Thứ Năm, 14 tháng 5, 2015

Chắt chiu cho mình

Dòng đời luôn lắm bão giông
Biết làm sao giữa có_không - cộng _trừ
Buồn đau luôn cứ hình như
nhân đôi.
Thôi chớ khư khư muộn phiền

Tình người thì lắm đảo điên
Xót xa chi để niềm riêng nhập nhằng
Trăng kia vẫn mãi là Hằng
Thướt tha
Son trẻ
...dù rằng vạn năm

Đất rất gần
Trời xa xăm
Nơi đâu cũng lắm thăng_trầm lá lay
Mây trời muôn thuở vờn bay
Như sông chảy suốt tháng ngày - lẻ loi

Đất nào biết bạc như vôi
Chỉ nhân sinh cứ đãi bôi - lạnh lùng
Cuối Đông đổ hạt mưa phùn
Bạc đầu - sóng vỗ về cùng biển khơi

Nơi đâu cũng đất_cũng trời
Quê tôi_Tôi vẫn một đời mến yêu
Dẫu cho vui ít_buồn nhiều
Gạn trong_lắng đục - chắt chiu cho mình...

Tú_Yên

(13-06-2013)

Khắc khoải_Cung trầm

Tương tư hạt nắng ngoài song cửa
Hay bóng mây trôi ở cuối trời
Sông xa con sóng nghìn năm vỗ
Bờ cát mệt nhoài...
Con sóng ơi !

Tương tư chiếc lá mùa Thu cũ
Vàng vọt hiên thưa cứ lặng thầm
Rơi rơi như ánh tà huy vỡ
Qua mấy thăng trầm
Qua tháng năm.

Tương tư - Ta vấn lòng ta mãi
Nhung nhớ chi cho để phải buồn
Thương yêu thì cũng là như thể
Trăng sáng bên trời
Trăng sáng buông.

Tương tư ?
Thôi nhé !
Đừng mơ nữa
Mấy khúc tri giao cũng nhạt nhòa
Vu vơ ta ghép thơ thành nhạc
Khắc khoải cung trầm - vọng nẻo xa ?

Tú_Yên

(24-05-2013)

Còn không ?...

Lục Bình trôi nổi ngoài sông
Ao xưa giờ chỉ còn bông Cúc vàng
bên đường. Theo gió mùa sang
Cánh Chuồn đi lạc
...lang thang - bên đường.

Trà Vinh là đó Quê hương
Rợp màu xanh lá
Phố buồn - lá xanh
Bao giờ thơ bớt mong manh
Thì hoa tím lại phong phanh khoe màu.

Ao Bà Om
Người lao xao
Hình như có bước chân nào xa xưa
Thương yêu nói mấy cho vừa
Còn không cái thuở...
Người chưa muốn về !?

Tú_Yên

(22-05-2013)

Bây giờ...

Quê nhà nay vẫn thế thôi
Chỉ là người đã đi rồi - mau quên
Sông buồn.
Con nước mông mênh
Bơ vơ cánh Vạc...buồn tênh
Bây giờ.

Tú_Yên

(21-05-2013)

Tháng 5 buồn

Cành Tre
Mỗi chiếc lá vàng
Gió qua - lá rụng
...tình tang - rơi vèo
Gió buồn ngơ ngẩn trông theo
Hỏi ai có nhớ quê nghèo ngày xưa ?

Ráng chiều trôi mất vì mưa
Người đi
Bỏ cả bóng Dừa lao xao
Bỏ hàng Dâm Bụt cạnh ao
Bỏ luôn cả tiếng thơ
...rao - lạc vần.

Nầy Tre !
Có thấy bâng khuâng ?
Phải chăng vẫn nhớ những lần - Gió qua ?

Tháng Năm buồn !
Hạt mưa sa
Tôi về nhặt bóng...
Tre là đà bay

Lặng nhìn xác lá trên tay
Người đi để Gió qua ngày - ngày qua.

Tú_Yên

(18-05-2013)

Ngày Lễ Mẹ

Không riêng chi một ngày nầy
Nhớ thương luôn cứ mãi đầy khôn nguôi
Đường đời nào có trôi xuôi
Thế nên con phải ngậm ngùi - đa mang

Mẹ đi - rời cõi trần gian
Bỏ con ở lại ngút ngàn đợi mong
Cội nguồn luôn ngóng dòng sông
Âm dương chia cắt
…xót lòng
Mẹ ơi !

