Thứ Sáu, 13 tháng 3, 2015

Tiếng Đàn ngân

Tình tang...tang tính...tình tang...
Đàn ai buông tiếng mênh mang - u hoài ?

Mùa vàng...chiếc lá nhẹ lay
Tiếng đàn ngân theo nhịp ngày dần rơi

Giữa trời làn gió chơi vơi
Không gian rộng để mây trời lang thang

Tình tang...tang tính...tình tang...
Gió vu vơ gọi: Ơi đàn - đàn ơi !
Tú_Yên
(07-07-2008)

Buồn mãi hay sao ?

Con phố chiều nay mưa bay lạnh giá
Bởi người đi xa quá chẳng quay về
Như giọt đắng rơi vào hồn - bất chợt...
Mưa buồn gì mà lại rớt lê thê ?

Chiều vắng lặng
Chiều ơi mi có biết
Tím hoàng hôn đi trốn mất phương nào
Ai mong ngóng mà cả hồn tê tái
Mưa rơi buồn
Buồn mãi thế - hay sao ?

Tú_Yên

(06-07-2008)

Mưa

Có cơn mưa buồn về ngang phố nhỏ
Từng hạt rơi theo làn gió bay qua
Mưa ngoài trời sao giá buốt lòng ta ?
Để cay đắng thay mặn mà - se sắt.

Mưa qua phố
Cho sầu vương lên mắt
Có điều gì là rất thật trong tim ?
Mưa rầm rì
Con đường vắng thân quen
Bỗng phút chốc dường như xa lạ quá.

Mưa lất phất
Như mơn man cành lá
Như thầm thì những câu hát tự tình
Lá hững hờ và cứ mãi lặng thinh
Để tí tách từng dòng mưa - như lệ.

Nước mắt hay mưa ?
Sao trông buồn đến thế
Lặng lẽ chiều
Nắng đã ở đâu rồi ?

Tú_Yên

(06-07-2008)

Vơi - đầy ?

Trà thơm dăm chén quê tôi
Câu thơ bẻ nửa
Hỏi người nhận không ?

Dừa nghiêng soi bóng Cửu long
Sông Tiền_sông Hậu
Hai dòng rẽ đôi
Quê nghèo chẳng mấy xa xôi
Chỉ e bên lở_bên bồi - gian nan

Đồng xanh ruộng lúa mênh mang
Hậu_Tiền đôi nhánh ngút ngàn phù sa
Cò bay trên lũy tre ngà
Sông tôi - con nước có qua sông người ?

Trà thơ đối ẩm để vui
Hay chia một chút bùi ngùi đời nhau ?
...

Ghép vần
Ghép chữ
Ghép câu
Sông đời khi cạn
Khi sâu
Vơi - đầy ?

Tú_Yên

(05-07-2008)

Được chăng ?

 Nầy người phụ đếm mưa rơi
Giọt thương, giọt nhớ
...qua đời - lao xao
Giữa trời mưa mãi rơi mau
Trong ta một chút niềm đau lặng thầm

Nầy người
Người ở xa xăm
Làm sao đếm được những năm tháng dài ?
Ước mơ theo gió lắt lay
Theo cơn mưa Hạ qua tay - đi rồi.
...

Thôi đừng đếm nữa
Người ơi !
Khi cơn mưa bão cuộc đời trôi qua
Thời gian nào có thật thà
Người ơi !
Đếm cái mặn mà
Được chăng ?

Tú_Yên

(04-07-2008)

Và...đôi khi

Và...đôi khi ta thấy mình xa lạ
Với chính minh trong cuôc sống bộn bề
Chông chênh lắm những bước đời vội vã
Nhận được gì qua năm tháng lê thê ?

Ta muốn lắm giấc bình yên tĩnh lặng
Những đêm trường không khắc khoải, sầu vương
Con sóng cứ muôn đời ầm vang vỗ
Cho cát vàng giong ruổi khắp miên trường

Và…đôi khi...
Đôi khi là thế đó
Mộng bình thường bỗng hóa nỗi ngu ngơ
Ta nhắm mắt bỏ quên đời hờ hững
Để âm thầm
Dệt mãi những vần thơ.

Tú_Yên

(02-07-2008)

Nếu lỡ...thì thôi !

Cung tơ nếu lỡ - thì thôi !
Đừng mơ chi...
Phải bồi hồi, mông lung
Cầu Hoàng ?
Phượng mãi bâng khuâng.
Duyên xa - nên chớ mong gần làm chi
 
Trăng khuya...bàng bạc - bởi vì...
Lẻ loi một bóng nghiêng đi giữa trời

Tơ duyên - nếu lỡ...
Thì thôi !
Trăm năm cũng chỉ xa xôi - thế là…

Tú_Yên

(01-07-2008)

Tìm nhau

Trời xanh
Trời mãi rất xanh
Dẫu cho thắm thiết cũng đành xa nhau

Non cao
Rừng lá lao xao
Trăng nghiêng nghiêng bóng đổ vào màn đêm
Buồn ơi !
Sao cứ đầy thêm
Tìm nhau ?
Mà nỗi êm đềm lại rơi.

Về đâu ?
Muôn nẻo xa xôi
Tìm nhau ?
Rớt lại đầy_vơi…
Một mình.

Tú_Yên

(01-07-2008)

Xin...

Xin làm mây trắng lang thang
Vu vơ bay giữa không gian mịt mù
Đi_về khắp nẻo phù du
Để quên đi hết thực hư cõi đời.

Xin làm cơn gió xa xôi
Để đem mát dịu cho người...nằm chơi.
...

Xin là...
Xin chút - thế thôi !
Xin là...
Tôi chỉ xin tôi - cho...mình.

Tú_Yên

(01-07-2008)

Vĩnh biệt !

Vĩnh biệt !
Thôi vĩnh biệt nhau
Trần gian là thế phải nào hương hoa

Năm tàn, tháng lụn...dần xa
Ta ngồi chỉ đếm mặn mà
rơi...
rơi…

Vĩnh biệt !
Vĩnh biệt...
- đành thôi !
Cũng mong đừng phải làm người - kiếp sau.

Tú_Yên

(01-07-2008)

Nhớ gì ?

Gió về cho hạt mưa bay
Cho thuyền mãi đợi bóng ai bên dòng...

Nhớ gì không ?
Nhớ gì không ?
Buồn_vui cũng hóa mênh mông tháng ngày.

Đêm hoang - trời chuyển mùa
Say...
Mây sa thấp xuống như lay cánh chuồn

Thương ai biển hóa mưa nguồn
Cho xanh mơ ước
Cho buồn trôi xa
Ngày qua
Năm tháng cũng qua
Ấm êm để lại cho ta - hay người ?

Tú_Yên

(30-06-2008)

Khúc buồn

Bến xưa đã vắng bóng thuyền
Để bao lưu luyến, ưu phiền cho ai.

...

Tầm Dương màu nắng mờ phai
Hạ Tiên còn nhớ những ngày đùa vui ?
Thái Hồ
Chiếc lá trôi xuôi
Có chăng tìm lại được người ngày xưa ?

Cô Tô đã mấy mùa mưa ?
Bến ngơ ngẩn đợi…
Thuyền chưa quay về
Dặm ngàn mấy nẻo sơn khê
Buồn vương theo cánh Nhạn về nơi đâu ?

Khúc buồn - dạo mãi hay sao ?!

Tú_Yên

(28-06-2008)

Còn đó không ?

Còn đó không ?
Cơn mưa chiều tháng Hạ
Giờ tan trường ai ngóng đợi chờ ai ?
Tóc dỗi hờn những chiếc lá me bay
Vương vít mãi từng bước dài hụt hẫng.

Còn đó không ?
Ngày tháng xưa - ngơ ngẩn
Xe vòng vèo như muốn ngã...(đường trơn)
Valentine buồn !
Dường như đượm buồn hơn
Cơn mưa Hạ dỗi hờn tà áo trắng.

Còn đó không ?
Ngày xưa...xa - xa lắm !
Cơn mưa về ngơ ngác một mắt nhìn
Nắng Hạ âm thầm trốn mất
Lặng thinh !
Để mưa mãi...mưa hoài trên phố nhỏ.

Còn đó không ?
Còn hay không ?
Còn đó...
Chiều và mưa
Để em đợi chờ ai ?!

Tú_Yên

(25-06-2008)
 

Lục bát cho mình

Bẻ đôi giấc mộng cuộc đời
Vu vơ chia nửa tiếng cười tặng nhau
Ghép vần lục bát dăm câu
Che nghiêng cả một bờ sâu ân tình

Với tay
Ta chạm chính mình
Hồng chăng cái nụ cười xinh năm nào ?
Vớt trăng rải bóng bờ ao
Dăm ba luống cải xanh màu Tầm Xuân

Chia đôi một chút bâng khuâng
Để cho Cà kết nụ mừng Giêng_Hai
Với tay chạm tháng năm dài
Đem buồn gói lại trao ngày Thu_Đông

Ta luôn thầm hỏi : buồn không ?
Trót đem bán cả tuổi hồng ngày xưa.
...

Với tay chạm chút hư thừa
Dăm câu lục bát ngày mưa - tặng mình.

Tú_Yên

(21-06-2008)

Tìm gì ?

