Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2015

Xin lại vần thơ

Thơ rơi
Mấy bữa chẳng về
Nỗi nhung nhớ cứ bộn bề - riêng mang

Cũng vì...
Thơ thích lang thang
Tình tang…
Quên cả nẻo, đàng đã qua

Chắc là
Lạc chổ (người ta)
Được thương
Được cất
…hoá ra quên đường.

Thơ Tôi
Mỏng mảnh như sương
Nhỏ nhoi
Nên vốn rất thường tan nhanh.

Nếu mà
Người cất để dành
Nhớ thêm chút gió mong manh cuối mùa...

Mà thôi !
Dẫu thật hay đùa
Thơ rơi - có lượm ?
Thì...ừa...
"cho xin".

Tú_Yên

(27-02-2010)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét