Chủ Nhật, 22 tháng 3, 2015

Nơi nào

Bờ vai anh để em nương ?
Hay chăng một cõi vô thường mà thôi
Trăm năm
Ngàn dặm xa xôi
Nào đâu nơi để
Mắt
Môi
...sụt sùi
Nơi nào -  em gửi ngậm ngùi
Chốn nào là những ngọt bùi, yêu thương ?

Về đâu ?
Những sợi tơ vương
Lệ hồng rớt lại bên đường anh qua

Mùa xưa theo gió bay xa
Và anh.
Anh cũng chỉ là...
Mà thôi !

Tú_Yên

(27-03-2009)
  

Cánh Phù Dung

Thuyền duyên lơ lửng chờ con nước
Dõi bóng hình xa tận cuối trời
Anh đi bỏ lại khung trời mộng
Một cánh Phù Dung lặng lẽ...rơi.

Làm sao đếm được dài năm tháng ?
Khắc khoải lòng riêng luống ngâm ngùi
Trăng soi chênh chếch bên thềm vắng
Còn nhớ gì không ?
Hay thế thôi !

Tú_Yên
(27-03-2009)

Nắng đã về chưa ?

Nắng ơi !
Nắng đợi trăng vàng
Cho mây đợi gió
Cho nàng đợi anh
Lao xao lá hát trên cành
Đong đưa từng sợi tơ mành - đong đưa.

Hoàng hôn rớt giữa chiều mưa
Và mây lang bạc lưa thưa cuối trời
Ngàn xa có một bóng người
Chờ ai ?
Mà phải cả đời - chờ ai ?

Nắng về chưa ?
Nắng ban mai
Có lung linh giữa tháng ngày - trong veo ?

Tú_Yên

(27-03-2009)

Tây Đô đổi mới từng ngày

Cầu Cần Thơ nối liền hai bờ nhớ
Cho bên bồi_bên lở hết gian nan
Phố thị xưa giờ đã bước sang trang
Thay mặt mới
- Huy hoàng
- Tráng lệ

Bến Ninh Kiều - thênh thang, bề thế
Điểm giao hòa bao nét đẹp thanh tân
Bên nầy sông - chắc hẵn lắm bâng khuâng ?
Cồn Ấu
Xóm Chài
…sum suê cây trái

Bên đây sông xuyến xao nhiều - có phải ?
Phố xá, đèn đêm rực rỡ muôn màu
Bến Hàng Dương, cánh lá rì rào
Như che chắn cho Tây Đô trù phú

Chợ nổi Cái Răng qua đêm say ngủ
Bình minh lên, sức sống lại bừng lên
Chùa Nam Nhã cạnh dòng Bình Thủy mông mênh
Đánh dấu một thời hiên ngang, bất khuất

Tây Đô
Sau những tháng năm rạo rực
Đã vươn lên vững bước tiến giữa đời
Như con tàu vượt sóng ngàn khơi
Cặp bến đổ an lành và hạnh phúc.

Dòng sông Hậu - khi trong_khi đục
Dẫu lở_bồi
Phố vẫn ngát màu xanh
Bừng sáng lên một Tây Đô thành
Vươn vai biến thành Phù Đổng.

Tú_Yên

(26-03-2009)
 

Tình như gió...

Tình như gió cuốn theo mây
Lang thang trôi giữa trời đầy bão giông
Bến chờ_bến đợi - nào mong
Khi đời chỉ mãi là vòng hư vô

Bờ xa con sóng mãi xô
Nghìn trùng non nước mịt mờ chim Quyên
Chẳng là nợ
Chẳng là duyên
Trăm năm bến vắng bỏ thuyền xa khơi.

Dăm ba câu_chữ...để chơi
Cho quên đi hết cuộc đời loanh quanh
Còn chăng giấc mộng ngày xanh ?
Còn chăng kiếp sống an lành ngày xưa ?

Tình như gió gọi cơn mưa.

Tú_Yên
(25-03-2009)

Tình hờ...

Tình hờ...
Giữa cõi mông lung
Là thế giới ảo chập chùng hư vô
Bến thơ neo đậu "duyên chờ"
Cho ta ngơ ngẩn…bơ thờ
…vì nhau.

Tú_Yên

(25-03-2009)
   

Mười năm

Mười năm
Mới đó - mười năm
Thời gian thắm thoát xa xăm – bên trời
Anh giờ biền biệt mù khơi
Còn em - riêng lại nửa đời rêu phong

Mười năm
Anh nhớ gì không ?
Khi Xuân_Hạ...đã thành Đông bên đời
Được gì giữa tháng ngày rơi
Mười năm qua mất
Anh ơi !...
Được gì ?

Tú_Yên
(25-03-2009)

Một mình !

Tìm về lối cũ thân quen
Xa xa nghe tiếng Dế mèn nỉ non
Đường trần giong ruổi - chân bon...
Anh bây giờ
Hỏi: có còn như xưa ?

Một mình em giữa cơn mưa
Một mình em giữa sớm_trưa - một mình.

Trăng hoài lặng lẽ - làm thinh
Ngàn năm cứ mãi vô tình
Thế thôi !

Bên anh - ngàn dặm xa xôi
Bên em - bóng nắng buồn trôi theo ngày.

Bao giờ mây sẽ ngừng bay
Bao giờ tay lại trong tay
Hỡi người ?

Tú_Yên

(22-03-2009)

Thì thôi !

Thì thôi - thôi nhé
Thì thôi !
Mưa rơi ướt áo em rồi còn đâu
Mơ xưa giờ cũng phai màu
Anh_em - hai nẻo xa nhau ngút ngàn

Chiều nghiêng
Sắc tím nhẹ loang
Em bơ vơ giữa bóng hoàng hôn trôi

Thì thôi - thôi nhé
Thì thôi !
Em ngồi đợi ánh trăng côi bên thềm.

Tú_Yên

(22-03-2009)
 

Tình Mẹ

Mênh mang…
Con nước
...mênh mang
Chiều về theo ánh nắng loang - chiều về
Mẹ còn lặn lội ao quê
Thương con nên lắm bộn bề - áo cơm.

Tú_Yên

(20-03-2009) 

Mẹ hiền

Mẹ hiền tần tảo sớm hôm
Cho con trẻ được chén cơm no lòng
Được manh áo ấm chiều Đông
Được câu_chữ để thong dong kiếp người.
Tú_Yên
(20-03-2009)

Nước non

Nước non ngàn thuở còn nguyên đó
Mây trắng
Trời xanh
…Với nắng hồng
Là tình
Là nghĩa
...mênh mông
Là yêu thương với tấm lòng sắc son.

Tú_Yên

(16-03-2009)

Vỡ lòng

Trăng nghiêng soi bóng ao quê
Lao xao lá hát vọng về ngàn xa
Trong ngần những tiếng ê...a...
Con theo Mẹ viết tên Cha - vỡ lòng.

Tú_Yên

(16-03-2009)

Quê Tôi

Quê Tôi ngan ngát ruộng đồng
Bình yên xuôi chảy theo dòng sông xanh
Là mưa
Là nắng
…loanh quanh
Tre làng xao xác ru cành đong đưa

Quê Tôi - nghiêng những bóng dừa
Có bờ đê để sớm trưa dạo vòng

Lúa vàng trĩu hạt trên đồng
Phố thân quen vẫn ấm nồng chờ ai.

Tú_Yên

(14-03-2009)
  

Thế sao ?

Lời thơ dăm tiếng ngân nga
Hỏi rằng bờ bến lựa là nơi đâu ?
Một mai hoa úa, phai màu
Anh ơi !
Biết phải làm sao - bây giờ ?

Em như làn gió vẩn vơ
Giữa đời bay mãi chẳng chờ đợi chi
Nghìn năm rồi để lại gì ?
Hay chăng một khối tình si - hửng hờ.

Đời là mộng
Mộng là thơ
Cho ta mãi ngóng
Mãi chờ...
Thế sao ?

Tú_Yên

(14-03-2009)

Lời thơ tôi

Lời thơ tôi vừa viết
Những ngọt ngào mông lung
Ai bâng khuâng ngóng đợi
Giữa hư ảo chập chùng ?!

Tú_Yên

(12-03-2009)

Thơ em viết

Thơ em viết giữa đêm trường tĩnh mịch
Nỗi mơ hoài rơi vỡ chốn hư không.
Đêm Hạ buồn nào đâu đã là Đông ?
Mà nghe buốt từng câu_từ_con chữ

Thơ em viết.
Viết rồi em vẫn giữ
Mãi muôn đời do dự để rồi...thôi
Đâu là anh trong ảo ảnh xa xôi
Và em nữa - chỉ mơ hồ...
Đành vậy !

Thơ em viết...
Có bao giờ anh thấy ?
Chẳng gửi mà
Sẽ chẳng gửi bao giờ
Một trời mơ
Một trời mộng
...Trời thơ
Em vẫn cất để dành riêng em đó.

Em là mong manh
Mong manh làn gió
Giữa tầng không hiu quạnh với vầng trăng
Gió màu gì - anh có biết hay chăng ?
Có ngoan ngoãn trong vòng tay ai khép ?

Đời rộng thênh thang,
Sao góc riêng em nhỏ hẹp
Chẳng là gì khi ta mãi xa xôi

Đâu là anh giữa lồng lộng trùng khơi
Để em phải gọi mòn hơi, khản giọng.

Vẫn là em - một mình mình cùng bóng
Vẫn là em.
Trong khoảng trống mù tăm
Đợi chờ gì...
Mà đợi mãi trăm năm ?

Tú_Yên

(10-03-2009)
 

Tiếng thơ

Tôi lang thang - đường chiều Đông buốt giá
Chiếc lá vàng xa quá
Từ mùa Thu nằm lặng lẽ nơi nào ?
Trời đất trở mình vụt rớt những chiêm bao
Mà tự ngày xưa Tôi loay hoay nhặt nhạnh để bỏ vào ký ức

Tết đến rồi
Kẹo, trà, bánh, mứt...
Hoa Mai_hoa Đào thao thức với mùa Xuân
Ngày...tháng...năm...
Vời vợi nỗi bâng khuâng
Tuổi cứ rơi dần
Mơ ước phôi phai
Thời hoa mộng trôi tuột qua tay không về nữa

Vũ trụ dần xoay có bao giờ lần lựa
Để đợi chờ dù một tẹo mà thôi
Mái tóc xanh ngày nào đã diểm sương rơi
Định mệnh sẵn rồi
Tôi ơi ! Tôi ơi...
Mong manh phúc phận.

Hãy cố quên đi những gì lận đận
Để mở lòng đón nhận chút gì vui
Trôi đi cùng tiếng thơ Tôi.

Tú_Yên

(10-03-2009)

Êm đềm mùa hoa

Nhớ thành phố biển Hải Phòng
Nhớ cánh Phượng hồng theo gió đong đưa.

Đường xa
Ai bước sớm trưa ?
Giữa cơn nắng với làn mưa quay vòng
Ve râm ran gọi Hạ nồng
Trên cao mây bạc cứ bồng bềnh trôi

Nhớ thành phố biển xa xôi
Con đường Phượng Vĩ gợi bồi hồi thương
Những chiều sương sớm nhẹ vương
Tay trong tay giữa phố phường thân quen

Hải Phòng ơi !
Đêm lại đêm...
Phố thương.
Phố nhớ.
Êm đềm mùa hoa

Sân trường vẳng tiếng Ve ca
Chợt như ai đó bên Ta - thì thầm...

Tú_Yên

(10-03-2009)

Ngàn năm thương nhớ

* Ngày Lễ hội Thăng Long 1000 năm

Ngàn năm thương nhớ Thăng Long

Trời xanh, mây trắng soi dòng trường giang
Trên sông mấy chuyến đò ngang
Trăm năm vẫn mãi nặng mang ân tình.


Nghĩa nhân_nhân nghĩa - quê mình
Khuê Văn vang rộn tiếng bình thơ ca
Đền Bích Câu
Thành Cổ Loa
Tiếng chuông Quán Thánh ngân nga bên đời
Tháp Bút sừng sững giữa trời
Như luôn ghi khắc những thời liệt oanh

Thăng Long - muôn thuở hùng anh
Bao trang Thanh Sử lưu danh ngàn đời

Lục Thủy gợi thoáng chơi vơi
Gương Cha Ông đã một thời dựng xây
Loang ngời sóng nước Hồ Tây
Mùa Thu Hà Nội về đây bao giờ ?

Dịu dàng - câu Lục ngẩn ngơ
Bâng khuâng - câu Bát bơ thờ lòng nhau

Chiều Hà Nội - nắng lao xao...
Thăng Long_nỗi nhớ ngọt ngào trong tim.

Tú_Yên

(10-03-2009)

Ngàn năm thương nhớ

* Ngày Lễ hội Thăng Long 1000 năm

Ngàn năm thương nhớ Thăng Long

Trời xanh, mây trắng soi dòng trường giang
Trên sông mấy chuyến đò ngang
Trăm năm vẫn mãi nặng mang ân tình.


Nghĩa nhân_nhân nghĩa - quê mình
Khuê Văn vang rộn tiếng bình thơ ca
Đền Bích Câu
Thành Cổ Loa
Tiếng chuông Quán Thánh ngân nga bên đời
Tháp Bút sừng sững giữa trời
Như luôn ghi khắc những thời liệt oanh

Thăng Long - muôn thuở hùng anh
Bao trang Thanh Sử lưu danh ngàn đời

Lục Thủy gợi thoáng chơi vơi
Gương Cha Ông đã một thời dựng xây
Loang ngời sóng nước Hồ Tây
Mùa Thu Hà Nội về đây bao giờ ?

Dịu dàng - câu Lục ngẩn ngơ
Bâng khuâng - câu Bát bơ thờ lòng nhau

Chiều Hà Nội - nắng lao xao...
Thăng Long_nỗi nhớ ngọt ngào trong tim.

Tú_Yên

(10-03-2009)

Ngàn năm thương nhớ

* Ngày Lễ hội Thăng Long 1000 năm

Ngàn năm thương nhớ Thăng Long

Trời xanh, mây trắng soi dòng trường giang
Trên sông mấy chuyến đò ngang
Trăm năm vẫn mãi nặng mang ân tình.


Nghĩa nhân_nhân nghĩa - quê mình
Khuê Văn vang rộn tiếng bình thơ ca
Đền Bích Câu
Thành Cổ Loa
Tiếng chuông Quán Thánh ngân nga bên đời
Tháp Bút sừng sững giữa trời
Như luôn ghi khắc những thời liệt oanh

Thăng Long - muôn thuở hùng anh
Bao trang Thanh Sử lưu danh ngàn đời

Lục Thủy gợi thoáng chơi vơi
Gương Cha Ông đã một thời dựng xây
Loang ngời sóng nước Hồ Tây
Mùa Thu Hà Nội về đây bao giờ ?

Dịu dàng - câu Lục ngẩn ngơ
Bâng khuâng - câu Bát bơ thờ lòng nhau

Chiều Hà Nội - nắng lao xao...
Thăng Long_nỗi nhớ ngọt ngào trong tim.

Tú_Yên

(10-03-2009)

Ngàn năm thương nhớ

* Ngày Lễ hội Thăng Long 1000 năm

Ngàn năm thương nhớ Thăng Long

Trời xanh, mây trắng soi dòng trường giang
Trên sông mấy chuyến đò ngang
Trăm năm vẫn mãi nặng mang ân tình.

Nghĩa nhân_nhân nghĩa - quê mình
Khuê Văn vang rộn tiếng bình thơ ca
Đền Bích Câu
Thành Cổ Loa
Tiếng chuông Quán Thánh ngân nga bên đời
Tháp Bút sừng sững giữa trời
Như luôn ghi khắc những thời liệt oanh

Thăng Long - muôn thuở hùng anh
Bao trang Thanh Sử lưu danh ngàn đời

Lục Thủy gợi thoáng chơi vơi
Gương Cha Ông đã một thời dựng xây
Loang ngời sóng nước Hồ Tây
Mùa Thu Hà Nội về đây bao giờ ?

Dịu dàng - câu Lục ngẩn ngơ
Bâng khuâng - câu Bát bơ thờ lòng nhau

Chiều Hà Nội - nắng lao xao...
Thăng Long_nỗi nhớ ngọt ngào trong tim.

Tú_Yên

(10-03-2009)

Cảm ơn

Cảm ơn anh gửi chút tình
Chút mơ mộng để cho mình - vu vơ

Cảm ơn cả những câu thơ
Viết cho người khác (?)…lại mơ - lạ lùng !
Đừng buông lơi tiếng tơ chùng
Để em lại phải mông lung - hão huyền.

Cảm ơn anh
Chút niềm riêng
Chút thương nhớ
Chút ưu phiền
…rưng rưng.

Cảm ơn anh nhé
Người dưng.

Tú_Yên

(10-03-2009)

Gọi mùa...

Gọi mùa cho lúa trĩu bông
Đồng xanh xanh với mênh mông hạt vàng
Chiều về màu nắng thênh thang
Mùa lên theo bóng trăng bàng bạc soi...

