Thứ Sáu, 18 tháng 12, 2015

Chỉ thế thôi !

7

Có xác Ve rơi xuống cuối chiều
Mùa về ươm đậm nét cô liêu
Bờ sông xa khuất, dòng lơ lửng…
Bóng nước nghiêng soi mấy cánh Diều

Thứ Ba, 15 tháng 12, 2015

Tình thơ Phi Khanh




Mong

Mong mãi - mùa thu chưa thấy đến
Để tôi thầm nhặt lá vàng rơi
Ấp yêu với cả lòng thương mến
Ghép lại thành tên của một người


Tình thơ Phi Khanh



Lật nhè nhẹ kẻo nàng Thơ tỉnh giấc
Khép từ từ đừng đánh thức chàng Văn
Thơ và Văn là đôi bạn tri âm
Cùng hòa điệu cho đời lên ý sống

_Phi Khanh_

Thơ của Chị Tôi




_Liễu thị Phi Khanh_
Chị Tôi.

Chị có cái tên dường rất cứng cỏi nhưng cũng đầy chất văn chương. 
Cũng có lẽ vì thế mà trong tận cùng cái bề ngoài như vô tư, như hời hợt lại ẩn chứa rất nhiều những trữ tình, lãng mạn của cả một thời con gái.

Thứ Năm, 10 tháng 12, 2015

Bóng Trúc Đào











Sáng nay ra ngoài ngõ
Nghe thoang thoảng mùi hương
Trúc Đào đang nở rộ
Cánh lả mềm hơi sương


Thứ Bảy, 5 tháng 12, 2015

Cảm nhận về "Thơ Tú_Yên" của thuhanoi (NMK)











May

Ta gom những sợi nắng vàng
Ngàn muôn tơ mảnh mênh mang lưng trời
Gởi thêm một chút chơi vơi...
May thành tấm áo cho người phong sương


Thứ Hai, 23 tháng 11, 2015

Cháu Tôi - Duy Anh

Nói với Má

pcah9

Má,
Đã qua ngày giỗ lần thứ 27 của Má rồi đó.
Thời gian trôi đi thật là nhanh - thắm thoát mà con đã già đi rất nhiều.
Hồi xưa cứ nghĩ đến tuổi của Má chắc là lâu lắm. Nhưng không - chớp mắt thôi mà đã gần 30 năm.


Thứ Tư, 18 tháng 11, 2015

Nhớ lắm Má ơi

hs
                            (Trích tập thơ “Có những điều như thế”)

Hai mươi bảy năm rồi
Ngày tháng cứ trôi
Nhớ nhiều lắm Má ơi khi dòng đời qua lặng lẽ
Ngày Má đi xa, con vẫn còn rất trẻ
Sao cứ phải trải lòng cùng quạnh quẽ, cô liêu ?!

Hai mươi bảy năm rồi
Khu xóm nhỏ chợt đìu hiu
Vắng dáng Má liêu xiêu trên đường chiều qua, lại
Ký ức in sâu những nỗi buồn tím tái
Xa cõi hồng trần Má bỏ con lại chốn nhân gian

Hai mươi bảy năm rồi mà lòng cứ mãi hoang mang
Khi nhìn chốn cũ tan hoang với bờ ao sụt lở
Tuổi thơ qua nhanh giữa dòng đời nhiều bỡ ngỡ
Tâm thức trĩu buồn - buồn tợ những ngày mưa

Vẫn đó thôi mà
Cái ao lục bình - của xưa
Trăm năm đủ chưa mà không còn xanh ngát ?
Lá chẳng đong đưa
Cũng không xì xào như hát
Để con nhớ hoài cụm bóng mát mượt mà trôi

Hai mươi bảy năm rồi.
Nhớ Má lắm.
Má ơi !

Tú_Yên
(18-11-2015/ngày giỗ lần thứ 27 của Má 7-10 âl)

Thứ Ba, 20 tháng 10, 2015

20-10 và chút vui nho nhỏ

IMG_8469

Vẫn là một ngày rất bình thường - nhưng trong tôi lại có một niềm vui nho nhỏ: Là giỏ hoa Hồng rất dễ thương của Út Duy và câu nói “Con tặng Mẹ”.

Đơn sơ như hơi thở mà lại thắm đượm tình yêu thương.


