Thứ Bảy, 21 tháng 3, 2015

Chỉ vừa...giấc mơ

Trời khuya
Trăng sáng lên rồi
Và mây lơ lửng bồi hồi ngang qua

Người xa
Ta cũng mãi xa
Làm sao gửi chút thật thà ngày xưa

Trời buồn
Trời đổ cơn mưa
Ta là ta cũng chỉ vừa - giấc mơ.

Tú_Yên

(16-02-2009)

Gió về

Gió về
Thổi mãi mây đi
Mây vơ vẩn để đôi khi rơi buồn

Rưng rưng...
Từng hạt mưa tuôn
Trời u ám để mây luồn_lách mây

Ngập ngừng ươm giấc mơ say
Mây nào rơi được nụ Mai thắm vàng.

Tú_Yên

(15-02-2009)
  

Đời người

Đời người như một dòng sông
Như làn gió thoảng vào mông mênh trời

Mộng bình thường
Mộng thế thôi
Mơ Tôi vời vợi bên đời - trôi qua

Tình thơ như gió bay xa
Ru hời...
Ru...
Bóng chiều tà chênh vênh

Ta về...
Nhặt lại tuổi tên
Gom dăm câu_chữ dệt nên nỗi lòng
Như làn gió giữa thinh không
Vèo rơi theo ánh dương hồng dần phai.

Âm thầm
Chiếc lá nhẹ lay
Ta là bóng nắng cuối ngày
Thế thôi !

Tú_Yên

(14-02-2009)

Tìm




Ta đi đếm lá vàng rơi
Để tìm thanh thản giữa đời lao xao

Hỏi rằng: dòng nước xuôi mau
Về đâu?
Và ở nơi nào - về đây?

Tú_Yên

(08-02-2009)

Cái buồn !

Cái buồn lảng vảng
Ghét ghê !
Loanh quanh chỉ một lối về - chông chênh

Cái buồn lảng vảng - kề bên
Không ai chia nỗi buồn mênh mang buồn

Cái buồn như giọt mưa tuôn
Lặng lờ theo bóng trăng suông bên trời

Buồn ơi !
Xin hãy đi chơi...
Cho ta một chút thảnh thơi - cõi trần.

Tú_Yên

(08-02-2009)

Không sao

Không sao
Đời vẫn màu xanh
Và em luôn ở bên anh dịu dàng

Giao mùa
Để gió Xuân sang
Cho mây theo ánh chiều loang...tím chiều.

Không sao
Đời vẫn đáng yêu ?
Và em muốn nói một điều mà thôi
...

Hình như...
Trăng sáng lên rồi.

Tú_Yên

(08-02-2009)
 

Gửi lại cho người

Ai nhớ mong ai - thầm lặng lẽ ?
Để vướng vườn thơ một chút tình
Dẫu có mong manh điều hư ảo
Nhân nghĩa muôn đời luôn thắm xinh

Người đi để lại niềm trăn trở
Một chút bâng khuâng
Một chút buồn
Xa xôi vẫn muốn người tri kỷ
Giữ tiếng thơ sầu trong gió sương.

Tú_Yên

(07-02-2009)

Chiều dần rơi

Dù vẫn biết tình thơ là hư ảo
Đường chông chênh nên chao đảo niềm mơ
Chiều dần rơi...
Rơi cả những vần thơ
Cho ai mãi mong chờ và ngóng đợi

Người đứng đấy - cuối đường ta đi tới
Có cùng nhau qua nốt đoạn đường trần
Có cùng nhau chia sẻ những gian truân
Hay cũng chỉ là một lần lỗi hẹn ?

Đời rơi theo vần thơ không trọn vẹn
Để bàn chân
...hụt hẫng
Những bàn chân.

Tú_Yên

(07-02-2009)

Xuân đã đi rồi !

Ngàn năm
Xuân đến rồi đi mất
Quán trọ buồn thiu giữa cõi trần
Người ở phương nào
Ta chẳng biết
Xuân về...
Có thấy dạ bâng khuâng ?

Mỗi độ mùa sang hoa rực rỡ
Mà đời như chiếc lá vàng rơi
Xuân đến
Mang về muôn sắc thắm
Trong Ta
Xuân lại đã đi rồi !

