Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2015

Vẫn chờ...

Chờ ai ?
Ta vẫn mãi chờ
Bâng khuâng bao nỗi ngẩn ngơ - u hoài.

Chờ ai ?
bóng ngã
chiều phai
Tóc pha sương giữa tháng ngày trôi qua.

Ta chờ ai ?
Ai chờ Ta ?
Trăm năm se sắt
Trăng tà - đổ xiêu.

Lạc đàn
Nhạn lẻ loi...kêu...
Chiều trôi
trôi…
giữa bóng chiều dần xa.

Tú_Yên

(28-02-2010)

Xin lại vần thơ

Thơ rơi
Mấy bữa chẳng về
Nỗi nhung nhớ cứ bộn bề - riêng mang

Cũng vì...
Thơ thích lang thang
Tình tang…
Quên cả nẻo, đàng đã qua

Chắc là
Lạc chổ (người ta)
Được thương
Được cất
…hoá ra quên đường.

Thơ Tôi
Mỏng mảnh như sương
Nhỏ nhoi
Nên vốn rất thường tan nhanh.

Nếu mà
Người cất để dành
Nhớ thêm chút gió mong manh cuối mùa...

Mà thôi !
Dẫu thật hay đùa
Thơ rơi - có lượm ?
Thì...ừa...
"cho xin".

Tú_Yên

(27-02-2010)

Ngọt dòng thơ

Bây giờ cho đến ngàn sau
Tình thơ vẫn mãi dạt dào không phai

Ta là Gió - vẩn vơ bay
Người là mây bạc tháng ngày rong chơi
Trần gian ?
Luôn cứ thế thôi
Đua tranh chi mãi để rồi buồn thiu

Thì thôi
Khép lại rừng chiều
Cho Mây
Cho Gió
…phiêu diêu - lưng trời

Hình như...
Có tiếng...à...ơi...
Ngọt dòng thơ
Để cho người - quen nhau.

Tú_Yên

(26-02-2010)

Vần thơ đi lạc ?

Thơ tôi lỡ rớt - thình lình
Cả đời cứ mãi một mình ruổi giong
Chắc là lạc mất giữa dòng
Sông sâu nước chảy chẳng mong chi tìm

Thơ tôi biền biệt cánh chim
Mênh mông trời…biển
...như kim - rớt rồi
Có khi là áng mây trôi
Là trăng khuất bóng bên trời - mất tăm.

Dẫu nghìn năm
Dẫu vạn năm
Vần thơ đi lạc âm thầm nơi đâu ?

Non cao
Biển cả
Rừng sâu
Trên trời
Dưới đất
…nơi đâu cũng tìm
Mà sao thơ vẫn im lìm
Mà sao biền biệt như chim tung trời ?

Bao giờ ?
Tìm được…
Thơ ơi !

Tú_Yên

(24-02-2010)

Từ nay...

Từ nay
Trống vắng
Mênh mông
Từ nay hồn chợt như...(không có gì)

Mưa Xuân nhỏ giọt thầm thì
Lao xao
Gió cũng nhiều khi - biết buồn.

Hình như...
Có chút tơ vương
Rối ren giấc mộng yêu thương - mới về.

Tú_Yên

(25-02-2010)
  

Đừng bỏ trang thơ

Trời thì cao
Đất gần chổ ta nằm
Anh có biết ?
Âm thầm em vẫn nhớ
Đã có lúc bên nhau rồi lại ngỡ...
Mịt mù xa như lẫn khuất phương nào

Đất rất gần
Trời.
Lại quá là cao
Cũng muốn níu một lần vầng trăng sáng
Soi rọi hồn ta để tự tìm một thoáng...
Chút muộn mằn đánh rớt chẳng về qua.

Đất thì gần
Trời thì lại quá xa
Đến một lúc ta chẳng là Ta nữa
 

Vòng sinh_tử ?
Không thể nào chọn lựa
Nhưng hãy tin
Một thời quên
Một thời nhớ
…vẫn chờ.


Đừng bao giờ rời bỏ những trang thơ.

Tú_Yên

(23-02-2010)

Bâng khuâng...một mình

Hương say
Gói một cuộc đời
Chắt chiu cũng chỉ nhỏ nhoi - phận mình

Thôi thì chọn chữ làm thinh
Ta nâng rượu lạt mời mình - uống say.

Cho quên
Năm rộng
Tháng dài
Quên luôn cả kiếp đọa đày
…truân chuyên.

Niềm đau
Ta giữ làm riêng
Đảo chao trôi giữa đôi miền phù_vân.

Hững hờ
Ngọn gió mùa Xuân
Người vui
Ta lại bâng khuâng...
Một mình !

Tú_Yên

(23-02-2010)

Đánh rớt vần thơ

Lá khô
Lá rụng ven đàng
Ta gom xác lá vắt ngang nỗi niềm
Nửa đời
Cứ mãi đi tìm
Vần thơ đánh rớt (nằm im chốn nào) ?

Lá khô
Lá rụng xạc xào
Cành trơ trụi nỗi nghẹn ngào...
Thế ư ?

