên

(08-08-2009)
 

Thứ Năm, 26 tháng 3, 2015

Gọi mùa

Sáo_Diều
Vi vút tầng không
Lưa thưa bóng trúc bên dòng sông xanh
Bờ đê yên ắng uốn quanh
Rì rào tiếng gió
Mong manh - gọi mùa

Tú_Yên

(08-08-2009)


Hạnh phúc...

Dưa hường với chút mắm kho
Cả nhà ta cũng được no bữa rồi
Chẳng cần
Chả Phụng
Khô Voi
Quanh ta hạnh phúc...đứng, ngồi - kề bên.

Tú_Yên

(08-08-2009)


Trả

Hoàng hôn
Nắng rớt trên vai
Trả cơn gió lại cho ngày hôm qua
Trả đêm cho bóng chiều tà
Để bình minh đến ngàn hoa khoe màu.

Tú_Yên

(08-08-2009)

Về thôi Ngâu ơi !

Không là duyên đầu cũng chẳng phải tình sau
Chỉ là chút sầu vương lên khóe mắt
Ngày tháng năm - muôn đời luôn rất thật
Theo vòng quay cứ mãi mất dần đi

Rồi má phai hồng
Môi bớt thắm xinh
Và luôn cả khoảng thời gian ăm ắp mộng xuân thì
Dù cố níu mà cứ hoài rơi tuột

Mưa Ngâu chưa về
Sao trùng trùng giá buốt
Ngày chậm dần mà tờ lịch lại vội vàng rơi
Tháng bảy đây rồi
Tôi thầm gọi mãi không thôi
Khi rưng rức tiếc một lời hẹn ước

Về thôi Ngâu ơi !
Cho Quạ đen bắc cầu Ô Thước
Để Chức Nữ_Ngưu Lang lại được sum vầy
Cho trời xanh bảng lảng những vầng mây
Cho làn gió nhẹ đùa con sóng biếc

Năm tháng trôi đi
Đi xa biền biệt
Tuổi về đâu ?
Và ta lại về đâu ?
Mưa rơi buồn
Rơi…
Từng giọt mưa Ngâu
Hỏi người ở phương nào có thấy ?

Chẳng là gì sao chông chênh đến vậy ?
Ngày dần qua
Và lịch lại dần rơi.

Vẫn cứ gọi thầm: Tôi của tôi ơi !
Loanh quanh mãi cũng chỉ mình với bóng
Bâng khuâng
Vô vọng
Tháng bảy rồi
Lại chưa thấy mưa Ngâu.

Tú_Yên

(08-08-2009)

Như giọt sương mai

Có lẽ…
Đời đa đoan từ thuở
Em chưa là gì trên cõi thế gian
Giấc mộng ngày nào theo câu chữ đi hoang
Giữa miền ký ức.

Niềm bâng khuâng đôi khi rất thực
Lại loang buồn
…trong hư ảo mênh mông
Chỉ ước mơ một khoảng lặng ấm nồng
Lại hụt hẫng giữa muôn vàn lốc xoáy

Thời khắc qua đi
Qua nhanh biết mấy
Mà cuộc đời chẳng có lấy ngày vui

Em là cơn gió mồ côi
Chông chênh giữa vùng bão tố
Mong chi lần hạnh ngộ
Cho hương thầm hòa quyện với câu thơ

Anh có là hạt nắng bơ vơ
Chiếu lóng lánh những chùm sương ban sớm
Cho lá hoa lại một thời thắm đượm
Như tự thuở nào.

Cũng chẳng là gì
…Chỉ là thoáng ước ao
Như giọt sương mai tan nhanh vào tia nắng

Là em thầm lặng
Vẫn miệt mài dệt mãi những vần thơ.

Tú_Yên

(05-08-2009)

Ta về...xếp chữ đề thơ

Ta về...
Xếp chữ đề thơ
Gửi theo con sóng xô bờ Tiền Giang
Điệu hò khoan nhặt_nhặt khoan
Dăm ba câu Lý mà mang nặng lòng

Cửu Long
Nước chảy xuôi dòng
Đưa phù sa đến cho đồng ruộng xanh
Vườn cây trái ngọt trĩu cành
Xạc xào tiếng lá mong manh - gọi mùa...