Tú_Yên

(03-02-2009)

Mưa rơi

Mẹ ơi !
Mưa vẫn rơi hoài
Trời không có nắng nên ngày qua nhanh
Dường như cơn gió đành hanh
Giật tung cả những mong manh phận người

Mẹ ơi !
Mưa rớt bên đời
Làm trôi đi hết một thời yêu thương
Xốn xang...
Mây chẳng buồn vương
Thoảng đâu đây khói trầm hương bay nhòa

Mẹ đi
Cau chẳng trổ hoa
Vườn rau quạnh quẽ
Ngõ nhà vắng tanh
Cải xanh - dường cũng bớt xanh
Cà không nụ…
Để bên mành - mưa rơi.
Tú_Yên
(01-02-2009)

Em vẫn là...mùa Xuân

Em vẫn là mùa Xuân
Dẫu luôn hoài đến muộn
Là hạt sương rơi xuống
Làm ướt những vần thơ

Em là gió bơ vơ
Bay giữa đời - bay mãi
Anh là mây - có phải ?
Cứ vơ vẩn tầng không

Em là trời xanh trong
Cho mây chiều bảng lảng
Giong ruổi hoài năm tháng
Theo dòng đời mong manh

Em là em - bên anh ?
Trong khoảng trời bát ngát
Anh - lá vàng xao xác
Cuối cùng của mùa Thu.

Tú_Yên

(31-01-2009)

Mùa về

Mùa về
Hoa lá bâng khuâng
Trong veo hạt nắng như lần lựa rơi
Lơ thơ mây bạc rong chơi
Bồng bềnh gom cả hương đời vào tay

Mùa về
Gió vẩn vơ bay
Mang trao ai những tháng ngày nhẹ tênh
Mông mênh
khoảng lặng - mông mênh
Vi vu gió hát giữa thênh thang trời

Mùa về ghé mãi bến đời
Chồi xanh biếc - nụ hoa ngời...
Sắc Xuân.

Tú_Yên

(31-01-2009)

Ta chờ Ta

Ta chờ Ta - một góc Xuân
Bỏ mùa Đông lạnh bâng khuâng xa rời

Ta chờ Ta giữa khoảng trời...
Để vu vơ với những lời tình ca

Xuân về ...
Đời ngát hương hoa
Dăm câu thơ viết làm quà tặng nhau

Ta chờ Ta - tự thuở nào ?
Mùa về ngang ngõ - Mai_Đào...
Chào Xuân.

Tú_Yên

(31-01-2009)

Mượn năm_4 mùa

Mượn mùa Xuân một nhành Mai
Cho xanh mắt biếc - cho say môi hồng.

Mượn Hạ một góc bềnh bồng
Râm ran Ve gọi Phượng nồng nàn ơi !

Mượn Thu một thoáng chơi vơi
Lao xao từng chiếc lá rơi bên thềm.

Mượn Đông những hạt sương mềm
Để mong con nắng êm đềm về qua.

Mượn câu lục bát thật thà
Để cho đời những hương hoa - dịu dàng.

Tú_Yên

(15-01-2009)

Bờ quê

Bờ quê.
Một bóng diều bay
Chao nghiêng rớt lại một ngày...
Rất xưa.

Hạt mưa sóng sánh
Hạt mưa
Tuổi thơ còn đó lưa thưa giọt buồn
Cánh diều vướng sợi tơ buông
Bờ quê...
Một bóng trăng suông - ngang trời

Một điều ?
Chỉ một điều thôi
Cánh diều ngày cũ xa rồi - còn đâu !

Tú_Yên

(10-01-2009)

Bến Thơ

Bến mơ còn đó đợi chờ
Hay là cũng đã xa mờ nơi đâu ?
Chiều vương...
Vương giọt mưa Ngâu
Tí ta tí tách để sầu cho ai ?

Người về
Hạt nắng mờ phai
Như chia một chút lá lay bây giờ
Để rồi còn mỗi...bến thơ

Tú_Yên

(10-01-2009)

Vu vơ

Đã vào đời
Thôi cũng đành chấp nhận
Một kiếp người căn phận đã dành riêng

Tôi ơi !
Xin chớ ưu phiền
Thả hồn phiêu lãng vào miền hương hoa
Cho bao phù phiếm bay xa
Ta gom câu_chữ chan hòa cùng thơ.