IMG_8471 IMG_8473 

Cám ơn con nhé - con trai
Là bao êm ái cho ngày 20
Tháng 10, dẫu nắng chẳng tươi
Nhưng trong tâm mẹ tiếng cười trong veo.

Tú_Yên
(20-10-2015)

Thứ Tư, 26 tháng 8, 2015

Kiếp tàn tro

Click vào hình để nghe nhạc


Thơ : Tú Yên
Nhạc : Trần Hải Bằng
Trình bày : Như Ngọc Hoa

Hát hay_Hay hát
https://www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=ckynQfISj4o

Chủ Nhật, 23 tháng 8, 2015

Những dấu yêu xưa




Lật lại từng trang vở cuộc đời
Nhớ về cái thuở đã mù khơi
Hình Cha
Bóng Mẹ
…dường đâu đó
Dẫu lắm nhạt nhòa
sao chẳng vơi ?

Không vơi đi được niềm mong ngóng
Những dấu yêu xưa của một thời
Để khi lật lại từng trang vở…
Trang vở cuộc đời
nghe đắng môi.

Tú_Yên
(15-08-2015)

Thứ Năm, 6 tháng 8, 2015

Vu vơ

3.2

Ai xui người cứ hoài mơ
Dệt bao câu_chữ vu vơ với tình
Khuất xa nào thấy ảnh hình
Mà tim lưu luyến…thình lình - ươm tơ

Tuyết lùa…từng sợi phất phơ
Đa đoan chi để ngẩn ngơ một mình!

Tú_Yên
(04-08-2015)

Thứ Bảy, 1 tháng 8, 2015

Cũng vẫn lối về



Cũng vẫn lối về
Thơ : Tú_Yên
Nhạc : Mai Đằng
Hòa âm : Đặng Vương Quân
Ca sĩ :
Tâm Thư

Thứ Tư, 8 tháng 7, 2015

Giỗ Ba

hs

* Kỷ niệm lần giỗ thứ 25 của Ba - Họa sĩ/Điêu khắc gia Đông Du



Hai mươi lăm năm
Chỉ mới đó thôi mà đã một phần tư thế kỷ
Nếu tính rõ ra từ ngày Ba yên nghỉ
Con bây giờ đã tóc điểm sương rơi.

Ở tận nơi nào Ba có được thảnh thơi ?
Như áng mây trôi giữa trời vô tư lự
Chẳng màng tương lai
Cũng không cần quá khứ
Mong Ba an lành cùng với cõi vô ưu.

Hai mươi lăm năm
Mà tưởng chừng chỉ một thoáng – hình như…
Mấy chút ngày rơi hư thừa nhạt nhẽo
Nhân dáng liêu xiêu
Nỗi lòng khô héo
Con - với tiếng cười vụn vỡ (chẳng tròn nguyên)

Mới mấy ngàn ngày
Mà ngỡ lắm kỷ nguyên
Đời chao đảo với muộn phiền, trắc trở
Thì nhân loại vẫn luôn hoài cắc cớ
Danh lợi bọt bèo
Lại là sức mạnh vạn năng ?

Hai mươi lăm năm rồi Ba có biết hay chăng ?
Hôm nay giỗ Ba
Con lại thầm trăn trở
Mưa vẫn hoài rơi
Đời dường như nghiêng đổ
Nhẫm đếm - giật mình
Năm
Tháng
…tựa mây trôi

Thêm một ngày buồn
Giỗ Ba đấy – Ba ơi !

Tú_Yên
(07-07-2015/22-05 âl)

Thứ Ba, 16 tháng 6, 2015

Khi nghĩ về ngày mai

a22

Khi nghĩ về ngày mai
Xin hãy cứ tin là bình minh vẫn đẹp
Bao nụ hoa mượt mà khép nép
Bên cánh lá xanh ngời những mộng ước thênh thang

Khi trải lòng miên man
Vào không gian bao la to rộng
Thì thấy ra rằng: vạn vật vẫn hiền hòa và tưng bừng sức sống
Như đóa Ngọc Lan thật thà luôn thấm đẫm mùi hương.

Cũng có những chân tình tràn ngập yêu thương
Gió lộng mười phương
Trời ngan ngát nắng
Cây cỏ tốt tươi khi sương đêm trải thảm
Đời vẫn yên bình
Và còn nhiều lắm…
Nghĩa.
Nhân.

