Thứ Ba, 10 tháng 3, 2015

Xa xôi

Đời như mộng
Ừ ! Là giấc mộng
Là trùng dương dâng con sóng bạc đầu
Đuổi cát đi theo mãi những triền sâu
Và chìm lắng vào mênh mông thăm thẳm

Em là đây - nhưng mà xa xôi lắm
Như làn mây
Như cơn gió vô tình
Là bóng nắng cuối cùng chiều đỏ lửa
Trong mắt nhìn - hoàng hôn tím lung linh

Thì thôi nhé !
Chỉ là cơn mơ ảo
Để rồi quên theo làn gió bay xa
Cõi nhân gian lòng người nhiều điên đảo
Một chút tình - xin ở lại cùng ta.

Tú_Yên

(07-01-2008)

Một thoáng

Dòng thơ nhỏ với nỗi lòng bỏ ngõ
Vẫn âm thầm theo gió vẩn vơ bay
Theo mây trôi về nơi chẳng còn ai
Và lan tỏa cùng tháng ngày quạnh vắng

Cũng là thế...ở nơi nào xa lắm
Có một người thầm lặng với bâng khuâng
Mãi ưu tư và câu hỏi bao lần
Yêu hay nhớ ?
Mà lòng nhiều cay đắng.

Ừ !
Thì cứ gửi một chút tình trong nắng
Để rồi theo gió cuốn với mây trôi
Về nơi ai ở tận cuối chân trời.
Tình thơ hỡi
Có chăng người đón nhận ?

Cuộc nhân thế vẫn luôn hoài lận đận
Những tình duyên - trăn trở - những yêu thương
Bao ước mơ luôn cứ mãi sầu vương
Ừ !
Thì thế
Cũng chỉ là một thoáng...

Tú_Yên

(05-01-2008)
 

Quẳng bút đi

Quẳng bút nghiên đi
Quẳng bút nghiên
Viết nữa mà chi - chỉ chuốc phiền
Văn chương không đổi nên cơm gạo
Vậy mà sao lắm chuyện đảo điên ?!

Quẳng bút ?
Ừ thôi !
Quẳng bút đi
Trần gian chẳng đáng luyến lưu gi
Những ai hám lợi - mê khanh tướng
Cứ mặc đi mà - bận não chi.
....

Ta cứ trở về với chính ta
Mặc cho thế sự lắm can qua
Đua tranh - đeo bám điều hư ảo
Cũng chẳng là chi
Cũng chỉ là...

Quẳng bút đi ?
Ừ !
Quẳng bút đi
Cho tâm thanh thản chẳng lo gì
Cuộc đời chỉ ngắn chừng gang...tấc
Ai muốn tranh gì - cho hết đi.

Tú_Yên

(05-01-2008)

Màu thời gian

Âm thầm giờ_khắc giao thoa
Màu thời gian cứ phôi pha qua đời
Tuổi xuân vừa đó - xa rời
Tóc xanh điểm bạc
Lòng bồi hồi đau

Cuộc đời cứ mãi trôi mau
Vì sao nên nổi lao đao thế nầy ?
Ngày qua
Rồi lại qua ngày
Giũ buồn gác trọ - heo may bên thềm

Màu thời gian
- Là bóng đêm
- Là bình minh
- Là ánh đèn
...Hoàng hôn.

Tứ thơ chan chứa tâm hồn
Cớ sao vần điệu bồn chồn, bơ vơ ?

Thương Người !
Lữ khách khóc thơ
Nhớ ai ?
Lữ khách bơ thờ bên song

Thơ ơi !
Tôi mãi chờ mong
Xuân sang - Hạ đến
Thu
Đông
Ơi buồn !

Tú_Yên

(01-01-2008)

Nửa vòng quay…

Ở bên kia...
Nửa vòng quay trái đất
Mùa Giáng Sinh - Người có được vui không ?
Bắc Địa Cầu tuyết trắng ngập mênh mông
Đông băng giá
Có lạnh lòng lữ khách ?!

Chuyện xưa cũ
Người ơi ! Xin đừng trách
Biết làm sao cho ai thấu nỗi lòng
Bắc Cực Quang với bảy sắc Cầu Vồng
Cũng có lúc Tôi ước ao nhìn ngắm

Được tựa vào bờ vai ai dịu dàng, đằm thắm
Se sẽ, nhẹ nhàng cho Tôi chút dịu êm
Bên đây Bán Cầu
Ngày cứ mãi dài thêm
Đêm cô tịch
Bầu trời cao thăm thẳm.

Vẫn biết lòng ai luôn nồng nàn, say đắm
Mãi dành riêng
Dù tháng rộng, năm dài
Một tiếng tạ từ - xin gửi lại cho ai
Duyên không trọn
Thì thôi !
Đừng ngóng nữa.

Em sẽ về.
Vẫn là Tôi - thất hứa
Phải làm gì ?
Trái đất - nửa vòng quay
Bên ai là đêm
Bên Tôi lại là ngày
Cho nên suốt đời mình mãi hoài chia cách.

Có vui không ?
Hỡi Người nơi đất khách
Biết bao giờ ta sẽ lại gặp nhau ?
Cầu Vồng Bắc Cực Quang vẫn luôn đẹp sắc màu
Và bờ vai ai vẫn dạt dào mong đợi.

Nửa vòng quay
Người ơi !
Đừng nghĩ ngợi
Đừng trông mong
...rồi ngày tới cũng phôi phai
Nửa vòng quay - Trái đất
Đêm và Ngày...
Một nửa bên tôi
Một nửa bên ai
Nên vì thế chúng ta sẽ mãi hoài chia cách.

Đừng buồn nhé !
Hỡi người nơi đất khách
Mùa Giáng Sinh - Mong ai mãi bình yên.

Tú_Yên

(22-12-2007)

Xa khơi

Dòng thời gian vẫn nghìn năm trôi mãi
Cuốn đời ta theo gió vượt trùng khơi
Như vũ trụ ngàn vạn năm xoay chuyển
Luân hồi rơi theo bóng nắng bên đời.

Dòng sông Hậu vẫn bên bồi_bên lở
Nắng miền Nam_mưa xứ Bắc - trái mùa
Nên đôi lứa sẽ mãi hoài xa cách
Vô định cuộc đời là duyên số đẩy đưa.

Ký ức buồn trôi theo dòng sông nhớ
Đất Gài Gòn mơ lắm lụa Hà Đông
Nụ Tầm Xuân mãi chờ cơn mưa sớm
Để được cười cùng làn gió mênh mông

Ừ !
Thì đấy là chút buồn len lén
Thời gian luôn xóa những ước mơ đời
Để ta mãi nhìn theo cơn mưa bão
Thả trôi lòng cùng giọt nước
Xa khơi.

Tú_Yên

(20-12-2007)

Ngày xưa

Ngày xưa là ước vọng
Ta chẳng thể nào quên
Lòng trắng tinh trang vở
Những cảm tình không tên

Rồi bao năm lặng lẽ
Trôi đi trong âm thầm
Ta bâng khuâng ngồi ngóng
Chờ gì - mà trầm ngâm ?

Ngày qua - ngày lại đến
Nhớ ngày xưa - ngày xưa
Ai mong ai - mong mãi
Mà mắt buồn như mưa ?!

Tú_Yên

(13-12-2007)

Em sẽ về

Chờ em nhé
Em sẽ về - thật đó
Hạt mầm lên xanh hoa cỏ mùa Xuân
Để cho ai không còn mãi bâng khuâng
Những héo hắt với bao lần mong đợi

Xuân sẽ về trên quê ta - ngày mới
Chốn cũ âm thầm, ai mãi đợi chờ ai
Yêu thương xưa, ngàn muôn thuở không phai
Chờ em nhé
Em sẽ về - thật đó.

Nầy là hoa mùa Xuân và nắng gió
Gửi về người - bao trăn trở, ngóng trông
Đôi mắt nào thăm thẳm tựa dòng sông
Xuôi chảy mãi theo tiếng lòng - xa mãi

Em sẽ về
Niềm tin yêu bỏng cháy
Những nồng nàn, say đắm - bến trăng xưa
Đêm Ca dao - lời ai hát vẳng đưa
Như ru ngủ trong ta bao ước thệ

Nầy ai hỡi !
Những ngóng trông - là thế
Nơi bình yên - em nhớ mãi trong lòng
Nhớ con đò
Bến nước
Nhớ dòng sông
Nhớ ai đợi với bao lần héo hắt.

Ừ ! Thế đấy
Tin yêu là rất thật
Cứ theo hoài qua năm tháng xa xôi
Ở nơi nầy em nhắn mãi một lời
Chờ em nhé !
Em sẽ về - thật đó.

Tú_Yên

(13-12-2007)

Còn nhớ hay quên ?

Dòng sông Hậu
Bên bồi_bên lở
Áo lụa Hà Đông thơm vương nụ Tầm Xuân
Ai về nơi ấy - quên hay nhớ ?
Nắng miền Nam_Mưa xứ Bắc - có gần ?

Đường dịu vợi lòng nào luôn trăn trở ?
Có chút buồn bay theo gió tháng mười
Mái chèo khua vẫn mang đầy nỗi nhớ
Những dành riêng - để cho ta hay người ?

Ký ức nào đong đầy qua năm tháng
Của một thời mắt biếc mãi xa xôi
Cơn mưa bão giăng ngang ngoài khung cửa
Ta thả hồn theo từng giọt nước trôi.

Dòng sông Hậu vẫn bên bồi_bên lở
Còn nhớ hay quên - một thoáng bên người ?

Tú_Yên

(13-12-2007)

Chờ Em nhé !

Chờ em nhé
Em sẽ về chốn cũ
Nơi bình yên
Vầng trăng rũ treo nghiêng
Quên suy tư
Sầu muộn
…lẫn ưu phiền
Để là gió thênh thang đùa cùng nắng

Chờ em nhé
Niềm nhớ mong thầm lặng
Đã bao năm theo mãi tận phương trời
Người thì xa
Thuyền cũng tít mù khơi
Nỗi ngóng đợi lớn dần theo năm tháng

Chờ em nhé
Ơi !
Bóng mây bảng lảng
Bay đi đâu ?
Bay mãi chẳng chịu dừng
Trời phương xa có còn những mùa Xuân
Và ước hẹn với bao lần trăn trở

Chờ em nhé
Yêu thương xưa - có vỡ ?
Mà người đi biền biệt những năm dài
Ước mong sao sẽ có được một ngày
Chờ em nhé !
Nầy ai - chờ em nhé.

Tú_Yên

(12-12-2007)

Ngày xưa ơi !