Để rồi mơ mộng vu vơ
Dẫu rằng chẳng biết đang chờ đợi chi ?

Đời người vui được mấy khi ?
Hãy quên đi những sầu bi - mà cười.

Tú_Yên

(09-01-2009)

Một ngày

Sáng đi gom hạt mù sương
Trưa về đón nắng
Chiều buồn ngắm mây
Đêm rồi đêm - mãi dần xoay
Một ngày.
Rồi lại một ngày trôi qua.

Tình thơ theo gió bay xa
Mang bao trăn trở quyện hòa lòng nhau

Trăng là Trăng
Sao là Sao
Ta là Ta ở nơi nào...
Hỡi ai ?

Tú_Yên

(06-01-2009)

Giữa hai chiều...

Thời gian đi
Và cứ đi - đi mãi
Cuốn nhân sinh vào vòng xoáy trầm luân
Sông rầm rì...
Có cảm thấy bâng khuâng
Hay bỏ mặc cõi hồng trần hiu hắt ?

Thời gian đến.
Là thời gian rất thật
Mang cho đời: được_mất - nhục_vinh
Sông lặng thầm xuôi chảy loanh quanh
Theo bao con nước khi ròng lại lớn

Như kiếp người có đi và có đến
Sông trở mình cũng có lúc hung hăng
Xô giạt trần gian bằng cơn lũ dữ dằn
Cuốn phăng hết sau những lần giông tố

Đời là thế
Buồn_vui hay sướng_khổ ?
Sông muôn đời: vẫn bên lở_ bên bồi
Ta quanh quẩn giữa hai chiều: tối_sáng
Một vòng quay...
Cứ quay mãi không thôi.

Tú_Yên

(04-01-2009)

Buồn rơi

Người ơi !
Người đã về chưa ?
Buồn rơi theo những giọt mưa ngang trời
Gió ngưng thổi nên mây lười
Không bay - bỏ mặc cuộc đời buồn thiu

Hoàng hôn tím đổ liêu xiêu
Lá tương tư rụng xuống chiều đong đưa.

Người ơi !
Có nhớ quê xưa ?
Buồn rơi theo bóng hàng dừa chao nghiêng.

Tú_Yên

(04-01-2009)

Tôi muốn...

Mong gió bình yên ở cuối trời
Mây trắng ngừng bay - lá chẳng rơi
Thời gian ngưng đọng đừng trôi nữa
Để nét xuân hồng tươi thắm môi

Tôi muốn nhân gian chẳng biết buồn
Không người đau khổ, lệ sầu tuôn
Trăng không đơn lẻ trên trời thẳm
Và cõi lòng không như khói sương.

Tú_Yên
(04-01-2009)

Gió đi...

Gió đi....
Lá đứng lặng im
Cho mùa Thu cũ êm đềm trôi qua
Cho đàn chim ríu rít ca
Một người mong một người xa cuối trời.

Sao không về nữa
Gió ơi ?
Đành đi quên cả mảnh đời - buồn thiu

Gió thầm lặng
Gió hắt hiu
Gió đi bỏ lại bóng chiều…dần phai.

Tú_Yên

(03-01-2009)

Dùng dằng

Thì ra...
Cũng tại dùng dằng
Bây giờ nghĩ lại băn khoăn - giận mình
Nào đâu em muốn làm thinh
Chẳng qua là bởi đôi mình - vô duyên !

Dùng dằng chi - để ưu phiền
không chung mà lại chịu riêng nỗi sầu

Dùng dằng - thơ buốt từng câu
Cho mi hoen lệ
Cho màu má phai

Dùng dằng - một cái nắm tay
Để rồi nhớ lại cứ hoài ngẩn ngơ
Dùng dằng chi...một tiếng...ờ...

Tú_Yên

(01-01-2009)

Ngã ba đường

Trên ngã ba đường phố
Người qua lại đông vui
Sao riêng cõi lòng tôi
Vẫn bơ vơ lạc lõng ?