Tú_Yên

(10-03-2009)

Quê hương

Tôi đi vớt hạt nắng vàng
Đem về gói giọt mưa ngang lưng trời
Dẫu trăm vạn nẻo đường đời
Quê hương_vẫn tiếng gọi mời nghìn năm.
Tú_Yên
(10-03-2009)

Lá me rơi

Lá me rơi rớt trên đường
Như trao em chút vấn vương bên đời

Chiều rồi
Sao nắng vẫn trôi ?

Chiều.
Nên em phải về thôi
Nhé người.

Tú_Yên
(10-03-2009)

Diêu bông nơi nào ?

Diêu bông
Có thật hay sao ?
Để anh cứ phải lao đao đi tìm

Được gì ?
Khi đất lặng im
Bóng em giờ đã đắm chìm nơi đâu ?

Diêu bông
Để nhớ
Để sầu
Và anh tóc đã bạc màu thời gian
Tìm gì ?
Anh cứ lang thang.

Tú_Yên

(10-03-2009)

Lục bình

Theo dòng nước Lục Bình trôi lặng lẽ
Hoa tím gợi gì trong lòng kẻ đi xa ?
Là nỗi nhớ còn ven nguyên đâu đó
Một làng quê và dăm luống rau, cà

Lục bình tím hay màu chiều bảng lảng ?
Như hoàng hôn trốn chạy cuối chân trời
Như làn gió làm cái buồn rơi xuống
Trong_đục gì mà đời mãi đầy_vơi ?

Tú_Yên

(09-03-2009)

Về thôi

Cành hoa Súng đơn sơ không đẹp lắm
Phơn phớt màu tim tím của Sim rừng
Một chút mênh mang
Một chút rưng rưng
Nằm lặng lẽ giữa chập chùng - lặng lẽ...

Nhẹ tay thôi
Kẻo hoa đau người nhé
Mộng hoang sơ chốn thôn dã yên bình
Chỉ mong được cười với gió bình minh
Đừng hái nữa
Lưu chút tình tri ngộ.

Hoa bông Súng lạc loài nơi góc phố
Phải về thôi
Về với ruộng làng xa


Về nghe Diều_Sáo ngân nga
Bên ao bông Súng quê nhà - mà vui.

Tú_Yên

(07-03-2009)

Như dòng nước trôi

Cho dẫu nửa đời nhau ghép lại
Trăm năm thì cũng vậy mà thôi
Một nửa bên người - nơi xứ lạ
Bên nầy một nửa mãi xa xôi.

Trời xanh xanh lắm mà mơ vỡ
Đêm buốt từng đêm giấc mộng lòng
Ngày bước theo chồng em không khóc
Hồn hóa băng rồi anh biết không ?

Sông chảy về đâu mà phân nhánh ?
Mình sống mà sao mất nửa hồn ?
Đời rơi theo bóng chiều nghiêng tắt
Dâu bể muôn đời nẻo dại_khôn.
...

Thì thôi cứ ghép: hai phần nửa
Thành một trăm năm để ấm lòng
Loanh quanh trong_đục nơi trần thế
Xuân_Hạ_Thu rồi sang cuối Đông.
...

Để rồi...
Giữa chốn hư không
Trăm năm cũng chỉ như dòng nước trôi.

Tú_Yên

(26-02-2009)

Hỏi ?

Trăng buồn
Nên ở trên cao
Dẫu nghìn năm tuổi thì sao hỡi người ?

Hỏi rằng: Ta khóc hay cười ?
Mà sao Trăng mãi cứ lười dạ_thưa

Ơi nầy !
Trăng đã già chưa ?
Quanh hiu một bóng đong đưa giữa trời
Thời gian xoay tít quanh đời
Trăng thì lặng lẽ nằm chơi một mình

Hỏi trần gian ?
Hỏi nhân sinh ?
Trăng bao nhiêu tuổi
Và mình…
Về đâu ?

Tú_Yên
(25-02-2009)

Một sáng

Một sáng nào
Anh sẽ đến quê em 
Bên dòng sông xanh dịu dàng uốn khúc
Để chợt nhận ra trong đời đôi lúc
Có những thâm tình vượt cả không gian

Một sáng nào
Rồi mình sẽ lang thang
Giữa những hàng Sao im lìm in bóng
Quê hương em
Hàng Dầu cao - cao lắm
Râm mát con đường che khách lữ hành xa

Trà Vinh yên bình
Chẳng có hoa Ban rừng
Cũng không điệu múa Chămpa
Mà chỉ có khúc Lâm thôn vùng đồng bằng Nam bộ

Trời Phương Bắc
Có khi nào anh nhớ ?
Nắng hanh vàng ấm áp của miền Nam.
Tú_Yên
(24-02-2009)

Một thoáng

Mong thoáng bình yên giữa cõi trần
Lòng người yên ả chẳng bâng khuâng
Tâm tư thanh thản
Đời tươi thắm
Cả tấm chân tình gửi thế nhân.