Chẳng là...
Thu đã tàn thu
Lá xao xác
Lá...
lặng ru tiếng buồn ?

Nửa đời
Trôi với đêm suông
Nửa chông chênh
Giấu giọt tuôn mi sầu.

Ta tìm ?
Tìm đến bạc đầu
Vần thơ đánh rớt
Về đâu...
Mất rồi ?!

Tú_Yên

(22-02-2010)

Có thể nào...

Có thể nào...
Em vẫn mãi là Xuân
Như ánh nắng trong ngần vừa trỗi dậy
Năm tháng qua đi
Ta là Ta - đâu đấy...
Của một thời mắt ngọc sáng long lanh ?

Có thể nào...
Em vẫn mãi bên anh
Thoảng ngát hương thơm
Chòng chành tiếng thở
Con tim giá băng
Bỗng bàng hoàng chợt mở
cánh cửa lạnh lùng khép kín tự ngày xưa ?

Có thể nào...
Anh
- Như nắng
- Như mưa
Để lá xanh thêm sau giọt mềm rụng xuống
Cho hoa thắm tươi
Dẫu
- Ngày xa
- Tháng muộn
Vời vợi bên đời
Giấc mộng cũ đã mù tăm ?

Có thể nào...
Mình chẳng chút xa xăm
Khi ghềnh thác vẫn ngăn dòng, chia ngả
Em có là em
Vẫn hoài xa
Và lạ
Anh thì mịt mù như những thoáng mây bay ?

Có thể nào...
Tay lại được trong tay
Thong dong bước giữa chiều hoàng hôn tím
Nghe lá rơi
Nhìn mùa trôi
...ngọt lịm
Một thoáng yên bình
Ta tìm kiếm tự lâu rồi ?

Có thể nào...
Thương nhớ mãi lên ngôi
Bóng nắng cứ trôi
Và đời rơi
Rơi mãi
Thảng thốt nhận ra
Em chẳng còn gì sót lại
Ngoài tâm tình hoang hoải
…Đa mang !

Có thể nào...
Mùa Xuân mới lại sang ?

Tú_Yên

(18-02-2010)

Nếu mà...

Nếu mà...
Chẳng có nếu mà...
Đâu ai ngắm bóng trăng ngà - dệt thơ
Cho lòng riêng mãi ngẩn ngơ
Ước ao xây mộng bên bờ nhân gian ?

Nếu mà...
Mình chẳng lang thang
Chắc là không phải hoang mang - lạc đường.

Xuân về hoa thắm đưa hương
Thì thôi !
Quên chuyện buồn vương
Nếu mà...

Tú_Yên

(20-02-2010)

Nợ nần ?

Yêu thơ từ thuở xuân xanh
Nợ nần nên mãi chẳng đành rời xa
Chiều nghiêng
Bóng đổ - nắng tà
Câu thơ vẫn cứ thật thà loanh quanh...

Dẫu rằng tình chỉ mong manh
Vẫn luôn ươm giấc mơ lành mai sau
Tưởng chừng trong cõi chiêm bao
Yêu thơ từ những kiếp nào - rất xa

Mưa giăng đầu ngõ
Mưa qua...
Thơ là muôn khúc tình ca ngọt ngào
Là mây gió
Là trăng sao
Thơ lung linh giữa sắc màu trần gian.

Tú_Yên

(03-02-2010)  

Thu về...

Thu về...
Lá rụng nhiều chưa ?
Nghe như có bước chân thưa - xạc xào

Trời buồn !
Gió cũng lao xao
Người buồn như tự thuở nào - rất xa.

Vẩn vơ...
Mây bạc la đà
Bên trời...
Có ánh Sao sa - xuống trần.

Tú_Yên

(03-02-2010)

Tri âm ?

Ừ thì cứ gọi: Tri âm
Cùng nhau dệt giấc mộng thầm ảo hư
Dẫu rằng chỉ thoáng hình như...
Phải chăng mình đã quen từ rất lâu ?

Ừ thì là chút mùa Ngâu
Làm rơi những giọt lệ sầu vu vơ
Cho mình gom lại đan thơ
Thế là cũng đủ để chờ…
Đó thôi.

Tú_Yên

(01-02-2010) 

Bỗng dưng...

Bỗng dưng lai láng hồn thơ
Vu vơ mong ngóng, đợi chờ - thế sao ?
Thu qua
Cánh lá vẫy chào
Xuân xinh bước đến lao xao bên thềm.

Bỗng dưng ngọn cỏ lã mềm
Hình như có chút hương đêm vừa về.

Cách ngăn ngàn dặm sơn khê
Có khi anh lại nghiêng bề - không em ?

Cũng mong
Chân cứng - đá mềm

Lời tình thơ bỗng dịu êm với người
Trời xanh và nắng thật tươi
Cho hoa lá chợt (biết cười) - ngu ngơ.

Dẫu rằng thơ chỉ là thơ
Cũng mong đan một chút chờ - dễ thương.