Dòng sông Hậu
Tiếng chèo khua

Tình quê theo sóng nhẹ đùa bờ xa

Tháng năm nào dễ nhạt nhòa
Trong Ta vẫn một quê nhà - ngát hương.

Tú_Yên

(05-08-2009)

Nhớ...

Chiều chiều lại nhớ chiều chiều
Nhớ nồi cơm nguội, nhớ niêu nước trà

                                        (ca dao)

Nhớ trăng đùa bóng Trúc xa
Nhớ làn gió thoảng la đà bên song
Nhớ chiều trôi giữa mênh mông
Hậu_Tiền đôi nhánh thong dong xô bờ

Nhớ người ươm lấy mộng mơ
Dịu dàng dệt chút tình thơ ngọt ngào.

Tú_Yên

(02-08-2009)

Nhớ

Nhớ đi
Hãy nhớ thật nhiều
Nhớ nàng thơ vẫn sớm chiều lang thang
Nhớ làn gió thoảng bên đàng
Nhớ vầng mây xám cứ bàng bạc trôi.

Nhớ đi
Hãy nhớ...chút thôi
Nhớ trời xanh
Nhớ bóng thời gian qua
Nhớ con sóng vỗ nhạt nhòa
Nhớ luôn cả những phôi pha kiếp người.

Tú_Yên

(30-07-2009)

Thứ Tư, 25 tháng 3, 2015

Nghiêng...















Trăng nghiêng...
Trăng lững lờ trôi
Chân em nghiêng giữa đường đời gian nan
Thơ buồn
Câu_chữ lang thang
Vẩn vơ theo bóng chiều loang loáng chiều.

Ru đời...
Con nắng liêu xiêu
Ru hồn thanh thản bằng điều vu vơ ?

Trăng nghiêng...
Nghiêng giữa đôi bờ
Dòng sông lặng lẽ như chờ đợi ai.

Lạc đàn - Nhạn chẳng buồn bay
Chiều nghiêng theo bóng tháng ngày - lửng lơ...

Tú_Yên

(26-07-2009)
 

Tháng Ba





























Tháng ba - cành Phượng đong đưa 
Lung linh nắng Hạ cho vừa nhớ thương
Một thời quanh quẩn, vấn vương...
Hàng cây
Con phố
Cổng trường
- thân quen.

Tháng ba - hồng những cánh Sen
Đêm ra rả tiếng Dế mèn nỉ non
Lao xao chiếc lá xoay tròn
Rơi rơi trên những lối mòn thềm xưa.
...

Lặng lẽ chiều
Lặng lẽ mưa...
Tháng ba Phượng đã nở chưa - hỡi Người ?

Tú_Yên

(20-07-2009)

Hành trình...Thơ

Bắt đầu từ cuộc sống
Giữa thăng trầm tháng năm
Bao ưu tư vụn vỡ
Cùng trở trăn âm thầm.

Bắt đầu từ nỗi nhớ
Mông lung khoảng trời xa
Như trùng khơi biển rộng
Thơ - hòa vào trong ta.

Bắt đầu từ ngôn ngữ
Bao câu_chữ yêu thương
Thơ - bay đi khắp nẻo
Để cho đời tỏa hương.

Bắt đầu từ ai đó
Cho lòng ta bâng khuâng
Dệt bao niềm mơ ước
Bằng tiếng thơ trong ngần.
...

Thơ trôi theo bước đăng trình
Cho sông về biển
Cho tình đầy_vơi
Như thuyền lướt sóng xa khơi
Đường thơ là bóng mây trời thênh thang.

Tú_Yên
(19-07-2009)

Nợ Thi nhân

Em như làn gió bâng khuâng
Bay đi mãi trong vùng trời hoang hóa
Theo muôn phương trôi về vạn ngả
Chẳng thể dừng chân.

Lững lờ...
Kìa...
Một bóng Trăng ngân
Cứ treo mãi giữa bao la trời thẳm
Có bao giờ anh nhìn ngắm
Để tìm cho mình một thoáng bâng quơ ?

...Là những câu thơ
Lang thang ươm mầm xanh mới
Ngày lại ngày qua
Tháng năm lặng thầm đi tới
Bỏ lại cho mình chút nợ Thi nhân.