Có thật chăng ?
Ngày xưa qua hờ hững
Tuổi dần theo năm tháng thoáng trôi nhanh
Đã mất rồi bao khát vọng ngày xanh
Chẳng còn lại điều gì ta mong đợi

Có thật chăng ?
Tuổi đời luôn mòn mỏi
Ngày dần qua
Và tuổi cũng dần qua
Ngày xưa giờ đã thật là xa
Ta héo úa
Cả cuộc đời - héo úa.

Ngày xưa ơi !
Nhớ ngày xưa - một thuở...
Ta là mây - là gió vẩn vơ bay
Qua nghìn trùng khơi…biển rộng - sông dài
Ngông nghênh reo cười cùng bao la vũ trụ

Ngày xưa qua rồi - ngày nay ủ rũ
Tuổi đời thêm
Buồn vơi - lại đầy thêm
Còn lại gì ?
Hạnh phúc với ấm êm
Đã xa vô cùng tầm tay ta với

Ngày xưa ơi !
Ngày xưa là nỗi nhớ
Tháng năm buồn hờ hững mãi qua nhanh
Giấu ưu tư vào trang vở mong manh
Ta nhớ mãi...
Ngày xưa ơi - nhớ mãi.

Tú_Yên

(11-12-2007)
  

Người đi

Người đi trôi giạt phương trời
Ta ngồi ôm giữ nửa đời quạnh hiu
Liêu xiêu soi bóng nắng chiều
Mây bay gió thoảng bao điều trần gian

Ngày xưa giờ đã ngút ngàn
Ta trông theo vạt nắng vàng mênh mông
Bóng ai biền biệt hư không
Mỏi mòn mắt đợi, chờ mong tháng ngày

Người đi...đi mãi - miệt mài
Còn chăng một bóng hình ai bên đời ?
Trăng treo lơ lửng giữa vời
Hồn ta như thể...cả trời xa xôi

Người đi biền biệt - mù khơi
Ta về giá lạnh nửa đời rêu phong.
Tú_Yên
(01-12-2007)

Ru Ta

Ru ta những tiếng bổng_trầm
Nghìn năm giấc mộng âm thầm phôi pha
Ngẩn ngơ theo bóng trăng tà
Gió ơi nầy gió - đi qua nơi nào ?

Ru ta bằng tiếng mưa rào
Hạt rơi từng hạt bay vào lòng ta
Nghĩ gì khi hạt mưa qua
Nghĩ gì khi gió ngân nga lưng trời ?

Ru ta bằng tiếng ru hời
Ngày xưa Mẹ mớm những lời nồng say
Bên con tháng rộng, năm dài
Lời ru theo suốt những ngày mai sau

À ơi …
Là giấc mộng đầu
Lời ru của Mẹ đi vào thiên thu
Nhớ hoài những tiếng Mẹ ru.
Tú_Yên
(26-11-2007) 
 

Quê hương bỏ lại

Nhớ người đi mãi không về
Quê hương bỏ lại - bộn bề lòng ta
Người đi - rồi tháng ngày qua
Hồng trần lắm nỗi xót xa về người

Quê hương - còn đó một thời...
Sao ai mù mịt biệt khơi bóng hình
Trăm năm - một mối ân tình
Quê hương bỏ lại và mình bỏ ta.

Nhớ ai cái thuở mặn mà
Nhớ ai một thoáng thơ ca bên đời.

Tú_Yên

(25-11-2007)

Gió lang thang

Tôi là ngọn gió lang thang
Bay đi khắp nẻo trần gian muộn phiền
Để nhìn thế sự đảo điên
Hay là tìm lấy một miền bình an ?

Tôi là ngọn gió lang thang
Loanh quanh
Vi vút
Giữa ngàn bể dâu
Cũng là chẳng biết về đâu
Sông dài_núi thẳm_rừng sâu - cuộc đời

Nghìn năm gió cứ xa vời
Không mơ cỏ dại nẩy chồi Quỳnh Hoa
Chỉ là cơn gió thôi mà
Chỉ là tiếng gió - ngân nga lưng trời.

Tú_Yên

(11-11-2007)

Viết cho Em

Chị là cơn gió mùa Đông
Em như vạt nắng ấm nồng mênh mang
Từ ngày em bước chân sang
Mang cho chị - chút dịu dàng mùa Xuân

Chị là cơn gió bâng khuâng
Lang thang đi mãi trên trần gian xa
Em như bóng nắng chiều tà
Nhẹ nhàng…se sẽ…
Trôi qua cuộc đời

Chị là làn gió chơi vơi
Cứ bay…
Bay mãi
Một thời buồn tênh

Em như mây - trôi bồng bềnh
Cùng cơn gió chị ngông nghênh reo cười

Từ có em
Chị yêu đời
Có em - chị được nghe lời thân thương

Ừ !
Là một giấc mộng thường
Mơ về em đấy
Em thương bên đời.

Tú_Yên

(04-11-2007)
 

Thôi Ta về

Thôi ta về
Mùa yêu thương xa tít
Mắt dõi tìm cánh én cuối chân trời
Đông chưa đến làm sao Xuân tới được
Thôi ta về
Mong nhớ quá xa xôi.

Thôi ta về
Ngày xưa vời vợi lắm
Có còn gì giữa khoảng vắng mênh mông
Một chút gì như nước chẳng xuôi dòng
Thuyền không bến
Cứ bềnh bồng sóng vỗ

Thôi ta về
Yêu thương xưa đã vỡ
Chuyện trăm năm là bóng nắng bên thềm
Rồi sẽ xa
Xa mãi những ấm êm
Như trang vở cuộc đời dần đóng lại

Thôi ta về...
Kỷ niệm xưa đẹp mãi
Hãy xem như bảo vật giữ trong đời
Trăng mông lung giữa trần gian trống trải
Thôi ta về...
Mơ ước quá xa xôi.
Tú_Yên
(01-11-2007)

Tiếng đàn xưa

Chiếc lá thu hờ hững
Rơi giữa đời -rơi nhanh
Có điều chi tiếc nuối
Khi ước vọng không thành !?