Nghìn năm sóng dập hoa trôi
Hôm nay "Lễ Mẹ"
Mưa rơi giọt sầu.

Tú_Yên

(11-05-2013)


Kiếp người ?

Đời "vô ngã"
Hay tình người "vô nghĩa" ?
Trăm năm rồi
Trăm năm nữa
...bằng không !
Dẫu có níu được vòng quay vũ trụ
Thì kiếp người vẫn là những long đong.

Tú_Yên

(06-05-2013)

Vẫn còn Xuân

Cũng vẫn còn đây bóng dáng Xuân
Chúc người xinh đẹp - nét thanh tân
Dẫu cho Xuân đến bao lần nữa
Vẫn mãi an vui với phúc phần.

Tú_Yên

(11-02-2013)

Chúc Xuân

Xuân về khắp ngõ rồi đây
Mai_Đào nở rộ gió lay nắng vàng
Chúc Thịnh vượng
Chúc An khang
Chúc thêm hạnh phúc_rỡ ràng công danh

Tú_Yên

(09-02-2013)

Xuân

Rập rềnh hoa lá khoe màu thắm
Xuân đến ngoài kia
Xuân đến rồi.

Mây trắng
Trời xanh
Tia nắng ấm
Rộn ràng chồi mới lại sinh sôi.

Tú_Yên

(09-02-2013)

Quà Mừng Xuân

Xuân về
Bờ nắng xôn xao
Dặm ngàn xa ngái
Làm sao hỡi người ?

Đã đi quá nửa cuộc đời
Nhìn quanh cũng chỉ đầy_vơi riêng mình

Thơ ai thấm đẫm nghĩa tình
Vậy mà bến bãi chùng chình - nhiêu khê !

Xuân qua
Xuân lại trở về
Lòng riêng em vẫn bộn bề - đa đoan

Mai nầy mùa có về ngang
Để vần thơ cũ...hoang mang
Thế là...

Xuân về
Xuân cứ thướt tha
Mượn bao câu_chữ làm quà - mừng Xuân

Tú_Yên

(09-02-2013)

Chúc Xuân

Chúc Xuân nồng
Chúc Xuân tươi
Chúc may mắn để nụ cười vô tư
Chúc mưa_nắng chỉ hình như
khẽ khàng. Trời_đất hiền từ giao thoa

Chim chuyền cành ríu rít ca
Chúc hạnh phúc
Chúc nhà nhà an vui

Xuân về
Xin chúc nơi nơi
Phúc_Lộc vẹn vẻ
Cả đời bình yên.

Tú_Yên

(09-02-2013)

Xuân Quê Hương

Xa xôi chi - nửa góc trời
Tiếng lòng ai trổi ?
Để rơi nỗi chờ
Biệt ngàn nên sóng bơ vơ
Ngăn sông_cách núi
Mộng hờ vụt bay

Năm rồi năm - lại qua tay
Xuân đi_Xuân đến
Lá lay tấc lòng
Hỏi rằng: có nhớ quê không ?
Tiếng ai lạc giữa mênh mông nẻo đời.

Về mà đón Tết - Người ơi !
Xuân quê vẫn mãi của thời - xưa_xa.

Tú_Yên

(04-02-2013)

Quê xưa

Con đường về lại quê xưa
Lung linh bóng nắng
Hàng Dừa
Bờ ao

Vẫn còn thửa ruộng xanh màu
mạ non. Với lũy tre rào triền đê

Vẫn còn nguyên - một góc quê
Lửng lơ treo mảnh trăng thề - đầu non

Quê hương
Muôn thuở mãi còn
Chỉ e sóng dữ...xói mòn - chân tâm.

Tú_Yên

(27-01-2013)

Gió Xuân

Vi vu gió đẩy cánh Diều
bay cao. Giữa bóng ráng chiều mùa Xuân
Lộc non như cũng tần ngần
Xuân qua
Xuân lại
...mấy lần - Xuân ơi !