Tú_Yên

(18-07-2009)

Níu...




























Ngày gần níu bóng mây xa
Chẳng là duyên nợ sao Ta níu Người ?
Giọt buồn rơi níu nụ cười
Tuổi xuân níu vội bóng thời gian trôi

Chạnh lòng - tiếc nuối chút thôi
Níu được chăng ước mơ Tôi thuở nào ?

Tú_Yên

(17-07-2009)

Ngược_Xuôi - nỗi nhớ...

Ngược_Xuôi - nỗi nhớ về đâu ?
Mưa bay ngang cửa...
Mưa Ngâu đó mà
Người xa...ngàn dặm quan hà
Ta bâng khuâng
Chỉ mặn mà cùng thơ.

Ngược_Xuôi - nỗi nhớ ngẩn ngơ
Đi đâu tìm lại một bờ bến vui ?

Mưa Ngâu
Rơi giọt...ngâm ngùi.

Tú_Yên

(16-07-2009)

Quê nhà

Quê nhà
Bóng trúc nhẹ lay
Dòng sông
Con nước chia hai…lớn_ròng
Thêng thang, đồng lúa nặng bông
Cho ngày mai những mênh mông hạt vàng.

Tú_Yên

(13-07-2009)

Nắng mưa cuộc đời

Cầu tre lắc lẻo - Mẹ qua...
Đong đưa
Gió thổi đôi tà áo bay

Một mình - nắng sớm, mưa mai
Để cho con trẻ tháng ngày bình an
Cả đời vất vả, gian nan
Quản chi khó nhọc cùng ngàn xót xa

À ơi...
Câu hát ngân nga
Tháng năm heo hút sương pha bạc đầu

Đường xa...
Ai bắc nhịp cầu
Đong đưa
Để Mẹ phải rầu bước chân
Đâu rồi mái tóc thanh xuân
Đâu rồi đôi mắt trong ngần ngày xưa ?
...

Cầu tre lắc lẻo…
đong đưa...
Mẹ qua.
Qua cả nắng mưa - cuộc đời !

Tú_Yên

(13-07-2009)

Hương Tràm

Ngan ngát hương Tràm hòa chan trong gió
Rừng quê em ngàn thuở cứ xanh nguyên
Có tiếng líu lo chim chuyền cành ban sớm
Nước nặng phù sa cho sông mãi ngoan hiền.

Hoa Tràm trắng tinh chao mình trong nắng
Nào dám đâu sánh sắc thắm Lan, Hồng
Vẫn chất chứa biết bao là ý nguyện
Ngăn lũ về đào xới những dòng sông.

Em mong lắm vào một mùa Trăng sáng
Trên chiếc xuồng con len lỏi giữa ngàn xanh
Hương Tràm thơm cho em nhiều hoài vọng...
Ngày bình yên
Đêm vàng đượm Trăng thanh.

Cũng có thể một ngày anh sẽ đến
Ngắm đất Phương Nam với sóng lúa bạt ngàn
Thăm Miền Tây vườn cây sai trĩu quả
Đón hương Tràm hòa quyện giữa không gian.

Thì vẫn thế
Giấc mộng lành muôn thuở
Hương Tràm bay theo mùa nước trăm năm
Em vẫn đợi…
Có một ngày nắng ấm
Ước mơ nào vời vợi lại về thăm.
...

Hương Tràm ngan ngát bến sông
Bãi bồi cho những tấm lòng - trổ hoa.

Tú_Yên

(10-07-2009)

Thời gian

Trăm năm tựa thoáng mây trời
Trôi lang thang giữa cuộc đời phù du
Vừa Xuân sao đã đến Thu ?
Lá chưa rơi
Tuyết đã mù mịt bay.

Thời gian trôi tuột qua tay
Nhìn theo năm tháng mà lay lắt buồn.

Dòng sông xuôi mãi về nguồn
Đời rơi theo giọt mưa tuôn - lạnh lùng.

Tú_Yên

(10-07-2009)

Hương Thời gian

Thời gian bát ngát hương bay
Trôi lang thang giữa tháng ngày trong veo

Trời hanh nắng
Gió hiu hiu
Đời như mây vẩn vơ chiều - vậy thôi.