Cả một đời mong ngóng
Rồi cũng chẳng được gì
Tôi luôn mãi nghĩ suy…
“Có mình cho thế nhỉ ?”

Tú_Yên

(27-12-2008)

Tìm gì ?

Anh tìm gì ?
Mãi lang thang
Qua sông
Qua suối
Qua ngàn dặm xa

Diêu Bông ?
Là gió bay qua
Là vầng mây bạc la đà trời cao
Là Trăng ?
Hay những vì Sao ?
Đôi khi là lá xạc xào trên non ?

Anh tìm gì ?
Mỏi chân bon...
Mà Diêu Bông mãi vẫn còn xa xăm

Ngày qua
Qua...
Lại tháng năm
Tóc xanh giờ đã hoa râm mất rồi.

Nhọc nhằn chi lắm
Anh ơi !
Diêu Bông
Là bóng chim trời biệt tăm.
...

Anh tìm gì...
Mãi bao năm ?!

Tú_Yên

(27-12-2008)

Vu vơ

Nầy anh !
Bến vắng - lòng sầu
Buồn hiu hắt nỗi bạc đầu đợi mong

Lạnh lùng một thoáng cuối Đông
Trời se sắt để chao lòng
Thế thôi !
...

Dòng sông lặng
Bóng đò trôi
Mịt mờ khuất nẻo xa xôi - một người...

Như mây bay tận cuối trời
Như ta là gió
Như đời là thơ

Chờ ai ?
Chờ đến bao giờ.

Tú_Yên

(09-12-2008)

Ru hời...

Hương thầm ngày cũ còn đâu
Song thưa quán trọ để sầu cho ai ?
Mùa sương rơi nhẹ qua tay
Tình thơ ở lại ru dài chờ mong.

Lung linh bóng nắng chiều Đông
Người xa có thấy ấm lòng hay chăng ?

Ru hời...ru...
Để băn khoăn
Nghìn năm dòng nước vẫn thầm lặng trôi

Trăng buồn một kiếp lẻ loi
Ta ru ta giấc mồ côi - nửa đời.

Ru ai ?
Ru hỡi...
Ru hời...
Tóc mây phờ phạc
…phai rồi còn đâu.

Ru mùa tí tách mưa Ngâu
Biển mênh mông
Sóng bạc đầu
…chông chênh
...

Ta ru ta - giấc bồng bềnh
Sao băng đổi chổ
…buồn tênh
rơi vèo !

Tú_Yên

(07-12-2008)

Mưa

Mưa ơi !
Mưa hoài chi
Cho người đi
…Kẻ ở
Cả niềm thương muôn thuở
Nhạt nhòa theo mưa bay.

Kìa anh !
Anh có hay ?
Đường đời nhiều lối rẽ
Cuộc đời em quạnh quẽ
Như bầu trời không sao
...

Mưa ơi !
Mưa chi mau ?
Cho lòng người lạnh giá
Tất cả là xa lạ
Hay chút gì cho nhau ?
...

Kìa mưa…
Mưa lao xao.

Tú_Yên

(04-12-2008)

Mong manh riêng mình

Không thơ thẩn
Không mộng mơ
Không vương con chữ
Không chờ gió mây
Hoài mong xây mãi chẳng đầy
Ước ao vời vợi cứ ngầy ngật rơi.

Thơ là tôi_rớt giữa đời
Âm ba khắc khoải bên trời - buồn thiu.

Ơi nầy...
Thơ yểu - thơ yêu
Chưa chi sao đã liêu xiêu mất rồi !

Thơ là Thơ
Tôi là Tôi
Phải chăng hai_một thành đôi song hành ?

Vậy thì thôi !
Cất để dành
Cứ xem như thoáng mong manh riêng mình.
Tú_Yên
(03-12-2008)

Giả bộ...làm chi

Giả bộ làm chi
Để nhớ mong
Nhớ làn gió nhẹ thoảng bên sông
Nhớ bóng chiều buông trên cánh lá
Tim tím hoàng hôn
Tím cả lòng.

Giả bộ làm chi
Giả bộ chi ?
Kìa mây…
Sao cứ mãi bay đi ?
Kìa hoa…
Lặng lẽ cùng cơn gió
Và cỏ...
Bình yên chẳng nghĩ gì.