Trùng dương sóng vỗ bên trời
Reo vui như thể đón mời bình minh
Êm êm
Câu Lục Bát Tình
Cho vần thơ nối để mình gặp ta

Một ngày
Giờ_khắc giao thoa
Gió Xuân quấn quýt đưa ta - gặp mình.

Tú_Yên

(27-01-2013)

Chờ...

Thế là năm tháng dần qua
Hoàng hôn đổ bóng
Chiều tà chênh vênh
Ngàn xa, con sóng mông mênh
bạc đầu. Mây trắng bồng bềnh trôi đi

Còn không một nhánh lưu ly
Ngày xưa - xưa ấy
Chút gì...
Còn không ?

Nghìn thu
Mưa_nắng quay vòng
Trà Vinh vẫn mãi...chờ mong - khách về.

Tú_Yên

(21-01-2013)

Mưa Xuân

Kia kìa...
Mấy hạt mưa Xuân
Tí ta tí tách làm bâng khuâng chiều
Cây cành bất chợt liêu xiêu
Rung rung nẩy lộc thật nhiều
Mùa Xuân ?

Lung linh nắng lại trong ngần
Cho mây gói gió - bần thần chồi non
Xanh xanh tán lá xoe tròn
Long lanh ánh mắt - ai còn nhớ không ?

Mưa Xuân lần lựa - quay vòng
Qua mưa trời lại sáng trong
...Xuân về

Tú_Yên

(20-01-2013)

Theo Xuân về

Theo Xuân về - có nắng vàng
Có nhành Mai
Có sẽ sàng lời ca

Cành Đào khoe sắc thướt tha
Hồng
Lan
Huệ
...Cũng mượt mà xinh tươi

Theo Xuân có cả tiếng cười
rộn vang. Của biết bao người gần xa

Thế là...
Xuân lại về qua
Phố xênh xang phố
Nhà nhà an vui.

Tú_Yên

(13-01-2013)

Thế rồi...

Thế rồi...
Hết cả mùa Thu
Để cho Đông đến mây mù nhẹ giăng

Xuân về
Người có hay chăng ?
Hậu giang chia nửa...bóng trăng - sông Tiền.

Tú_Yên

(07-01-2013)

Hình như...

Cuối trời
Mây xám chợt buông
Âm ba tiếng sóng khơi nguồn trầm tư

Đời là mấy thoáng huyễn hư
Vì đâu thơ cũng
...hình như - đượm buồn ?!

Tú_Yên

(06-01-2013)

Trà Vinh_Quê Tôi

Mời anh thăm lại quê em
Đôi dòng Tiền_ Hậu êm đềm lượn quanh
Hàng Dầu_Sao
xanh thật xanh
Rì rào chiếc lá trên cành đong đưa

Quê em râm mát bóng dừa
Lục bình tim tím lưa thưa xuôi dòng
Cửu Long - chín ngọn sông Rồng
Ôm phương Nam để cho đồng phù sa

Mẹ ru hời
Lúa đợi Cha
Tình quê nồng ấm thiết tha cao vời

Thăm quê mình nhé - Anh ơi !
Trà Vinh ta đó một đời tơ vương
Bóng Dầu theo những con đường
Đem dịu mát che người thương tìm về

Một trời ngan ngát hương quê
Ao Vuông
Ba Động
...chẳng hề xa xăm
Cửu Long - soi bóng trăng rằm
Đồng xanh lúa vẫn âm thầm trổ hoa

Trà Vinh - còn đó quê ta
Dẫu nghìn năm chẳng nhạt nhòa phôi phai
Phố xưa - đổi mới từng ngày.

Tú_Yên

(01-01-2013)

Vẫn là...

Vẫn là...
Mưa_nắng - đấy thôi
Mà sao sóng gợn giăng đôi bến bờ
Em về viết nốt vần thơ
Gửi theo mây gió hững hờ - tìm vui

Đêm trăng sóng sánh
- ngậm ngùi
Lặng soi gối chiếc
Sụt sùi...
Tiếng ai ?
Tháng ngày rơi vội qua tay
Em ru lá rụng chia hai nỗi buồn

Bên thềm tiếng Vạc kêu sương
Vu vơ em đếm sợi thương_sợi chờ
Nhớ gì mà lá ngẩn ngơ
Rơi chi rơi mãi làm thơ nghẹn ngào.