Trầu_Cau hòa quyện hương Vôi
Để cho người ở xa xôi chợt gần.

Hương thời gian - thoảng tiếng ngân...
Ươm mầm xanh để kết vần cho thơ.

Tú_Yên
(08-07-2009)
 

Không có gì

Hình như là cuộc dạo chơi
Giữa không gian lắm chơi vơi, muộn phiền

Trăng vàng lơ lửng treo nghiêng
Nhân sinh tất bật triền miên tháng ngày

Chỉ là những áng mây bay
Mà đôi khi lại gây bày bão giông
...

Tôi là ai giữa mênh mông ?
Hay chăng cũng chỉ như "không có gì"

Tú_Yên
(05-07-2009)

Nào đã biết đâu

Em là ai ?
Anh nào đã biết đâu
Mà bất chợt mưa Ngâu về ngang mắt
Chuyện ngày xưa như vì Sao chợt tắt
Để ngâm ngùi cho những tháng năm dài.

Một cuộc tình vời vợi rớt qua tay
Thì thôi nhé đừng mơ hoài chi nữa
Giờ khắc trôi nhanh, không hề lần lựa
Để cho mình níu vội một lần quên.

Em là ai ?
Anh nào đã biết tên
Mà khản giọng, khàn hơi kêu mãi
Thời gian qua đi có bao giờ đứng lại
Cho đôi mình cái thuở hẹn hò nhau.

Chỉ là phôi phai...một mối tình đầu
Là trắc trở…lần sau - thăm thẳm ?!

Tú_Yên

(04-07-2009)

Ví dầu...

Ví dầu...
Trầu chẳng hẹn Cau
Làm sao môi thắm, má đào
Hỡi anh ?


Lá Trầu vàng
Trái Cau xanh

Dệt nên đôi lứa
Kết thành duyên tơ

Để đời bỗng chợt hóa thơ
Cho người xây những giấc mơ tươi hồng.


Vàng ươm cánh lá Trầu không
Xanh buồng Cau
Thắm tình nồng - nhân gian.

Tú_Yên
(03-07-2009)

Quê nhà

Quê nhà biết mấy thân thương
Vàng ươm bóng nắng cuối đường ta qua
Phượng hồng theo gió la đà
Ve râm ran gọi Hè xa - đến gần.

Tú_Yên

(30-06-2009)
  

Cái nắng chói chang

Cái nắng là nắng chói chang
Mẹ tôi tất tả quảy quang gánh về
Cha còn quanh quẩn ven đê
Đồng khô, ruộng cháy bộn bề nỗi lo 

Cái nắng là nắng vòng vo
Gió đi đâu, chẳng lò dò về qua ?
Nắng oi nồng
Nắng cháy da

Mồ hôi Mẹ
Mồ hôi Cha
- chảy ròng...


Cái nắng…
là nắng mênh mông

Mưa đâu không lại, tầng không lặng lờ
Nắng rơi_nắng rớt vào thơ
Chói chang đốt cả giấc mơ ngày nào.

Cái nắng
mày nóng - thế sao ?

Hỏi
Cơn gió
Giọt mưa rào...

Ở đâu ?

Tú_Yên
(30-06-2009) 

Thuyền xuôi sông Tiền

Sông Tiền mang nặng phù sa
Trôi theo dòng nước chảy qua nơi người
Cho đồng xanh lúa thêm tươi
Cho hoa trái ngọt
Cho đời mùa Xuân.

Thuyền ai mang nỗi bâng khuâng
Muốn trao đi lại tần ngần - rồi thôi
Thương người tận chốn xa xôi
Xót xa nên cứ đứng ngồi ngẩn ngơ

Tâm tình bỏ hết vào thơ
Trao ai những giấc mộng hờ đa đoan
Ngày qua - đời cũng sang trang
Sao dư âm cũ vẫn mang nặng lòng ?

Thuyền ai xuôi mãi trên sông
Có mang được giấc mơ hồng - về qua ?

Tú_Yên
(14-06-2009)
 

Lục Bát bên đời





















Lục Bát à...
Lục Bát ơi!
Câu thơ trôi giữa mây trời thênh thang
Là Tôi
Và chút đa đoan.