Giả bộ làm chi ?
Cũng vậy thôi !
Anh như hạt nắng ở bên đời
Em là sương khói vờn lơ đãng
Chỉ thế thôi mà !
Chỉ thế thôi !

Tú_Yên

(03-12-2008)

Tình Như Làn Gió

Gió như là bóng hư không
Tan vào tia nắng mênh mông dặm ngàn
Gió lang thang
Gió lang thang
Bay đi khắp nẻo trần hoàn vu vơ

Gió là thơ
Gió là mơ...
Gió đi, đi mãi chẳng chờ ai đâu
Trời thì cao
Biển lại sâu
Tình như làn gió bạc màu khói sương

Gió ơi !
Ta nhớ
Ta thương
Thơ theo gió đến muôn phương
…ngại gì.

Tú_Yên

(02-12-2008)

Thơ chỉ là thơ

Thơ thì cũng chỉ là thơ
Mơ thì vẫn mãi là mơ bên đời.



Chẳng thể nào ta biết
Thơ ơi !
Thơ là gì ?


Là một thoáng nghĩ suy ?
Là khung trời mơ mộng ?
Gửi vào đấy niềm ước mong
Trông ngóng
Nỗi đợi chờ
Và lẽ sống trần gian

Thơ là những câu_chữ...lang thang
Bao trăn trở
Ngỡ ngàng
Khắc khoải
Là tin yêu ta giữ gìn mãi mãi
Là những gì ở lại tận hồn riêng.

Thơ vu vơ
Như mây bay
Bay khắp mọi miền
Như làn gió loãng tan vào xa thẳm.

Chỉ là thế
Mà ta yêu
Yêu lắm !
Một khoảng trời nồng thắm tựa hương hoa.

Thơ là thơ
Chỉ là thế thôi mà
Lại có thể chan hòa cùng tất cả...

Dù xa xôi
Dù quen
Dù lạ
Vẫn đến gần nhau
Tha thiết quá
Phải không ?

Thơ mênh mông
Ngan ngát như hoa bưởi thơm nồng
Như con nước xuôi dòng về bến đỗ.

Chỉ là thế
Mà lòng ta luôn hớn hở

Dẫu thơ buồn !
Mà tình người muôn thuở - vẫn vui.

Tú_Yên

(30-11-2008)

Thu đã đi rồi !

Thu đi
Đông lại mông mênh
Trời chiều mây xám...buồn tênh - trời chiều 
Hoàng hôn ngã bóng liêu xiêu
Có ai còn nhớ một điều - vừa quên ?

Thu đi từng bước chông chênh
Bỏ ta đứng lại một bên cuộc đời 

Thu đi rồi hở - Thu ơi ?
Sao ta vẫn mãi nhớ trời...Thu xưa.

Tú_Yên

(26-11-2008)
  

Tìm gì ?

Ta đi tìm...
Tìm gì không biết nữa
Một trời thương của cái thuở xa nào
Cổng trường khép - giấc mơ hồng đóng lại
Ta đi tìm
Cứ tìm mãi hay sao ?


Trả đời một chút ước ao
Trả ai một nửa tuổi nào - chơi vơi
Trả cho mình một khoảng trời...
Chút mơ mộng
Chút ngậm ngùi
...riêng mang

Chiều về bóng nắng nhẹ loang
Trả cho ta chút ngỡ ngàng
Thế thôi !

Tú_Yên

(22-11-2008)

Tìm lại bến bờ

(Mở cửa)

Tắt hết đèn
Để ta đóng khung cuộc đời trong màn đêm
Bóng tối thâm u
Và êm đềm không tiếng động

Rồi...
Chờ trông
Mong ngóng
Một lời gọi dịu dàng giữa những tiếng gió vọng về

Đêm buông mành
Bóng tối như đặc quánh, lê thê
Có ai nhìn thấy một người đang cô đơn khóc ?

Giữa khoảng trời
Tối đen
Mình ta chơ vơ, đơn độc
Người đi rồi
Cho mơ ước - bay vèo.