Lưng trời
Lạc mất vì Sao
Lạc luôn một chút mưa mau
Chạnh lòng !

Tú_Yên

(28-12-2012)

Sính lễ - là thơ ?

Biết rằng...
Sính lễ - là thơ
Mà sao dạ cứ ngẩn ngơ bấy ngày ?
Thuyền như cánh gió vèo bay
Bến là sương khói phủ đầy trời xa

Biết rằng...
Đời lắm nỗi phôi pha
Duyên tơ như bóng nắng nhòa chân mây
Mượn vần dệt chút mê say
Góp gom câu_chữ vơi_đầy - tìm quên...

Thì là...
Thuyền
Bến
- chông chênh
Đảo chao giữa khoảng bồng bềnh - mộng mơ ?

Biết rằng...
Sính lễ - là thơ
Mà sao dạ cứ ngẩn ngơ - mơ hoài.

Tú_Yên

(27-12-2012)

Ơn Thầy

Hai mươi_mười một hàng năm
Thân thương gửi mấy lời thăm đến Thầy
Nhớ ngày cặp sách cầm tay
Mẹ Cha sinh dưỡng
Cô Thầy bảo ban

Cả đời nghiệp dĩ lo toan
Mong em thơ sẽ rỡ ràng mai sau
Trí tâm ngay thẳng hàng đầu
Lễ_Nghĩa_Hiếu_Kính - là câu vỡ lòng

Ngại gì gió giũ Đông phong
Quản chi mưa nắng giữa dòng thời gian
Vững tay chèo lái thuyền nan
Thầy mang con chữ trao sang cho trò

Thiên thu vẫn một chuyến đò
chở bao tri thức. Nào so đo gì

Ơn Thầy !
Xin mãi khắc ghi
trọn đời. Nghĩa ấy chẳng gì phôi pha.

Tú_Yên

(19-11-2012)

Tiếng thơ

Tiếng thơ đi giữa cuộc đời
Cho ta có được một thời mộng mơ
Quê Tôi sóng vỗ đôi bờ
Hậu_Tiền hai nhánh mãi chờ trăng lên.

Cánh đồng vàng
Lúa mông mênh
Có biển Ba Động bồng bềnh thuyền trôi
Ao bà Om - chẳng xa xôi
Trăm năm như tiếng thơ Tôi - dịu dàng.

Tú_Yên

(17-11-2012)

Rơi

Vẫn là một thoáng - tìm quên
Mượn bao câu chữ lênh đênh đở buồn
Từ ngày Trầu đoạn tiếng thương
Phôi pha cùng khúc tiêu tương - mây trời

Lạc vần
Thơ lắm hợt hời
Bơ vơ rơi giữa trùng khơi - ngút ngàn
Để rồi thu mới dần sang
Chiều buông cho chiếc lá vàng - ngẩn ngơ !

Tú_Yên

(06-11-2012)

Vu vơ đôi lời

Trúc xinh
Trúc mọc bên đình
                  (Ca Dao)


Mượn thơ
Xin gửi chút tình nhỏ nhoi
Một thời gió cuốn mây trôi
Từ em ươm giấc mơ đời - lãng quên

Sông xuôi
Con nước buồn tênh
Lục Bình tím ngát giữa mông mênh chiều
Nhắn làn mây trắng phiêu diêu
Cảm ơn đời - đã ít_nhiều luyến lưu.

Tú_Yên

(06-11-2012)

Tri âm - tìm về ?

Bâng khuâng
Bóng ngã xuống chiều
Lửng lơ...
Mây tím phiêu diêu lưng trời
Rầm rì tiếng sóng xa khơi
Mải mê mấy bước chân đời mù tăm

Chông chênh giữa chốn thăng_trầm
Vẫn còn một khúc tri âm - tìm về.

Tú_Yên

(06-11-2012)

Nợ đời ?

Trăng soi
Trăng rụng xuống cầu
Nợ tình trả ở kiếp sau ?
Ơi người !
...

Trăm năm
Mấy tiếng khóc_cười
Đa đoan
Nên phải “lấy mười_làm năm”
Giữa bao gian khó nhọc nhằn
trần gian. Nên cứ băn khoăn, muộn phiền

Biết đâu là nợ_là duyên ?
Rồi ra lắm nỗi triền miên khổ sầu
Bao giờ bể hóa nương dâu
Thì đời mới được trọn câu ân tình

Thôi đành làm bóng lặng thinh
Để cho êm ấm chuyện mình_chuyện ta.