Tú_Yên

(13-06-2009)

Lang thang theo gió bên trời

Lang thang theo gió bên trời
Trôi về đâu một quãng đời chông chênh ?
...

Người lang thang mãi hoài theo cơn gió
Trôi về đâu ?
Ôi ! Một kiếp lữ hành
Trời cao vợi và vầng mây xanh lắm
Mà cuộc đời sao lắm nỗi loanh quanh ?

Gió bay giữa khoảng không gian lồng lộng
Thế giới mơ hồ
Câu_chữ cũng đi hoang
Thì cứ nghĩ là một lần ghé bến...
Bến thơ buồn và một chuyến đò ngang.

Tú_Yên

(05-06-2009)

Mơ chỉ để mơ

Ừ thôi !
Ta vẫn mơ hoài
Cho năm tháng rộng
Cho ngày qua nhanh
Dẫu đời là những mong manh
Là sương pha mái tóc xanh thuở nào.

Ừ thôi !
Cũng chẳng làm sao
Mơ là mơ để cho nhau chút tình
Mơ là mơ để…cho mình
Chút vương vấn
Chút mộng lành
...vu vơ.

Ừ thôi !
Mơ chỉ để mơ
Cho ta_cho cả người_thơ
…thật thà.
Rồi thì - đời cũng phôi pha.

Tú_Yên

(03-06-2009)

Lang thang bên đời

Ừ thôi !
Nắng đã nhạt gầy
Ta về gom hết những ngày xa xưa
Trả cho đời những cơn mưa
Trả ai cả giọt lệ lưa thưa buồn.

Ơ hay !
Nắng của sân trường
Có còn một thuở vương vương bên đời
Có còn những buổi rong chơi
Hay chăng ray rức một thời nhớ_quên ?

Ừ thôi !
Ngày tháng mông mênh
Ta như những áng mây bồng bềnh trôi
Đi về đâu ?
Đến cuối trời ?
Lang thang bay mãi
...cả đời - lang thang.

Ừ thôi !
Mơ cũ đã tàn.

Tú_Yên

(01-06-2009)


Mông mênh

Ta đi vạn nẻo trần hoàn
Để tìm một chút nhẹ nhàng - vu vơ.
Hững hờ chi một vần thơ
Hay chăng là thoáng thẩn thờ...không tên ?
...

Ta là ai ?
Giữa mông mênh
Ai là Ta giữa nhớ_quên
...của đời ?

Tú_Yên

(01-06-2009)

Bến bờ yêu thương

Em ngồi đếm lá mùa Thu
Nghe mây gọi gió vi vu quay về
Cửu Long là dòng sông quê
Hậu_Tiền đôi nhánh vẫn mê mãi chờ...

Em ngồi ươm chút mộng mơ
Cho thênh thang những bến bờ yêu thương.

Tú_Yên
(22-05-2009)

Thế thôi !

Trang thơ gửi lại cho đời
Lòng riêng gửi lại cho người tri âm
Nghìn năm gió cứ xa xăm
Thổi bay đi những tiếng trầm ngày xưa

Huyền Cầm trỗi nhịp đong đưa
Mong manh theo bóng hư thừa thời gian

Đêm qua đêm - giấc mộng tàn
Ngày lên để nắng hồng thênh thang về.

Được gì giữa chốn nhiêu khê ?
Hay chăng chỉ những bộn bề...
Thế thôi !

Tú_Yên

(20-05-2009)

Thứ Ba, 24 tháng 3, 2015

Lặng lẽ buồn

Lặng lẽ buồn
Chiều rơi nhẹ trên tay
Huyền Cầm đong đưa tiếng tơ lòng khe khẽ
Ai cũng có một thời thơ trẻ
Vậy mà sao ngóng mãi vẫn xa ngàn ?

Lặng lẽ buồn
Mây nhè nhẹ lang thang
Bay bay mãi qua khung trời kỷ niệm
Một thời nhớ
Một thời thương
Dẫu luôn hoài tìm kiếm
Vẫn mịt mù như ở cõi hư vô.