Ta đi tìm bạc mái đầu
Ngày xưa đâu mất để sầu hôm nay 

Năm tàn
Tháng lụn
…dần phai
Tuổi đời vời vợi qua tay
Trôi vèo.

Ta tìm gì ?
Mãi trông theo...

Tú_Yên

(21-06-2008)

Lục bát cho đời

Gương đời, soi...
Lắm bão giông
Ta nhìn ta - thấy còn không nụ cười ?
Nhân đôi để được rõ mười
Soi gương nhận lại mặt người - là ta.

Mưa về...
Tháng sáu - mưa qua...
Phập phồng
Là tiếng phố xa - phập phồng

Hạ rồi
Lòng vẫn Thu, Đông
Thời gian trôi mãi mà không chịu dừng
Ngoài kia rộn rã như Xuân
Trong ta là cả nghìn lần tuyết rơi

Gương đời
Lắm nỗi chơi vơi
Về đâu nhặt lại nụ cười vô tư ?
Hình như...
Là chút hình như...
Trong ta một thoáng...lại…
Ừ ! Tìm quên

Nhận gì năm tháng mông mênh
Nhớ gì những thuở chông chênh xa vời
Mong sao biển hóa nương đồi
Cho bao mơ ước không rời rã -  xa...

Tuổi đời vời vợi trôi qua
Để bao vàng, đá lẫn hòa vào nhau

Gương đời, soi...
Lắm bể dâu
Có khi tóc lại bạc màu - ngu ngơ
Ghép từng câu_chữ thành thơ
Giấu vào trong đó ước mơ...(không thành)

Sự đời lắm chuyện đành hanh
Bao điêu ngoa cứ để dành - tặng nhau
Dại_khôn
Khôn_dại
- bạc đầu
Giữ trong niềm nhớ nỗi sầu tìm quên.

Tú_Yên

(20-06-2008)

Chiêm bao ?!...

Đêm tục lụy - Ta mơ đời chia nửa
Nửa bên em san sẻ những ưu phiền
Nửa ngậm ngùi: Ta - và nỗi sầu riêng
Ảo hay thực ?...
Mà phân vân đến vậy.

Mảnh trăng khuyết dịu dàng là thế đấy
Cuốn đời em vào một nửa đời Ta
Thơ vu vơ
Mình dệt bản tình ca
Cho êm ấm một góc đời hiu quạnh

Em là em
Ta là Ta
Ôi ! Lạnh...
Trời không mưa sao tí tách giọt sầu ?
Tháng sáu đây rồi
Tháng bảy ở nơi đâu ?
Có mang đến giọt mưa Ngâu - ngang cửa...

Đêm tục lụy
Ta mơ đời xẻ nửa
Để đêm về tặng em mảnh hồn riêng
Chẳng sầu tư
Không lo lắng, lụy phiền
Thế giới ảo
Trở thành miền mơ ước

Tháng bảy mưa Ngâu
Quạ bắt cầu Ô Thước
Cho Ngưu Lang và Chức Nữ gặp nhau
Nầy Em à !
Hãy quên hết niềm đau
Để hụt hẫng - Ta trốn vào đêm tục lụy ?

Mơ là mơ
Một thoáng quên - thôi vậy !
Chẳng là gì trong đời thực của nhau
Quanh quẩn buồn trong nỗi nhớ - là sao ?
Đa mang mãi 
Ta chiêm bao - ảo vọng.

Tú_Yên

(19-06-2008)

Ngày xưa ơi !

Ngày xưa giờ đã xa mờ
Ta ngồi nhặt nhạnh câu thơ lỡ làng
Chia đôi một chút ngỡ ngàng
Từ ly nhau để lòng miên man buồn

Hoa trôi xuôi
Nước xa nguồn
Lặng thầm là bóng trăng suông lưng trời.

Ngày xưa ơi !
Ngày xưa ơi !
Ta ngồi đếm mãi cuộc đời đi qua.

Tú_Yên

(19-06-2008)
 

Tình yêu ?

Tình yêu như gió giữa không trung
Thoáng đến - rồi đi
…để bận lòng
Làm sao ôm giữ đầy cơn gió ?
Phủ lấp trần gian - thắm chỉ hồng.

Tú_Yên
(18-06-2008)

Ngơ ngẩn

Mong manh,
Mưa rớt bên mành
Gieo từng hạt nhớ
Cỏ xanh vương buồn
Còn gì trong mắt người thương
Bâng khuâng theo mãi trên đường anh qua.

Mưa vờn phố vắng - mưa sa
Giọt rơi từng giọt ngân nga bên trời
Hoàng hồn ngã xuống - chiều trôi
Để mây nhớ gió
Buồn ơi !
Ơi buồn !