Mênh mông
Sóng bạc phủ nhòa
Bờ rêu yên ắng
Ngày qua…
Qua ngày.
Chẳng màng gió thoảng_mây bay
Cũng không nhớ những lá lay cõi trần

Mong sao vẹn vẻ một lần
Nợ đời ?
Bi lụy_phúc phần - là đâu ?
...

Nợ tình
Phải trả làm sao ?
Nợ đời trả bởi niềm đau - kiếp nầy.

Tú_Yên
(30-10-2012)

Vẫn là quê xưa

Một vầng trăng toả khắp nơi
Thơ là thơ của cả thời bao dung
Trà Vinh - mở rộng lòng chung
Nắng là nắng.
Dẫu mông lung vẫn hồng

Lúa vàng ươm - khắp cánh đồng
Sông xưa thì cứ xuôi dòng mãi thôi !
Về đi - đừng nghĩ xa xôi
Quê là quê của một thời - đã qua

Đi đâu cũng nhớ góc nhà
Nhà ta vẫn mãi nhà ta - ấm nồng.

Tú_Yên

(27-10-2012)

Gió ngày xưa

Gió của ngày xưa - cứ vẩn vơ
Gom vần_ghép chữ để mà mơ
Trời xa nghiêng bóng vầng trăng sáng
soi rọi. Nhân gian lắm hững hờ

Huyền Cầm thoảng tiếng dần rơi rụng
Nửa khúc tri giao
Cũng chỉ là...
Khuất lấp cả đời cơn ảo mộng
Một mình.
Ta lại...một mình ta.

Tú_Yên

(20-10-2012)

Tháng mười - mưa...

Tháng mười...
Mưa rơi…mưa rơi
Cho lòng chơi vơi...chơi vơi
Chiều xưa ai qua ngang ngõ
Giờ xa - xa khuất ven trời

Tháng mười…
Mênh mông - mênh mông
Về đâu
Ơi sông
Ơi sông
Cuối nguồn còn ai ngóng đợi
Chờ chi xuôi mãi theo dòng

Tháng mười cô liêu - cô liêu
Lưng trời mưa rơi liêu xiêu
Tìm đâu tháng ngày năm ấy
Mây đi bỏ quên bóng chiều

Mưa rơi - mưa rơi rất nhiều

Tú_Yên

(17-10-2012)

Trà Vinh đợi…

Trà Vinh xa
Vẫn rất gần
Trong tim viễn khách bâng khuâng những chiều
Tháng mười mưa rớt - buồn thiu
Cho thơ cứ mãi liêu xiêu theo mùa

Trà Vinh hỏi : Khách về chưa ?
Bờ hoa Cúc dại đong đưa trước nhà
chờ người. Xin hãy ghé qua
Ngày quê nắng ấm chan hòa - đợi mong

Trà Vinh.
Lúa trổ đầy đồng
Sông xưa mãi vẫn một lòng - khách ơi !

Tú_Yên

(12-10-2012)

Vẫn là…

Cầu Vồng - bảy sắc trên cao
Qua mưa nắng lại xôn xao cuối bờ
Cửu Long còn đấy vần thơ
Miên man dệt mãi giấc mơ muộn màng

Bao giờ ?
Người sẽ ghé sang
Trà Vinh. Đồng lúa chín vàng - đợi mong

Bãi bồi - cầu bắc qua sông
Nhịp đời nối khúc nhạc lòng trao nhau.

Tú_Yên

(12-10-2012)

Thế thôi !

Mưa buồn rơi giọt lưa thưa
Vẫn là cơn gió ngày xưa đấy mà

Mây bay bay
Nắng nhạt nhòa
Tiêu tương mấy khúc mà va vấp nhiều ?

Hồn chơi vơi
Mộng liêu xiêu
Trăm năm rồi cũng ít_nhiều
Thế thôi !

Tú_Yên

(12-10-2012)

Bến bờ bình yên

Câu thơ theo sóng về xuôi
Sông quê luôn nhớ niềm vui những ngày...