Này giấc mơ muôn thuở
Của ngày xa - thật xa
Tri âm giờ đâu nhỉ ?
Tử Kỳ với Bá Nha ?

Tiếng đàn xưa vang vọng...
Điệu Lưu thủy_Cao sơn
Người đi
…đi đâu mất
Ai ở lại tủi hờn ?
...

Mưa chiều - giọt rớt từng cơn
Cô liêu bóng đổ chập chờn cùng đêm.

Tú_Yên

(15-10-2007)
 

Ta Khóc cho Người !

* Tưởng nhớ các nạn nhân trong sự cố sập cầu Cần Thơ

Ta khóc cho người với cả niềm đau
Bao thi thể vùi sâu trong đỗ nát
Bao nhiêu gia đình chia ly, tan tác...
Bởi vì đâu ?!
Và tại vì sao ?!

Ta khóc cho người với cả niềm đau
Chẳng thể nào sẻ chia thống khổ
Vợ mất chồng
Con xa cha
…đổ vỡ.
Bởi vì đâu ?!
Và tại vì sao ?!

Cuộc sống nhân gian lắm nỗi khổ sầu
Có những kẻ ăn trên ngồi trước
Biết bao người lại bôn ba xuôi ngược
Tại vì sao ?!
Và bởi vì đâu ?!

Ta khóc cho người bằng cả con tim
Tim rỉ máu vì rên đau trong nước mắt
Kẻ nghèo khổ giữa dòng đời tất bật
Sao bao bất hạnh luôn đỗ xuống cuộc đời ?

Những bé thơ giờ thiếu vắng nụ cười
Trông cha mãi
- Cha nơi nào không thấy ?
Mẹ già đêm khuya giật mình choàng dậy
Tìm đứa con - nay đã biệt nơi nào.

Ta khóc cho người bằng cả niềm đau
Và thầm hỏi: Vì sao lại thế ?
Vì sao lại thế ?!

Tú_Yên

(13-10-2007)

Mùa Thu

Mùa Thu thoảng nhẹ như mơ
Ánh trăng soi bóng nàng thơ bên thềm
Mây trôi, làn gió êm đềm
Trăng thu như bỗng dịu mềm trên tay

Ngày qua rồi lại qua ngày
Ta chờ...chờ mãi...
Chờ ai bây giờ ?
 
Thơ thì cũng chỉ là thơ
Mơ thì vẫn mãi là mơ bên đời


Lá bay theo gió lưng trời
Ta về nhớ lại một thời đã qua
Ngày xa - rồi lại dần xa
Và ta vẫn mãi là ta lặng thầm.

Mùa Thu - Hoa cúc vàng sân.

Tú_Yên

(02-10-2007)

Mùa Thu

Mùa Thu
Hạt nắng vàng hoa Cúc
Nỗi nhớ nào trong veo ước mơ 
Mùa Thu
Ta thấy đời rất thực
Những bâng khuâng
Xao xuyến
Đợi chờ…

Mùa Thu
Ta đếm từng chiếc lá
Để thấy cuộc đời như lá bay 
Người đi
Đi biệt trời xa lạ
Ta lại ưu tư những tháng ngày


Mùa Thu hơi hướm heo may
Gió mùa se lạnh
Mây bay bồng bềnh
Mùa Thu
Nắng cũng mông mênh
Cho ta ngồi đếm nhớ_quên cuộc đời.


Trong thinh lặng
Trong chơi vơi
Ta về nhặt chiếc lá rơi bên thềm
Mùa Thu lặng lẽ êm đềm 
Nhẹ như làn gió thoảng mềm ước mơ

Mùa Thu - Trời bỗng nên thơ.

Tú_Yên

(02-10-2007)
 

Thu...vu vơ

Ta đếm cho ta sợi nắng hồng
Trời xanh, mây trắng như mênh mông
Mùa Thu không khí dường êm ả
Hoa Cúc nhà ai đầy bến sông ?

Ta đếm cho ta những lá vàng
Bay theo chiều gió - mùa Thu sang
Con đường xưa đó sao thinh lặng
Từng bước âm thầm - Ta lang thang

Ta đếm cho ta những nỗi buồn
Bầu trời im ắng - bóng Trăng suông
Trăng ơi ! Có biết lòng ta lạnh
Giọt lệ nào rơi trong vấn vương ?

Ta muốn mùa Thu cứ mãi xa
Cho ta ngồi ngắm ánh Trăng tà
Thầm mong ai đến cùng cơn gió
Chia sẻ buồn - vui trong tim ta.

Tú_Yên

(02-10-2007)

Ngơ ngẩn...

Ta ngơ ngẩn nhìn mùa thu qua cửa
Cuộc đời buồn như tuổi nhớ nghìn năm
Kiếm tìm gì nơi chốn xa xăm ?
Hình như có chút nỗi lòng rơi mất

Mùa thu đến là mùa thu rất thực
Nhưng trong ta lại quá đổi mơ hồ
Những bâng khuâng, xao xuyến…mong chờ...
Ta ngóng đợi điều gì trên nhân thế ?