Lặng lẽ chiều…
Từng con sóng nhẹ xô
Cho bờ cát thầm thì như vẫy gọi...
Gió ngang qua
Mây la đà như khói
Bảng lảng chiều...
Trời tím bóng hoàng hôn.

Lặng lẽ buồn
Với bao nỗi dại_khôn
Trong cuộc sống luôn bồn chồn, khắc khoải
Ngày qua đi...
Ta có gì còn lại ?
Hay chỉ là những xa ngái - mù khơi ?

Lặng lẽ buồn
Giữa những nỗi chơi vơi
Là chiếc bóng...bên đời
Lặng lẽ.

Tú_Yên

(20-05-2009)

Em mãi bên đời

* Viết thay...

Em
Cô gái dáng ngọc ngà như thể...
Thiên Sứ về trần để ta mãi hoài mơ
Nhớ về em
Day dứt những câu thơ
Khi gót nhỏ hong mềm đường hanh nắng.

Em - Cô gái...
Ta mong trong thầm lặng
Mãi bên đời như chẳng thể rời xa
Là uyên ương về giữa giấc mơ hoa
Là suối hát bài tình ca muôn thuở.

Em - Cô gái hiền ngoan
Cho ta ngỡ...
Bóng mây dịu dàng và hơi thở nồng say
Ta mơ những chiều tay được trong tay
Thong dong bước giữa trời lồng lộng gió.

Em - Cô gái...
Mãi hoài là thế đó
Bên đời ta xao động những yêu thương
Êm êm ru giấc mộng thật bình thường
Mà ngan ngát cả một thời tuổi trẻ.

Em như thể là hương hoa nhè nhẹ
Lại nồng nàn trong tận đáy hồn riêng
Một thuở bên đời trinh trắng, vẹn nguyên
Cho ta mãi ngất ngây dẫu nhiều trắc trở.

Em - Cô gái hiền ngoan
Cho Ta ngỡ...
Yêu thương về tròn duyên nợ trăm năm.

Tú_Yên
(20-05-2009)

Lửng lơ...

Bên sông một chiếc thuyền trôi
Không gian tím ngắt
Buồn ơi là buồn !

Trời chiều bảng lảng hơi sương
Mong manh một cõi vô thường đó thôi !

Trăng ngàn năm mãi mồ côi
Tôi trăm năm cũng chỉ ngồi...vu vơ

Buồn gì ?
Trăng cứ ngẩn ngơ
Lửng lơ
Lơ lửng…
Để chờ đợi ai ?


Trần gian một kiếp lá lay
Trăng nghiêng theo bóng tháng ngày dần xa.

Tú_Yên
(20-05-2009)

Đôi khi...

Đôi khi em ngỡ...hình như...
Hình như mình đã...đã...
Ừ !
Quen nhau.

Mùa Thu gió cứ lao xao
Và bên anh có xạc xào - lá bay ?

Đôi khi...
Đếm tháng
Đếm ngày
Em luôn thầm hỏi “Nầy ai có về ?”
Lặng thầm chìm giữa cơn mê...
Thơ em chỉ những não nề thôi ư ?

Đôi khi...
Em ngỡ...hình như...
Hình như mình vẫn...vẫn...
Ừ...xa xôi !
...

Đôi khi cứ ngỡ
Để rồi....
Chiều trôi trên bến sông đời
- Trăm năm ?

Tú_Yên

(20-05-2009)

Thời gian

Thời gian dẫu lắm xa xôi
Vẫn quanh quẩn
Vẫn đứng ngồi bên ta
 
Ngày qua
Qua...
Lại ngày qua
Hắt hiu năm tháng
…sương pha
- bạc đầu.

Tú_Yên

(20-05-2009)

Miên man

Miên man
Con sóng nghìn năm lẻ
Cứ mãi chơ vơ giữa đất trời
Ầm ì chao đảo xô bờ cát
Rồi đến nơi nào ?
Con sóng ơi !

Tú_Yên

(20-05-2009)

Nếu biết thế...

Nếu biết thế...
Ta không thèm mơ mộng
Khi nghĩ cuộc đời trống rỗng chẳng có chi
Là lo toan
Là phiền muộn…
Là sầu bi
Là trăn trở
Và những gì - bề bộn ?