Tú_Yên
(03-06-2015)

Phải thế hay không ?

Có những điều...
Nghĩ lại thấy buồn thêm ?!
Bao khắc khoải làm nhũn mềm con chữ
Tâm sự chênh chao
Nỗi lòng tư lự
Đời vẫn vậy mà
Có phải thế hay không ?

Tú_Yên
(31-05-2015)

Sinh Nhật Cháu
















Duy Anh à !
Hôm nay là Sinh Nhật lần thứ 2 của Cháu đó.

Dù đang bệnh, Bà vẫn muốn làm một chút gì đó cho cháu của mình trong một ngày đáng nhớ.

Chẳng biết nơi ấy cháu sống thế nào ?
Có được thương yêu và chăm sóc nhiều không ?

Dù xa, nhưng trong tận cùng tâm tưởng Bà luôn nhớ cháu rất nhiều.
Nhớ rất nhiều đó, DA à !

“Hãy sống thật khỏe mạnh, mau lớn và luôn được vui nghen - Cháu của Bà”

Sinh Nhật Cháu Duy Anh
(lần 2)

Sinh Nhật Cháu.
Bà viết bài thơ mới
Gởi niềm thương, nỗi đợi lẫn sầu tư
Đời điên đảo hay lòng người gian trá
Nở đan tâm bỏ cháu chổ mệt nhừ ?!

Sinh Nhật Cháu.
Bà lặng ngồi suy gẫm
Một niềm mơ - thấm đẫm một niềm mơ
“Mong Cháu sớm quay trở về với Nội
Đem ngôn từ - Bà dạy Cháu làm thơ”

Sinh Nhật Cháu.
Dù lòng buồn vô kể
Vẫn nhủ lòng: “Chúc Cháu mãi an vui
Mau khôn lớn để nhận chân lẽ phải
Đem tin yêu ươm sáng những tiếng cười”

Sinh Nhật Cháu.
Bà thắp thầm ngọn nến
Nến lung linh soi sáng bấy nghĩa nhân
Mai hoặc mốt…
Hay hai mươi năm nữa
Trở về nguồn - Cháu tìm lại nhân thân.

Tú_Yên
(22-04-2015)

Thiếu




Một trăm ngày













Mới thôi
Đã một trăm ngày
Tháng năm dường cũng chẳng dài là bao
Gió lùa cành Sậy lao xao
Cái ao xưa đã thay màu tiêu sơ.

Chị ơi !
Thơ vẫn là thơ
Mà sao con chữ lại ngơ ngẩn buồn ?
Từ khi…
Diều đứt.
Dây buông.
Thì sông cứ nhớ cội nguồn thuở xưa.

Thời gian
Là nắng
Là mưa
Là đêm đến sáng
Là trưa với chiều
Thế mà ngọn nến hắt hiu
Làm cho di ảnh đượm nhiều xanh xao.

Chị ơi !
Ngày vẫn qua mau
Và em – mãi ngóng…vì Sao – lạc đường.

Tú_Yên
(08-04-2015/100 ngày của Chị)

Thứ Bảy, 13 tháng 6, 2015

Chị đi

a13

Chị đi.
Chị đã đi rồi
Để không còn phải mệt nhoài gió sương
Nhân gian lắm nỗi đoạn trường
Có chăng tài_ mệnh
…đôi đường lá lay.

Ước mơ theo gió vèo bay
Trăm năm cũng chỉ…tháng…ngày - buồn tênh
Làm gì để có thể quên ?
Chị đi bỏ bến thơ bên vũng sầu.

Sương sa lại ngỡ mùa Ngâu
Giọt rơi…
Rơi mãi…
Niềm đau ngập lòng
Nỗi sầu vời vợi theo sông
Cứ ròng
…lại lớn
Thu
Đông…
Xoay dần.


Cớ gì cứ thấy bâng khuâng ?
Chị đi.
Thơ rụng đầy sân
Ơi buồn !

Tú_Yên
(29-03-2015)

Dẫu đứng bên lề

3.21

Dẫu đứng bên lề
Cuộc sống vẫn bon chen
Biết ai lạ_quen ?
…giữa rừng người hối hả
Phải đi về đâu khi đường đời vạn ngả
Tâm sự riêng mình
Xa quá - những niềm mơ.

Khi đứng bên lề
Mới cảm nhận hết bơ vơ
Lắm nỗi ngu ngơ khi đợi chờ hoang tưởng
Cứ nghĩ xa xôi
Ta
Người
…mỗi hướng
Điểm hẹn nơi nào
Đâu bến đỗ dừng chân ?

Quanh quẩn riêng mình
Lòng vẫn mãi bâng khuâng
Nầy áng phù vân
Kia dòng trôi nghiệt ngã
Ta đứng bên lề nhìn người quen_kẻ lạ
Thấy những thân tình lại như lá vàng rơi.

Thôi chẳng mong gì ngăn được sóng xa khơi
Mặc gió mây trôi
Mặc đời đưa đẩy
Mưa đến sớm
Từng hạt buồn vung vẫy
Chẳng biết đến nơi nào để không thấy cô liêu ?!

Dẫu đứng bên lề
Đời - vẫn cứ nghiêng xiêu.

Tú_Yên
(17-03-2015)

Một thoáng cho ngày…

15


Bỗng một ngày con nắng hóa thênh thang
In bóng nghiêng nghiêng lên cánh Mai vàng thắm đượm
Mây rất trắng giữa bầu trời ban sớm
Gió sẽ sàng làm hoa bướm đùa vui.

Bỗng một ngày
Một ngày mới - thế thôi
Mà rộn rã với mùa trôi ngọt lịm
Hoa Gạo đỏ chen cùng cành Lan tím
Đóa Hồng vàng…chợt lộng lẫy kiêu sa.

Rất bình thường - một năm nữa lại qua
Mà Xuân mới cùng tháng Ba giao cảm

Đất như cũng cựa mình
Lá cây trải thảm
Chúc cho Người “Sinh Nhật mới hân hoan
Cả cõi lòng thanh thản
Trí_Tâm an
Và hạnh phúc ngập tràn - tin yêu mới

Chúc Sinh Nhật: nắng hanh vàng ngập lối
Đường anh qua luôn rất đỗi yên bình
Tiếng cười giòn trong mỗi sớm bình minh
Và giấc ngủ tự tình cùng mộng đẹp”.

Một ngày mới
Bất ngờ như khép nép
Sinh Nhật đến rồi
Tôi vội chép bài thơ
Chúc cho Người thành đạt mọi ước mơ
Cả nỗi đợi về “Vần thơ…”
Một thoáng…


Chỉ một thoáng mà cả đời phóng khoáng
Một thoáng cho ngày…
– loang loáng ánh thiều quang.

Tú_Yên
(15-03-2015)

Thơ chỉ là thơ ?

45b08-mayphuongnao

Thơ chỉ là thơ

Thơ chỉ là thơ thôi đó mà
Như mây theo gió giữa ngàn xa
Như ngày đang nắng mà mưa đến
Như ánh thiều quang bị phủ nhòa

Phải chăng ?

canhdep1

Phải chăng ?
Hạnh phúc đến rồi ?
Như sông đời mãi xuôi trôi nhẹ nhàng
Trời trong xanh
Nắng rất vàng
Muôn hoa khoe sắc điệu đàng tỏa hương.

Phải chăng ?
Mùa đã vấn vương
Chồi non
Lộc biếc
Mộng thường reo ca.

Đàn ai dạo khúc giao hòa
Tình tang mấy tiếng thật thà gửi nhau ?
Biết rằng…
Trời rộng
Biển sâu
Vẫn mong mơ ước vẹn màu sắc son.

Phải chăng trái đất luôn tròn
Để cho mộng đẹp mãi còn lung linh
Trăng kia…lơ lửng - nghiêng mình
Như trao nhân thế giấc lành ngày Xuân.

Tú_Yên
(11-03-2015)

Hay cũng chỉ là…

db4f5-t24

“Nắng bên nầy là nắng của người ta
 (VD)
Chắc vì vậy mà hóa ra lạc lõng ?
Lòng khắc khoải nhớ vùng quê từng sống
Có bụi tre già
Bờ đê rộng
Cánh Cò xưa.

“Mưa bên nầy thì vẫn cứ là mưa”
Nhưng chẳng đong đưa bông Bí vàng rực rỡ
Lục Bình dưới ao
Trên bờ - hoa Mắc Cở
Chân guốc thập thò
Và…tóc gió vờn bay.

Thì vẫn vậy mà
Dẫu ngày tháng có phôi phai
Đất quê Mẹ luôn còn hoài trong trí
Nỗi nhớ mênh mông
Tấc lòng trộm nghĩ
Luôn tự hỏi mình
Chân_Thiện_Mỹ - là đâu ?

Cái nắng bên nầy
Chẳng được bao lâu
Chưa đủ ấm khi tuyết tô màu lạnh giá
Không về nơi xưa
Vì ngại đường xa quá ?
Hay cũng chỉ là…
Quen ?
Lạ ?
Nhớ và quên ?

Tú_Yên
(07-03-2015)

Lỗi hẹn

Em lỗi hẹn
Nên mưa buồn - khép nép
Có một người cứ mãi chép vần thơ
Gửi về ai từng ấy những ước mơ
Mơ không trọn
Đời u hoài như thể…

Em không đến
Đất trời dường rơi lệ
Dòng thời gian khóc kể một lần quên
Cứ giá mà…
Ngày ấy bớt chông chênh
Thì duyên nợ…chắc vững bền ?
Có lẽ.

Thôi đừng mộng
Khi đời hai lối rẽ
Đêm an lành…người nhé - giấc bình yên
Lối mòn xưa
Kỷ niệm cũ - ven nguyên
Tình sẽ đẹp
Khi lời nguyền in dấu…

Tú_Yên
(05-03-2015)

Mùa Xuân lại đến

mnm14
mnm3
Mùa Xuân rộn ràng lại đến
Mà lòng chẳng thấy gì vui
Cái lo_cái buồn…lảng vảng
Tâm tư chi xiết ngậm ngùi

Hôm nay ngày Mùng một Tết
Cũng là Khai bút đầu năm
Dòng thơ mang đầy rối rắm
Trở trăn_ray rức - âm thầm

Nhủ lòng: bình yên đôi chút
Đừng lo với nghĩ xa vời
Đời mình ngắn như gang, tấc
Chỉ vèo một thoáng - là rơi

Vẫn là chúc nhau ngày Tết
Nhà nhà hạnh phúc, ấm no
Người người an cư, lạc nghiệp
Chúc mình mau hết âu lo.

Tú_Yên
(Mùng Một Tết Ất Mùi/19-02-2015)

In ít mà thôi !

nen5

(49 ngày của chị)

Bốn mươi chín ngày lặng lẽ lại trôi qua
Có lắm mưa sa trong cõi lòng trống trải
Chị đã ra đi mà sao em nhớ mãi
Một chút thâm tình…chiu chắt…
- đoạn đành rơi.

Mai, mốt - Tết rồi
Mà buồn lắm chị ơi
Ngó áng mây trôi nghe thời gian quay quắt
Cứ muốn mình vui.
Lòng lại nhiều quặn thắt
Trơ trọi bên đời - ai thấu hiểu niềm riêng.

Mỗi sớm mai về nhớ dáng chị xiêu nghiêng
Có lúc huyên thiên
Lúc trầm tư mỏi mệt
Cái kiếp con người
- Là vô thường
- Là sống
…chết
Vẫn biết vậy mà
Sao buồn cứ miên man !

Tết sắp đến rồi
Thêm Xuân nữa lại sang
Trời đất hoang mang như màu khăn tang loang lổ
Thì chị bây giờ đã yên nơi, yên chổ
Chỉ mỗi em là…trống vắng - lắm sầu tư.

Mãi tự nhủ lòng “Khắc khoải đến thế ư ?
Cũng chẳng làm chi
Ích gì - điều áo não
Cái chuyện tử_sinh
- như bình thường
- như cỏ cây thay áo
Lá mướt xanh rồi lại đến lúc lá vàng rơi.

Mai, mốt - Tết rồi
Mà buồn lắm - chị ơi !
Mong cánh hoa trôi…
Trôi về nơi vĩnh cửu.

In ít mà thôi !
Đừng buồn đau héo rũ
Tô điểm cho mình…một chút - ánh Xuân tươi.

Tú_Yên
(16-02-2015/28 giáp Tết Ất Mùi)

Chị ơi !