Mùa thu đến - nhẹ nhàng bao giọt lệ
Rơi vào lòng như sóng biển ngàn khơi
Cứ mãi luôn xao động cuối chân trời
Ta ngơ ngẩn nhìn mùa thu qua cửa…

Tú_Yên

(02-10-2007)
 

Và rồi... Tôi lại làm thơ

Như một chút bâng khuâng
Mùa Hạ đã qua đi vội vã
...bỏ lại cho đời những cơn mưa nặng hạt
Trời không còn màu xanh ngan ngát
Mà trĩu buồn, u ám những vầng mây
Còn lại gì khi mưa rớt trên tay...
Rồi rơi xuống trong tận cùng năm tháng

Hạ đến rồi đi cho lòng ta nhớ lắm
Nhớ một thời áo trắng_Phượng hồng

Thời gian bay vèo vào những nẻo mênh mông
Ta hụt hẫng kiếm tìm trong tiếc nuối
Còn lại gì đây
Quãng đời gần cuối...
Cuối con đường đầy nghiệt ngã, gian nan
Cũng chỉ là sống - kiếp sống trần gian.
Sao lại mang quá nhiều trắc trở !?

Thôi !
Hãy cố quên
Quên những gì của thuở...
Một thuở bồng bềnh đầy ắp những ước mơ...
Và rồi...Tôi lại làm thơ.

Tú_Yên

(02-10-2007)
 

Làm thinh

Em làm thinh không nói
Thoáng chút gì bâng khuâng
Hình như ai mãi đợi...
Lời hỏi thăm ân cần

Em làm thinh quay mặt
Giấu giọt lệ âm thầm
Giấu sầu lên trong mắt
Cả những gì - xa xăm

Em làm thinh không nói
Và lặng lẽ bước đi
Khuất dần trong bóng tối
Bỏ sau lưng - những gì...

Em làm thinh như thế
Vì cuộc đời buồn tênh
Em làm thinh như thế
Với nỗi sầu mông mênh.

Tú_Yên

(02-10-2007)

Buồn !

Buồn lại ghé cho tim hoài gợn sóng
Nỗi mong chờ như gió lộng trùng khơi
Trong xa vắng - người đi đâu biền biệt ?
Buồn về chi ?
Ta đâu đã gọi mời.

Tú_Yên

(02-10-2007)

Vu vơ

Trăng buồn - trăng vỡ làm hai
Cuộc đời xẻ nửa
Chia ai bây giờ ?

Thơ thì cũng chỉ là thơ
Mơ thì vẫn mãi là mơ bên đời


Bao giờ trăng lại mĩm cười
Cho ta được thấy lại thời vui xưa
Lặng nhìn giọt nước lưa thưa
Nước rơi, rơi mãi
Trời mưa thật buồn !

Vu vơ những hạt lệ tuôn
Vu vơ…
Chẳng biết cội nguồn là đâu ?

Trăng treo lơ lửng tầng cao
Ta luôn thầm hỏi: Vì sao Trăng buồn ?

Tú_Yên

(01-10-2007)

Một mình

Tôi nói chuyện cùng tôi
Những điều không thể cùng ai tâm sự
Là nỗi lòng bỡ ngỡ
Và những tâm tình đau xót khôn nguôi

Tôi nói chuyện cùng tôi
Hỡi ai !
Có bao giờ hiểu thấu
Nỗi buồn và cuộc đời cô độc của tôi không ?

Tất cả nỗi ngóng trông
Vào những gì hư vô quá đổi
Chẳng còn được chút gì sôi nổi
Của tuổi thanh xuân
Mà chỉ là tiếc nhớ không thôi.

Để rồi dưới bóng đêm buồn
Tôi một mình - nói chuyện cùng tôi.

Tú_Yên
(15-08-2007) 

Ta về...

Ta về khép cửa nỗi lòng
Trời hiu hiu lạnh
Trời mênh mông buồn.

Trăng đầy
Ơi ! Bóng trăng suông
Có soi sáng được con đường truân chuyên ?

Niềm riêng - là nỗi niềm riêng
Ai người chia sẻ ưu phiền trong ta
Tuổi xuân ngày một trôi xa
Thời gian sao mãi phôi pha qua đời ?

Ta về khép lại tình người
Trả cho ai cả một thời mộng mơ
Ngàn năm trăng mãi chơ vơ
Trăm năm có trọn ơ hờ trần gian ?

Buồn chăng hỡi bóng trăng vàng ?
Thềm rêu phong
Lá bạt ngàn - gió đưa
Yêu thương xin trả ngày xưa
Ta về - khép lại cơn mưa vào lòng.

Cuộc đời là một dòng sông
Cuộc đời là những hư không tháng ngày

Ta về - khép lại ngày mai
Ngẩn ngơ với những năm dài buồn tênh !

Tú_Yên

(01-08-2007)

Quên thật rồi ư ?

Anh quên !
Quên thật rồi ư ?
Quên con phố vắng
Tờ thư học trò
Hạ về dỗ những giấc mơ
Ve râm ran để người chờ - mùa sang.

Những chiều hàng Phượng lang thang
Tóc bay theo chiếc lá vàng nhẹ rơi
Sân trường ồn ả giờ chơi
Bâng khuâng
…như có một người - bâng khuâng !

Anh quên !
Quên đến bao lần ?