Đóng cửa đi mà
Một trái tim yêu
Cài then nhé !
Dặn lòng: đừng thương nữa

Để
Vầng dương lên
Ta hân hoan mở toang thêm cánh cửa
Gió dịu dàng
Mơn nhẹ tóc vờn bay

Chiếc lá xa cành
Lơ lửng
xoay xoay
Trời trong vắt
Yên lành
…Bình an lắm.

Tự nhủ lòng
Đường thênh thang - vẫn rộng
Và cuộc đời cũng chẳng đến đổi nào đâu.

Hãy cười lên
Đêm
Rồi cũng qua mau
Trời lại sáng
Ta ươm mầm tin yêu mới

Ngày sẽ tới
Thật vững vàng
Ta bước đi không cần ngập ngừng, nghĩ ngợi
Tìm lại một bến bờ tràn ngập những niềm vui

Hãy...
Mở cửa đi thôi !

Tú_Yên

(21-11-2008)

Như làn gió

Phúc phận mỏng manh
Tình như làn gió
Đưa ta đi khắp muôn nẻo đường trần
Đến bao giờ sẽ ngộ chữ Nhân ?
Cho cuộc sống được chan hòa nắng ấm

Như gió mong manh
Dù xa xôi lắm
Vẫn trường tồn theo năm tháng_thời gian

Ta là mây
Là gió
…lang thang
Khắp hết cả nhân gian tìm tri kỷ

Cũng mong được nhìn thấy Chân_Thiện_Mỹ
Cho cõi hồng trần thắm đượm vạn hương hoa

Kiếp con người
Nào đâu đã quá xa
Bờ bến đỗ_bình yên và hạnh phúc.

Ta cố níu một trời thơ - rất thực
Để ngày qua
Qua...
Lại những ngày vui.

Ta mơ mà
Mơ...
Chỉ bấy nhiêu thôi !

Tú_Yên

(20-11-2008)

Sẽ trở về

Một con đò nhỏ
Một bờ sông
Người ở phương nào có nhớ không ?
Bờ đê
Con phố
Hàng tre vắng
Chao cánh Cò bay
Lúa trổ đòng.

Thăm thẳm ngàn xa
Con nước lớn
Cho đầy nhung nhớ một làng quê
Bao luyến lưu xưa hằn trong trí
Sẽ trở về thôi
Sẽ trở về…

Tú_Yên

(18-11-2008)

Quê nghèo vẫn đợi

Trần gian trăm vạn nẻo đi
Người xa chẳng biết mấy khi trở về ?
Dịu dàng một bóng trăng quê
À ơi...
Câu hát não nề vọng đưa

Hỏi rằng: Người thật về chưa ?
Bờ quê ngan ngát hàng Dừa_hàng Cau
Sông xa con sóng lao xao
Người đi
Đi mãi phương nào - biệt tăm ?

Quê nghèo vẫn đợi bao năm.

Tú_Yên
(17-11-2008)

Thì cũng phải

Thì cũng phải
Những bài thơ còn đó
Mà Phượng hồng ngày cũ đã tàn phai
Cặp sách năm nào xa vội đôi tay
Để còn lại - chỉ niềm mơ rời rã.

Thì cũng phải
Ta đã thành xa lạ
Chẳng còn chi để nhung nhớ, ngóng chờ
Những bài thơ - chỉ là những bài thơ
Nằm lặng lẽ trong góc buồn ký ức.

Thì cũng phải...
Mơ - không bao giờ là thực
Giữa đời thường, tiềm thức biệt mù khơi
Mơ là mơ...
Mơ chỉ để mơ thôi
Đừng nhớ nữa
Nầy người ơi - đừng nhớ.

Tú_Yên

(15-11-2008)

Vu vơ

Đã không là bóng trăng rằm
Thế mà lại cứ lặng thầm vu vơ
Cuộc đời không hẵn là thơ
Nên ta cứ phải ngẩn ngơ…mơ hoài

Thời gian tựa bóng mây bay
Nhân sinh rốt lại chẳng dài bao lăm
Người ơi !
Xin chớ băn khoăn
Trên cao trăng vẫn mãi nằm nghiêng chơi

Nghìn năm một bóng lẻ loi.