Tháng năm rồi sẽ mệt nhoài
Em giờ rơi giữa lạc loài cô liêu
Nhớ hoài dáng chị nghiêng xiêu
Sớm mai lại cứ lắm điều bâng quơ.

Chị đi - bỏ những vần thơ
Trên trang giấy đã xác xơ úa màu
Xuân về - mà nắng xanh xao
Chị giờ ở tận nơi nào ?
Chị ơi !

Tú_Yên
(13-02-2015/25 giáp Tết Ất Mùi)

Nhắn Trời

may67

Ông Táo à !
Bà Táo ơi !
Đầu Xuân mây xám đánh rơi nỗi buồn
Hợt hời như giọt sương buông
Mà sao mưa mắt cứ tuôn dầm dề ?

Sầu nghiêng, hoa cỏ ủ ê
Vấn vương lắm chuyện não nề, đa đoan
Chắc là kiếp số gian nan
Hay chăng bởi đã trót mang tội tình…?!

Thân đắm chìm - chốn điêu linh
Tiền căn có phải tại mình ác tâm ?
Cho nên lắm nỗi thăng trầm
Đời như cơn trốt…vạn phần nhiêu khê.

Táo ơi !
Tiên cảnh quay về
Nhắn Trời: “Xin giũ bụi mê hồng trần
Xa rời nẻo tạm - gian truân
Hóa thành tro bụi
Tham_sân biệt từ.”

Tú_Yên
(12-02-2015/24 tháng chạp Giáp Ngọ)

Nhớ lắm - Chị ơi !

tmotminh

Chị à !
Hơn sáu tuần đã trôi qua - chỉ là hơn 42 ngày thôi mà sao em thấy như thời gian dài đăng đẵng.
Ngày nào cũng thấy nhớ chị.
Cái nỗi nhớ như mỗi lúc một sâu nặng và thấm thía đến vô cùng trong sự cô độc, trơ trọi…khi bên mình chằng còn có lấy một người thân.

Chị à !
Dạo nầy em xui xẻo lắm đó.
Cái xui rủi cứ đến, ngày càng nhiều - chuyện nầy rồi đến chuyện kia, mà chuyện nào cũng làm em đau lòng và chán ngán cùng cực.
Biết nói cùng ai khi bây giờ em chỉ còn mỗi một mình mình ?!

Phải chi còn chị thì hay biết mấy.
Dù có thể là chị không giúp được gì cho em, nhưng nói được ra với một người luôn biết lắng nghe và sẵn sàng chia sẻ cùng mình mọi đau buồn thì cũng nhẹ lòng hơn mà. Đúng không chị ?

Giờ thì chị đã yên bình thật rồi đó.
Bỏ lại trần gian tất cả mọi lo âu, phiền toái…và chị ra đi, để em bơ vơ giữa cuộc đời đầy rối rắm, đầy gian nan, đầy những khổ ải mà mãi mãi không bao giờ em thoát ra được.
Có lẽ kiếp trước em đã làm nên rất nhiều tội lỗi nên kiếp nầy trả hoài vẫn không hết, phải không chị ?

Chị à !
Em nhớ chị nhiều lắm đó, chị có biết không ?
Mỗi ngày lại thấy nhớ chị nhiều hơn…nhiều hơn…

Biết tìm kiếm chị nơi đâu ?
Để em chia bớt nỗi sầu trầm luân
Quanh mình không một người thân
Cô đơn
Trơ trọi
Gian truân.
Em buồn !


Tú_Yên
(11-02-2015)

Cõi vô thường

coivothuong

Ừ thôi - là cõi vô thường
Trần gian tạm bợ, vấn vương làm gì
Cuộc đời cũng chẳng là chi
Nợ_duyên như gió bay đi mịt mờ

Chiều trông mây trắng vẩn vơ
Chim Di mỏi cánh bơ thờ sớm mai
Hồng nhan một kiếp Xuân phai
Cõi vô thường đó - những ai đi_về ?

Nhập nhằng, nẻo tạm u mê
Chỉ đa đoan nỗi nhiêu khê tình người
Tìm đâu nguyên vẹn tiếng cười
hân hoan. Chẳng phải lấy mười làm năm ?

Sống đi, đừng ngại thăng_trầm
Vô thường…một cõi xa xăm - chốn về.

Tú_Yên
(02-02-2015)