Tú_Yên

(01-02-2010)

Bước Xuân

Xuân nhè nhẹ rơi xuống thềm ngơ ngác
Cho vầng trăng đi lạc giữa mùa quên
Hoa muôn sắc đưa hương thơm ngào ngạt
Và Xuân về - Xuân mãi cứ mông mênh

Mây lãng đãng
Không gian tràn nắng ấm
Ươm giấc mơ đời xanh thắm, dịu dàng
Xuân se sẽ bước thầm vào cõi mộng
Đã một thời quên_nhớ bỏ đi hoang

Ta dang tay ôm mùa Xuân rộn rã
Dệt niềm tin cho mơ ước thuở nào
Thắp sáng lại ngọn nến hồng năm cũ
Để nồng nàn len nhẹ giữa chiêm bao

Gom chồi biếc
Gom lá hoa
…và cỏ
Ghép lại riêng Ta một góc yên bình
Quên trăn trở giữa vòng quay tất bật
Của đời người và cơn lốc tử_sinh

Xuân ngoan ngủ bên đời Ta mê mải
Đừng khẽ khàng
Đừng rón rén rời xa
Xuân bao tuổi vẫn ngọt ngào, say đắm
Xuân về rồi
Xuân hỡi !
Chớ trôi qua.

Xuân về rồi
Xin ở lại - bên Ta.

Tú_Yên

(22-01-2010)
 

Mùa Xuân về

Xuân về, lòng lắm chơi vơi
Thương người xa ngắm Xuân rơi - rồi buồn !
Quê hương là đó cội nguồn
Nghìn trùng mà vẫn mãi luôn bên đời

Xuân về
Rộn rã tiếng cười
Nhớ người xa xứ bùi ngùi - mà đau
Tình quê nồng ấm biết bao
Vẫn mong bên đó dạt dào niềm vui

Hãy quên.
Quên hết ngậm ngùi
Lắng tai nghe khúc Xuân đời reo ca
Gửi lời theo bóng mây xa
Người ơi !
Xuân có trôi qua - lại về.

Quê.
Nghìn năm vẫn là Quê
Xuân xa dẫu có bộn bề - vẫn Xuân.

Thôi thì...xin chớ bâng khuâng
Biết đâu sẽ có một lần...Xuân tươi.

Tú_Yên

(19-01-2010)

Là thật đó mà

Thật mà
Là đó...
Bỗng dưng
Xa xôi sao lại chợt gần - làm chi ?

Lỡ rồi mộng ước xuân thì
Em giờ chỉ ngắm mùa đi qua đời
Lặng thầm nhặt chút mơ rơi
Rồi đan kết lại thành lời vu vơ

Thật mà
Là đó - Tình thơ
Với câu_với chữ
…ngẩn ngơ - hiu buồn
Dệt thành khúc nhạc tơ vương
Mà nào đâu biết yêu thương thế nào

Chỉ là le lói - vì Sao
Lạc loài giữa khoảng trời cao tít mù
Thôi đành khép giấc mơ Thu
Đóng mùa Đông lạnh…vi vu...gió về

Xuân trôi theo cõi tỉnh_mê
Hạ nồng cũng chỉ bộn bề - rồi xa.

Anh à !
Là thật đó mà
Bỗng dưng  em ước mây sa xuống thềm
Mong trời đừng trở lại đêm
Lung linh, ngày nắng êm đềm
…như thơ.

Tú_Yên
(19-01--2010)

Mơ vẫn là mơ
Vẫn là...mơ
Câu thơ rơi xuống giữa mong chờ
Người xa ngơ ngẩn
Tình...ngơ ngẩn
Theo gió Xuân về gieo ý thơ
Cho suốt cuộc đời ta cứ mơ
Như thế...
Mơ là...
Mơ - vẫn mơ.

Tú_Yên

(19-01-2010)

Ngẫm...

Ngẫm đời
Lắm nỗi bể dâu
Đường qua biết có bến nào bình yên ?

Làm gì ?
Được cõi an nhiên
Làm gì để nỗi ưu phiền rời xa ?

Ngẫm mình...
Ta lại trách Ta
Mộng mơ chi lắm
rồi ra...
thêm buồn !

Tú_Yên

(19-01-2010)

Xuân

Xuân đến bên thềm - Xuân tái lai
Xuân may áo mới khắp muôn loài
Xuân chan hương sắc vào hoa thắm
Xuân dịu dàng như cánh gió bay.

Xuân gửi an vui khắp mọi nhà
Xuân về ru ngọt khúc hoan ca
Xuân gieo nhung nhớ tràn muôn lối
Xuân rộn trong lòng ai - rất xa ?

Xuân vẫn là Xuân của đất trời
Xuân êm đềm, rộng khắp, nơi nơi
Xuân sang hớn hở đàn em bé
Xuân ướp men say - mắt rạng ngời.

Xuân - Chúc nơi nơi: Phúc - Lộc - Tài
Xuân nồng nàn, ngoan ngủ trên tay
Xuân - thêm một tuổi - đời thêm sáng
Xuân đến bên thềm - Xuân tái lai.

Tú_Yên

(18-01-2010)