Tú_Yên

(08-11-2008)
 

Năm tháng đi đâu ?

À ơi !
Năm tháng đi đâu ?
Cho lưng Mẹ gánh nỗi sầu xa xăm
Bờ sâu
Nắng dãi_mưa dầm
Nhọc nhằn muôn nỗi với đồng mạ non

Cha về
Cho lúa xanh hơn
Mồ hôi nhỏ giọt cho con nên người

À ơi !
Những tiếng ru hời
Gió sương che phủ
Một đời...
Tơ vương !...

Tú_Yên

(01-11-2008)

Anh không biết ?

Anh không biết ?
Chẳng thể nào anh biết
Bởi vì đâu mưa rớt mãi bên đời
Từng cơn gió sắc se hồn buốt giá
Cho thơ buồn, từng con chữ nhẹ rơi.

Anh không biết ?
Cuộc đời nhiều lối rẽ
Em lạc loài trong chập choạng màn đêm
Làm sao đến khung trời nhiều dấu ái
Ngày tháng buồn
Đầy - rồi lại đầy thêm.

Anh không biết ?
Chẳng thể nào anh biết
Em từ đâu đến
Rồi để lại đi
Đời là thế
Luôn luôn hoài là thế
Được gì đâu ?
Ừ !
Em chẳng được gì.

Tú_Yên

(25-10-2008)

Như làn gió

Ừ ! Thì thế
Hãy là niềm mong đợi
Những vần thơ khắc khoải nỗi sầu tư
Như làn gió, bay xa và xa mãi
Giữa trần đời ngàn muôn nẻo thực hư.

Ừ ! Người hỡi...
Xin hãy làm mây trắng
Vẩn vơ hoài trong khoảng vắng mù khơi
Trời cao vợi và trong xanh - xanh lắm
Ta là mơ...là ảo ảnh - bên đời !

Đừng nhớ nữa
Giấc mộng thường se sắc
Buốt hồn ta chẳng ích lợi gì đâu
Nghìn năm trước
Nghìn năm sau
Cũng vậy
Yêu mà chi để chuốc lấy khổ sầu.

Ta đứng mãi bên góc đời trống trải
Nghe thời gian gõ nhịp để rồi rơi

Quên đi nhé.
Này người ơi !
Quên nhé.
Ta ấy mà
Đang thơ thẩn - dạo chơi.

Tú_Yên

(18-10-2008)

Khung trời riêng của em

Khung trời riêng của em
Là những vần thơ cô quạnh
Bảng lảng, rã rời theo từng mảnh tự tình
Là nơi giao hòa sáng_tối của tâm linh
Là hụt hẫng, hoang mang cho mình - và...tất cả.

Khung trời riêng của em
Sao lại nhiều bâng khuâng chi lạ
Anh mơ hồ và xa quá - phải không ?
Hơn nửa đời đầy dẫy những bão giông
Cũng không biết
Phải nói thế nào cho anh hiểu ?

Khung trời riêng của em
Chằng bao giờ thừa
Mà hình như luôn thiếu
Những mặn nồng, ấm áp của trần gian
Em kiếm tìm...
Rồi cứ chuốc lấy ngỡ ngàng
Vì mọi thứ như thẳm xa vô cùng và mênh mang - vời vợi.

Khung trời riêng của em
...là của riêng em
Nên có bao giờ anh tìm tới
Để dịu dàng trao gửi một bờ vai
Để nhẹ nhàng từng cái nắm bàn tay
Hay tất cả cũng chỉ là mây bay - gió thoảng ?

Ừ ! Anh nhỉ.
Như là mơ
Là một thoáng
Cuối cùng rồi em vẫn mãi một mình thôi.

Khung trời riêng của em
Là những tiếng thở dài
Là những vần thơ
cứ lặng lẽ
rơi...
Là trầm tích của nỗi buồn loanh quanh, bất tận.

Khung trời riêng của em
Mang quá nhiều lận đận
Một đời người
Một nỗi nhớ mù khơi.

...Của riêng em
Là riêng của em đó
Anh ơi !
Mà chẳng hiểu sao xa vời quá thể

Có lẽ cuộc sống nhân sinh luôn luôn là thế
Của riêng mình mà lại quá tầm tay.