Tú_Yên

(01-08-2007)

Chuyện Sóng và Cát

Có con sóng nhỏ tràn vào bờ cát
Cát ngại ngùng
Ôi ! Xin tránh xa tôi
Mãi muôn đời chỉ muốn một mình thôi
Cát chẳng chịu cùng ai chia sẻ

Sao lại thế ?
Sóng dịu dàng hỏi khẽ
Hãy tới gần, cho xin chút thân quen
Sóng đã đi qua - qua khắp mọi miền
"Cát có muốn cùng rong chơi không nhỉ" ?

Cát bẽn lẽn cúi đầu và suy nghĩ
Nên hay không theo bước Sóng bạc đầu ?
Để đêm ngày được ở mãi bên nhau
Cùng chung bước trên con đường ước vọng

Và như thế...
Cát bắt đầu mơ mộng
Mơ một ngày được mở rộng vòng tay
Mãi bên ngàn ngọn Sóng tháng năm dài
Bỏ lại sau lưng nhưng ngày quạnh quẽ.

Là thế đấy
Chuyện tình yêu lặng lẽ
Đủ để ta mơ - mơ mãi một đời
Một đời người như sóng biển trùng khơi
Ôm bờ cát muôn đời yêu dấu mãi.

Tú_Yên

(16-07-2007)

Tuổi thơ Tôi

Tuổi thơ tôi không ruộng làng, bến nước
Không con đò xuôi ngược - ngược xuôi
Cũng chẳng có gốc Đa già cỗi để ngồi
Tụm năm, bảy chơi lò cò, đá dế

Tuổi thơ tôi
Chẳng có ngôi Đình với chỏng chơ bàn ghế
Nhưng ấm nồng những buổi hội thôn làng
Đám trẻ vui cười
Đánh đáo
Ô quan
Chơi đuổi bắt
Bày hàng tôm, hàng cá

Tuổi thơ tôi
Thật hoàn toàn xa lạ
Đi học về lại tập vẽ, tập sơn
Khung vải trắng tinh nguêch ngoạc những dỗi hờn
Vì Ba mãi dặn dò: Con - chăm vẽ

Tuồi thơ tôi
Là những ngày quạnh quẽ
Ngồi âm thầm bên những sắc màu
Nào Phượng
Nào Rồng...
bay thấp_bay cao
Là hình vẽ nhưng phải sao như thật.

Tuổi thơ tôi
Là những ngày tất bật
Không được thả diều vào buổi gió lên

Tuổi thơ tôi
Buồn mãi
Buồn tênh
Cứ lặng lẽ bên khung hình họa sĩ

Dù là thế trong tận cùng suy nghĩ
Vẫn êm đềm những mộng ước bay cao
Luôn chập chùng những hình ảnh
…sắc màu
Và kỷ niệm
Vẫn hoài là kỷ niệm.


Tú_Yên
(23-05-2007)

Mưa_Nắng...Sài Gòn

Sài Gòn
Chợt nắng_chợt mưa
Thời gian cứ mãi thoi đưa qua đời
Mong sao Xuân thắm rạng ngời
Để ta có được một thời mộng mơ

Sài Gòn đợi
Sài Gòn chờ
Đợi mùa mưa đến
Chờ giờ nắng lên
Trên cao mây trắng bồng bềnh
Sài Gòn mưa_nắng
...nằm bên hiên nhà.

Sài Gòn hát
Sài Gòn ca
Nhớ ơi !
Ơi nhớ !
…khi xa Sài Gòn.

Tú_Yên

(23-05-2007)

Mẹ yêu ơi !

Con muốn nói rằng “Con yêu Mẹ lắm”
Người đã cho con trái tim nồng ấm, dịu dàng
Ngày xưa giờ đã ngút ngàn
Vẫn về trong giấc mộng tàn - cuối đêm.


Con nhớ lắm những tháng ngày xưa cũ
Thuở còn thơ hay đi bắt chuồn chuồn
Mẹ dí trán: Con gái yêu nghịch quá
Trời tối rồi: khéo nhé - kẻo trúng sương

Mẹ hay nói: ngày con còn thơ bé
Lắm dỗi hờn và hay khóc vu vơ
Hơi động tí thì quay ra hờn mát
Mắt con buồn như cả một trời thơ

Con dần lớn
Mẹ chất chồng thêm tuổi
Con xinh tươi
Tóc Mẹ lại phai màu
Vẫn cặm cụi chăm con từng chút một
Rồi trầm trồ: Con gái Mẹ - đẹp sao.
...

Giờ nhớ lại
Mẹ yêu ơi !
Con nhớ...
Tiếng thơ rơi theo nước mắt nhạt nhòa
Biết bao giờ con được cầm tay Mẹ
Và nói hoài lời yêu Mẹ - thiết tha !

Tú_Yên

(23-05-2007)

Trăng thề

Trăng thề soi bóng lệch
Vàng cả thềm rêu phong
Ai mong ai - mong mãi
Mà mắt buồn xa xăm ?

Trăng thề qua song cửa
Em vẫn thầm bâng khuâng
Khuê phòng chăn gối lệch
Em mơ gì - trầm ngâm ?

Trăng vẫn hoài soi sáng
Lời thề xưa còn chăng ?
Trên bầu trời im ắng...
Cô đơn - phải không Hằng ?

Tú_Yên
(23-05-2007)

Bâng khuâng

Xin mãi giữ một chút buồn se sẽ
Để bâng khuâng khi cơn gió thoảng về
Một nửa đời thầm lặng những cơn mê
Hình như thiếu những gì không thể thiếu

Cũng sẽ giữ một chút lòng như thế
Để ngày ngày tôi vẫn mãi làm thơ
Mặc cả thế gian lắm nỗi hững hờ
Tôi vẫn thế - hoài giấc mơ một nửa…

Tú_Yên
(23-05-2007)


Đôi khi...