Phôi pha - tháng rộng năm dài
Thì quê hương mãi vẫn đầy tiếng thơ
Và người ươm trọn niềm mơ
Về đây nối lại bến bờ bình yên.

Tú_Yên

(12-10-2012)

Cũng chỉ là...

Cũng chỉ là mơ một giấc thôi
Bao năm còn lạị mảnh đời trôi
Chênh chao con chữ và thi tứ
Ghép khúc tâm giao mãi để rồi...

Rồi...
Như trăng sáng hoài cô quạnh
Như áng mây trôi cứ lững lờ
Như lá chao cành theo cánh gió
Như người - ôm giữ nỗi bơ vơ.

Thì thơ - cũng chỉ là thơ
Góp gom năm tháng mong mơ chóng thành

Tú_Yên

(11-10-2012)

Tiếng thơ

Ngày qua...
Bỏ lại giấc chiều
Câu thơ nặng nợ đăm chiêu muộn phiền
Bởi vì mây xám treo nghiêng
Dường như bão vẫn rất siêng trở về !?

Bão gieo chi lắm bộn bề
Gian nan kẻ ở đầu đê_cuối đường
Em thơ chẳng thể đến trường
Đồng không mông quạnh
Bờ mương trơn lầy

Mây vần vũ
Gió lung lay
Ào ào con sóng vỗ đầy bờ sông
Phố buồn.
Con nước mênh mông
Câu thơ vời vợi - chắc không trở về !

Nhớ màu nắng mới trời quê
xa xưa. Bỏ lại nhiêu khê chốn nầy
Mong sao chóng đến một ngày
Không giông tố để đời đầy niềm tin

Trời trong_mây trắng - thật xinh
Bão qua đi
Ánh bình minh rạng ngời
Cửu Long lại rộn tiếng cười
Câu thơ lên tiếng
Cho người quen nhau.

Tú_Yên

(09-10-2012)

Tạ

Tạ ngày đã sớm vèo bay
Tà huy rơi rụng cho dài vấn vương
Mưa mưa
Nắng nắng
- vô thường
Tạ mùa đã mất biệt phương trời nào

Tạ màu trắng cánh hoa Cau
Đôi khi bất chợt sắc màu hóa không
Tạ lòng người vốn hữu tâm
Tạ tôi một chút âm thầm nhỏ nhoi

Vì đâu gió cứ mồ côi
Vẩn vơ bay suốt cõi đời mù tăm
Lạc mình
Lạc mất trăm năm
Tạ ai đã có tấm lòng chân quê

Mây cao rủ gió bay về
Trời trong cho bóng trăng quê ửng vàng
Tạ lời ai hát tình tang
Tạ vầng dương (đuổi đêm tàn) - đỏ hoe

Bãi bồi sóng vỗ le the
Thương con mắt ngó...
bên hè - người dưng.

Tú_Yên

(02-10-2012)

Chạng vạng hoa đèn

Có những lúc...
"Hoàng hôn không yên lặng" *
Phố thênh thang
Phố "Chạng vạng hoa đèn"*
Trời yên ắng
Trăng tìm về soi bóng
Ngày đi đâu - bỏ lửng cả đêm đen ?

Có những lúc...
Anh một mình - quạnh vắng
Nhớ vần thơ yên ắng ở nơi nào
Đêm chấp chới
Ánh đèn hoa - chấp chới
Tôi tìm tôi ?
Như giữa giấc chiêm bao.

Gió xao xác
Mà gió nào có biết
Lá vàng rơi là tiễn biệt người đi
Biển sâu rộng
Miên man nghìn tiếng sóng
Rầm rì khua như dỗ giấc mơ gì ?

Và như thế
Ngày qua
Chiều lại đến
Cuối bờ mây tấp tễnh bóng hoàng hôn
Bỏ lại đất những gam màu tím tái
Nắng về đâu ?
Cho mây cứ bồn chồn.
...

Từ dạo ấy
Hoa đèn soi chạng vạng
Đêm hoang liêu thinh lặng đến không ngờ
Đời quanh quất nhiều gieo neo khốn khó
Trăm năm rồi
Còn lại mỗi câu thơ.

Tú_Yên

(27-09-2012)

(*) Tựa các tập thơ của nhà thơ PTN (Hà Nội)