Tú_Yên

(23-02-2009)

Quê hương

Quê hương xa
Phải đi tìm
Bao năm đợi vẫn im lìm - bao năm
Dẫu rằng chẳng mấy xa xăm
Mà sao lại mãi âm thầm nơi đâu ?

Quê hương còn đó giàn trầu
Đêm ca dao để Mẹ ầu...ầu ơ
Bóng dừa trải với câu thơ
Bên bờ đê vắng mà mơ tự tình

Quê hương
Là đó - quê mình
Ai ơi về nhé dẫu nghìn năm xa
Tình quê tha thiết, đậm đà
Thuyền xưa luôn đợi người qua - gọi đò...

Tú_Yên

(20-02-2009)

Về đâu bây giờ ?

Và anh - thôi cũng chỉ là...
Khi em là hạt mưa sa bên trời
Mộng là mộng giữa trùng khơi
Nên muôn đời mãi chơi vơi muộn phiền

Niềm riêng - là nỗi niềm riêng
Bến xưa đã vắng bóng thuyền từ lâu

Nghìn năm con sóng bạc đầu
Và Ta...
Ta sẽ về đâu - bây giờ ?

Tú_Yên

(18-02-2009)
 

Chút thôi

Vì thơ
Chen mối tình hờ
Chỉ là một cõi bơ vơ đi_về

Từng cơn
Cung bậc não nề
Là mơ mộng với bộn bề chút thôi

Một mai gương vỡ tan rồi
Thì hình bóng ảo bên đời cũng xa

Em như làn gió bay qua
Đưa sương đọng lại cành hoa cuối chiều

Không là mộng
Không là yêu
Chỉ là một chút hắt hiu - vậy mà...

Tú_Yên

(16-02-2009)

Gió vẫn về

Gió vẫn về mãi nơi đây
Kẻo không mây lại giăng đầy
…Trời mưa

Hanh vàng chút nắng ban trưa
Cho hoa Đào thắm
Cho vừa mùa Xuân

Kìa Mây
Xin chớ bâng khuâng
Gió lang thang chẳng ngại ngần ngang qua

Không gian to rộng, bao la
Mây vu vơ
Gió la đà...
Vậy thôi !

Tú_Yên

(16-02-2009)

Phù du

Nhân sinh một kiếp luỵ phiền
Bình yên trôi mất biết tìm nơi đâu ?
Hồng trần rời bỏ - thôi sầu
Đời cát bụi lại trôi vào phù du.

Tú_Yên

(16-02-2009)

Bên trời mù sương

Dẫu có ngàn năm - thân chiến mã
Dễ hồ quên được bụi chinh y ?
...

Lững lờ một khối tình si
Người xa biền biệt lấy gì trùng hoan
Em nào mơ giấc mộng vàng
Chỉ là ảo ảnh bên đàng anh qua

Ngày xa
Năm tháng cũng xa
Trang_Sinh
Hồ _ Điêp
...lựa là mấy thân
Một mai gió cuốn bụi trần
Hồn chinh nhân sẽ bâng khuâng điều gì ?

Là ảo ảnh.
Là chia ly.
Còn gì để nói
Được gì mà mơ ?
Chỉ là chút nỗi lòng thơ
Gửi theo mây gió bơ vơ cuối trời

Thềm hoang gối mỏi mất rồi
Hồn liêu trai cũng bồi hồi lá lay
Trăm ly rượu chuốc nào say
Khi hồn Hồ_Điệp quắc quay muộn phiền

Tri âm xa mãi - đâu tìm ?
Gom câu_chữ dệt nỗi niềm đầy_vơi
Đừng buồn chi lắm anh ơi !
Tình riêng non nước dễ người nào quên.
...

Lầu son gác tía tan thành khói
Ước vọng hoài mong vỡ thật rồi
Em còn chỉ mỗi em thôi
Và con tim héo bên trời mù sương.

Tú_Yên

(15-02-2009)