Tình đôi khi là gió
Cứ bay vào xa xăm
Như không lời hò hẹn
Lặng thầm và mênh mông

Tình đôi khi là gió
Cứ bay qua đời ta
Chẳng còn gì để lại
Xa
Và nghìn trùng xa

Tình đôi khi là gió
Cho lời thơ ngân nga...

Tú_Yên

(23-05-2007)

Anh sẽ về

* Viết thay…

Anh sẽ về thăm em T. ơi !
Nhớ đôi mắt đẹp thoáng xa vời
Đôi môi mọng đỏ màu hoa nắng
Và mái tóc bồng sóng biển khơi

Anh sẽ về thăm em T. ơi !
Làm sao, bỡi trót lỡ yêu rồi ?
Chỉ mong được cầm tay - say đắm
Và được nhìn em mãi mãi thôi.

Anh sẽ về thăm em T. ơi !
Long lanh đôi mắt em rạng ngời
Cho trái tim anh dường sống lại
Như thời trai trẻ tuổi đôi mươi .

Tú_Yên

(20-05-2007)

Tình Thơ

Hỡi chàng thi sĩ của tình yêu
Chắc phải bâng khuâng
Phải nhớ nhiều
Nhớ bóng chim trời nơi cuối nẻo
Nhớ vầng trăng bạc chốn cô liêu ?

Rồi tháng ngày qua - ngày sẽ qua
Chợt thấy lòng bay xa - bay xa
Bay đến nơi nào - nơi nào nhỉ ?
Và có mơ - mơ chút mặn mà...

Một chút mặn mà - ai với ai
Chợt buồn !
Chợt nhớ
Chợt mê say
Nhớ ai ?
Ai nhớ ?
Mà xao xuyến
Ai đợi ?
Ai mong -  năm tháng dài

Chớ ngẩn ngơ !
Chàng thi sĩ ơi !
Hãy bước hiên ngang giữa cuộc đời
Cuộc đời ai đó nhiều hoa bướm
Đừng mộng
Đừng chờ
…nơi xa xôi

Tú_Yên
(20-05-2007)

Chơi vơi

Thời gian lặng lẽ đi qua
Mang đi tất cả dẫu xa hay gần
Ước mơ đã đến bao lần
Mà sao ta mãi tần ngần mình ên ?

Trăng nhớ nước mông mênh vắng lặng
Nước yêu trăng lại chẳng mặn mà
Cho nên đời vẫn mãi xa
Trăng và nước cứ luôn là hai phương

Hai phương trời yêu thương cách biệt
Dù biết rằng tha thiết vô ngần
Én thì tìm mãi mùa xuân
Mùa xuân lại cứ bâng khuâng xa rời

Thôi thì thôi !
Xa nhau đi nhé
Hãy xem như kỷ niệm trong đời
Ngàn năm trăng vẫn chơi vơi
Thiên thu nước vẫn ngược xuôi âm thầm.

Tú_Yên
(20-05-2007) 

Duyên

Duyên
Chỉ là duyên của gió trăng
Thì thôi !
Đừng vương vấn băn khoăn
Cuộc đời quanh quẩn là như thế
Mãi ước mơ chi cõi Vĩnh hằng ?

Nhung nhớ mà chi
Chớ nhớ nhung
Trăm năm không vẹn mối tình chung
Rồi ra duyên thắm ngàn muôn lối
Nào biết rằng ai sẽ lạnh lùng ?

Đừng mãi trông mong chữ nợ duyên
Làm sao hiểu được nỗi niềm riêng
Lời ai ngày ấy tôi vẫn nhớ
Hãy cứ xem nhau như bạn hiền

Duyên chỉ là duyên hạnh ngộ thôi
Đừng mộng, đừng chờ nơi xa xôi
Đừng buồn vơ vẩn tình mây nước
Trăng mãi trên trời vẫn lẻ loi.

Tú_Yên

(18-05-2007)
 

Tạ từ

Đã biết rằng em chẳng thích yêu
Thì thôi đừng có vấn vương nhiều
Tình như mây gió luôn quanh quẩn
Trói chặt hồn ta chốn tịch liêu

Dẫu biết rằng em chẳng thích yêu
Nhưng lại bâng khuâng những buổi chiều
Hình như ai đó buồn ngơ ngẩn
Khiến cả hồn em như liêu xiêu

Thôi nhé ! 

Người ơi - chớ nhớ em
Đừng buồn khi vắng lặng bên thềm
Nhìn trăng cô quạnh rồi than thở
Đừng khóc, đừng sầu trong bóng đêm

Đã biết rằng ta chẳng nợ nhau
Nên không yêu cho khỏi thương đau
Một tiếng tạ từ xin trao gởi
Duyên đã không thành
Hẹn kiếp sau.

Tú_Yên

(18-05-2007)

Xa nỗi ước mơ

Tôi nhớ người - xa nỗi ước mơ
Chỉ dành một chút xíu tình thơ
Xa xôi cách trở niềm mong đợi
Yêu !
Để thương yêu - để ngóng chờ

Tôi nhớ người - xa nỗi ước mơ
Giấu lòng trong nét mặt thờ ơ
Làm sao biết đựơc hồn tôi nhỉ
Dù đã thương yêu - vẫn hững hờ

Tôi nhớ người - xa nỗi ước mơ
Nhớ người ?
Sao nhớ đến ngẩn ngơ
Trao ai một chút tình yêu muộn
Rồi để bâng khuâng – để thẩn thờ.