Xa rồi một thuở yêu thương
Xa rồi cái thuở môi hường, tóc xanh
...

Mong manh mưa rớt bên mành
Em ngơ ngẩn hỏi : nầy anh - có buồn ?

Tú_Yên
(18-06-2008)

Tỳ Bà Hành...

Hốt văn thủy tượng Tỳ bà thanh
Chủ nhân vong quy khách bất phát
                                 ( Bạch Cư Dị )


Giấc Tương Như...
Em hòa cung Ai - Oán
Để đêm về Ta lạc nẻo Thịnh Đường
Thi nhân hỡi...
Nghìn nghìn năm khuya khoắt
Một kiếp người vời vợi nỗi gió sương

Tỳ Bà hành !
Em làm thân Trác thị...
Vớt màn đêm hư ảo một mắt nhìn
Khúc khoan_nhặt
Bổng_trầm
Bao cung bậc
Rồi âu sầu trong giá buốt - lặng thinh

Tầm Dương đó...
Bao đời thân lữ khách ?
Trăng lượn lờ dưới mặt nước hồ thu
Vi Lô tao tác
Thuyền qua sông - ngơ ngẩn...
Đêm mê hoang...Anh lạc bước sương mù

Đừng khắc khoải
Tỳ Bà hành - khổ lụy !...
Nát đời em một kiếp số - phù du
Văn Quân ?
Phượng cầu Hoàng - khao khát...
Bến Tầm Dương xào xạc bước mây mù.

Tỳ Bà hành !
Anh hóa hồn Cư Dị
Sóng Trường giang xóa hết những vần thơ
Để anh mãi lạc loài trong đêm trắng
Phải về đâu ?
Khi không thấy bến bờ

Tỳ Bà đó
Khúc Nghê Thường
Cũng đó

Em là đây
Anh vẫn cứ...
Là đây

Ta chết đuối trong vòng quay nhân thế
Chẳng là Thu
Sao lá lại rơi đầy ?
...

Hốt Văn thủy
Tỳ Bà Hành - thánh thót
Đêm Văn Quân
Một khúc Phượng cầu Hoàng.

Tú_Yên

(16-06-2008) 

Thẩn thờ

Thẩn thờ - bao nỗi bể dâu
Vèo bay nhân ảnh về đâu - hỡi người ?
Xin cho tron vẹn môi cười
Mong sao sóng gió bên đời trôi xa

Lặng thầm
Những giọt mưa qua
Tí ta…tí tách…
cho ta - ngậm ngùi

Mong manh
Những sợi tơ trời
Buộc tà áo lụa vàng phơi - vương mành…

Buồn chăng ?
Khi lá xa cành
Lá rơi…
Để lại mong manh nơi nào ?

Tú_Yên
(16-06-2008)

Cô Gió nhỏ

Cô Gió nhỏ vẩn vơ cùng mây trắng
Cùng trời xanh thầm lặng những niềm mơ
Góp nhặt cho đời ngàn vạn câu thơ
Và gửi gắm nỗi đợi chờ - khắc khoải

Cô Gió nhỏ giữa nghìn trùng, bay mãi...
Đã bỏ điều gì ở lại sau lưng ?
...

Là ngàn hoa
Là sắc thắm mùa Xuân.
Là ước vọng mà bao lần ngóng đợi
Là tin yêu
Là tuổi hồng phơi phới
Là chờ mong…và cả nỗi mơ hoài
Là niềm đau vời vợi chẳng ai hay
Là giấc mộng mờ phai theo năm tháng !

Cô Gió nhỏ mượn vần thơ lãng mạn
Cho tâm hồn được một thoáng bình yên
Quên cuộc đời vụn vỡ chẳng vẹn nguyên
Quên đi hết những niềm riêng - có phải ?

Cô Gió nhỏ bay hoài không quay lại
Bỏ cả khoảng trời xa ngái...
Tình yêu !?
Tú_Yên
(16-06-2008)

Có lẽ

Ừ ! Có lẽ...
Tình em là hạt nắng
Mãi lung linh ở tận chốn xa nào
Theo làn gió trôi nhẹ về bên ấy
Là nơi anh
Nơi anh đó - hay sao ?

Ừ ! Có lẽ...
Bên hiên thềm vắng lặng
Tình âm thầm em chỉ gửi theo mây
Trời cao lắm và hình như...xa lắm
Nên nghìn năm
Tình ta mãi không đầy.
...

Thì thôi nhé
Có lẽ là hoang tưởng
Thơ vu vơ
Và tình cũng vu vơ
Anh đừng nhớ
Yêu thương thường rơi vội
Nghĩa gì đâu
Những tháng đợi - năm chờ ?

Tú_Yên

(15-06-2008)