Nếu biết thế...
Sống - quá nhiều bận rộn
Sống - để rồi lẫn lộn nỗi suy tư
Sống - mơ hồ...
với những cái...hình như...
Thì nếu biết...
Mà thôi !
Đừng biết nữa.
...

Tự nhủ lòng ta “không cần lần lựa
Say mà chi cho trời đất quay cuồng
Say mà chi
Rồi buồn...vẫn mãi buồn
Thôi thì thế
dặn lòng...
Không say nữa
- Không say nữa”.

Tú_Yên

(20-05-2009)

Rượu buồn ?

Rượu buồn
Người uống mãi ư ?
Để mong quên hết suy tư trong đời ?

Mơ xưa biền biệt phương trời
Ngỡ rằng còn nhớ (sao rồi lại quên)

Rượu buồn ?
Uống một mình ên
Ước mơ ngày cũ bồng bềnh - xa xăm ?

Một ngày
Một tháng
Một năm
Thời gian thầm lặng
Lặng thầm
- thoi đưa.
...

Hỏi rằng
Người thực say chưa ?

Tú_Yên

(10-05-2009)

Chiều nay

Chiều nay
Mưa ướt thơ rồi
Chỉ còn lại đó một trời hư hao
 
Mưa buồn !
Buồn đến thế sao ?
Hạt rơi...
rơi...
để lạnh vào hồn ta

Chiều nay
Mưa
lại mưa qua...
Ướt thơ
Ướt cả luôn ta - thình lình.

Tú_Yên

(01-05-2009)

Mưa…

Mưa rơi
Hạt nhớ bộn bề
Có trôi đi hết cơn mê muộn màng
Có làm đời bớt hoang mang
Có vơi đi những xốn xang trong lòng ?

Mưa à !
Hiểu được ta không ?

Tú_Yên

(01-05-2009)

Vu vơ

Mặt trời lên tỏa ánh hồng
Cho trần gian chút mênh mông nhẹ nhàng

Anh giờ ngàn dặm quan san
Tình em như vạt nắng vàng nhẹ rơi
Trôi theo anh tận phương trời
Hay là như những vòng đời phù du ?

Tình lơ đãng ?
Tình thiên thu ?
Bên anh trời có mịt mù sương giăng
Theo về em những băn khoăn
Tình xa - nào biết vĩnh hằng hay không ?

Xuân sang
Hạ đến
Thu
Đông
Thời gian chỉ những xoay vòng quẩn quanh
Đâu rồi ?
Mái tóc thắm xanh
Đâu rồi đôi mắt trong lành ngày xưa ?

Trời kia
Khi nắng
Khi mưa...
Anh và em cũng chỉ...
Ừa.
Vu vơ !

Tú_Yên

(30-04-2009)

Tháng tư về

Tháng tư về - lắm băn khoăn
Niềm mơ ngày cũ xa xăm thật rồi
Gọi thầm
Tôi của tôi ơi !
Sương mờ giăng trắng cuộc đời
- vì đâu ?

Một mình ên giữa đêm thâu
Soi dung nhan để giọt sầu lên ngôi.

Tháng tư ?
Chỉ tháng tư thôi
Mà Tôi đã chẳng là tôi ngày nào.

Tú_Yên

(30-04-2009
)

Tháng ba

Tháng ba giờ đã qua rồi
Mà sao còn đó một trời mây vương
Nồng nàn
Ơi giấc tiêu tương
Mơ xưa rớt lại giữa đường chông chênh

Tháng ba
Người nhớ hay quên ?
Cung đàn lỗi nhịp buồn tênh giữa đời.

Tú_Yên

(30-04-2009)

Hỏi Mẹ

Ngày sắp tới sẽ được gì...
Mẹ nhỉ ?
Trên đời nầy có sự thủy chung không
Ước mơ xa có được mãi xuôi dòng
Và trọn ven như lòng ta mong muốn ?

Chắc có lẽ
Chỉ là điều mơ tưởng
Giấc mộng tàn thì ngấn lệ hoen mi
Giấc mộng tàn.
Tất cả chẳng còn chi

Ngày sắp tới…
Sẽ được gì
Mẹ nhỉ ?

Tú_Yên

(30-04-2009)