Tú_Yên

(15-05-2007)

Tôi muốn...

 Tôi muốn sẻ chia với mọi người
Nỗi niềm sâu kín nhất - thế thôi
Để không ai buồn_ai than thở
Nói hết được rồi, sầu sẽ vơi

Tôi muốn đem hoa đến cho đời
Một rừng hương sắc ở quanh tôi
Tặng nhau những đóa hồng xinh thắm
Để thấy tim người luôn rất vui

Tôi muốn mình là cơn gió xanh
Đem đến nhân gian giấc mộng lành
Mãi đầy hy vọng và hy vọng
Dù ít hay nhiều - dù mong manh

Tôi muốn mọi người đến với nhau
Mãi vui, vui mãi chẳng u sầu
Đời người thắm thoát qua nhanh lắm
Hãy đem nụ cười thân mến trao...

Tú_Yên

(01-05-2007)

Tình yêu

 Tình yêu như trái ớt cay
Không ăn thì nhớ hơi say vị nồng
Thiếu vắng thì ngóng thì trông
Vướng vào cứ phải nặng lòng âu lo

Tình yêu như chiếc quạt mo
Chỉ mang chút gió đem cho cơn nồng
Chẳng gì có thể nhận không
Yêu chi rồi phải nhớ mong đêm ngày ?

Tình yêu như những chiếc giày
Giúp cho nhân thế miệt mài bôn ba
Nhưng rồi cũng phải cách xa
Giày hư_rách_ cũ…quăng ra ngoài đường.

Tình yêu như là tấm gương
Nhìn ta trong đó mà thương phận mình
Làm sao để khỏi tử sinh ?
Hoàng hôn rồi đến bình minh xoay dần

Nhìn xa rồi lại trông gần
Tình yêu chỉ ví như lần dừng chân.

Thôi thôi !
Chẳng thèm bâng khuâng
Cũng không muốn vướng nợ nần làm chi.

Tú_Yên
(01-05-2007)

Thời gian

Phải làm gì khi đời mãi qua nhanh ?
Vòng sinh_tử  mong manh như làn gió.


Một tuần qua
Một tuần nữa lại qua
Thời gian mãi trêu lòng ta như thế.

Có gì đâu
Cuộc đời là dâu bể
Đông dần tàn thì Xuân tới đấy thôi
Rồi Hạ về cho ta thấy chơi vơi
Nhớ lại thời học_chơi thuở ấy

Hạ đi xa thì mùa Thu tới đấy
Thơ thẩn buồn dạo bước ngắm lá rơi
Sắc Thu theo từng chiếc lá xa vời
Đông lại đến
…rồi Xuân sang - Hạ nữa

Thế - thế đấy !
Thời gian không chờ đợi
Một tuần qua
Một tuần nữa lại qua.

Tú_Yên

(28-04-2007)

Mong manh

Mong manh như gió thoảng bên sông
Cho lá tương tư sợi nắng hồng
Cho bóng hoàng hôn trôi lặng lẽ
Theo tình thơ giấu kín trong lòng

Mong manh như gió giữa hư không
Bay đến nơi nao chẳng chổ dừng
Cứ đi - đi mãi vào vô định
Như mùa Đông nhớ cánh Én vào Xuân

Mong manh như gió vẩn vơ bay
Ai người ?
Ai gởi ?
Gởi cho ai ?
Một chút yêu thương
Một chút nhớ
Một chút trông mong giữa tháng ngày

Ừ đấy !
Là chút tình thơ đấy
Nhưng cũng chỉ là trong ước mơ

Ừ đấy !
Là chút tình thơ đấy
Cũng chỉ là thơ với...thẩn thờ.

Tú_Yên

(28-04-2007)

Một thoáng mong manh

Mong manh một chút hương xưa
Mong manh môt chút dư thừa trăm năm
Tình đầu mãi chỉ xa xăm
Nhớ nhung trở giấc thì thầm trong mơ

Là người sao quá thờ ơ
Là tôi sao quá thẩn thờ - loanh quanh ?

Một đời thấp thoáng qua nhanh
Thời gian trôi mãi để dành được đâu


Mong manh một chút tình đầu
Mong manh nửa mảnh duyên sau lặng thầm
Xuyến xao, rồi chỉ lặng câm
Bâng khuâng
Cũng lại âm thầm - thế thôi !


Giờ thì tôi vẫn là tôi
Chỉ thầm mơ ước chia đôi cuôc đời
Nửa dành để tặng cho người
Nửa dành để lại…cho tôi - tặng mình.


Mãi chỉ là những ước mơ
Những ước mơ...

Xin ném đời ta vào mơ
Xin trải lòng ta vào thơ
Gửi cho những người xa lạ
Để nhận về một chút thân quen.

Tú_Yên

(27-04-2007)

Như Làn Gió

Thuyền Trăng chở Gió đi chơi
Ngân nga ru giấc mơ đời nghìn năm
Tôi như làn gió xa xăm
Gom bao câu_chữ âm thầm dệt thơ.

Hỏi đời sao lắm bơ vơ
Hỏi lòng ta cứ mãi chờ điều chi
Hỏi người xa cách - mấy khi...
Hỏi làn gió thoảng mơ gì
...mà bay ?

Tú_Yên

(01-03-2007)