Đêm cô liêu
Ngày trống vắng
Ai hay ?!

Đời vẫn rộng
Khung trời riêng em - lại hẹp !

Tú_Yên
(13-10-2008)

Như vậy mà thôi !

Như Lục Bình trôi ở giữa dòng
Như làn mây bạc giữa tầng không
Như con sông chảy về xa thẳm
Như chút phù du - kiếp thế nhân

Ta nhớ làm chi những muộn phiền
Rồi buồn.
Với bao nỗi niềm riêng
Cứ xem tất cả như làn sóng
Lặng lẽ bên đời
xô...liên miên.

Tú_Yên

(13-10-2008)

Em cũng đã…

Em cũng đã...
Gom muôn vàn hạt nắng
Kết lại thành khoảng lặng của riêng mình
Lơ đãng ngồi chờ những sớm bình minh
Loanh quanh mãi những vòng hoàng hôn tím

Em cũng đã...
Nhặt mùa về ngọt lịm
Dệt thành thơ cho tim được dịu dàng
Bước ngập ngừng trên những nẻo Thu sang
Nghe xao xác lá vàng
Mà vui lạ

Em cũng đã...
Đã ửng hồng đôi má
Khi gió về hôn nhè nhẹ bàn tay
Kìa mây bay
Hay làn tóc em bay ?
Trời xanh quá
Mà ước mơ vời vợi

Em cũng đã...
Mở dần trang thơ mới
Để mơ hồ một chút đợi mong manh
Đời có phải...
Có phải thế - không anh ?
Qua nhanh quá
Mà mình thì đứng lại.

Ta mong ngóng...
Rồi chờ chi ?
Chờ mãi.

Tú_Yên

(09-10-2008)

Cũng mong...

Cũng mong…
Nhân nghĩa ấm nồng
Trần gian một chút duyên không hững hờ
Cũng mong ...
Tròn vẹn câu thơ
Để cho tri kỷ mộng mơ - bên người.

Cũng mong...
Hoa lá xinh tươi
Đừng ai gieo nỗi khóc_cười cho nhau
Cũng mong...
Trầu thắm_buồng Cau...
Cho người dưng bỗng ngọt ngào - tình thâm.

Cũng mong...
Tìm được
…Tri âm.

Tú_Yên

(08-10-2008)

Lặng yên

Vầng trăng treo lơ lửng
Trên đầu ngọn Trúc Tiên
Ai nhớ ai - ngơ ngẩn
Ai vì ai - muộn phiền ?

Vầng trăng treo lơ lửng
Trên đầu ngọn Trúc Tiên
Như bao lời chưa ngỏ…
Trăng nghiêng mình - lặng yên.

Tú_Yên
(07-10-2008)

Sông quê

À ơi !
Em ngủ cho ngon
Kẻo cà...kẻo kẹt...
Võng còn đong đưa
Bờ ao nghiêng những bóng Dừa
Mẹ già sao lại chợ trưa - chưa về ?

À ơi !
Trăng sáng ven đê
Để cha vẫn mãi bộn bề đồng xa
Hoa cau rớt mái hiên nhà
Ca dao theo tiếng Mẹ...à...à ơi...

Cò nương cánh gió bên trời
Cho em_anh mãi một đời bình yên
Sông quê - trôi một bóng thuyền...

Tú_Yên
(07-10-2008)  

Đâu rồi ?

Đâu rồi ?
Tiếng dế xa đưa
Âm ba vang vọng đàn xưa - Huyền cầm
Câu thề thuở trước lặng câm
Hỏi người tri kỷ âm thầm nơi nao ?

Đâu rồi ?
Trầu thắm - buồng cau
Đàn_Tiêu cách biệt - xa nhau.
Thôi đành !
...

Lá vàng
Từng chiếc rơi nhanh
Buồn theo cơn gió qua mành - về đâu ?

Lá rơi...
Rơi mãi - rơi mau
Người ơi có nhớ ?
Cho nhau được gì ?!

Tú_Yên

(07-10-2008)

Buồn !

Buồn tựa mùa thu lá rụng đầy
Buồn ơi !
Xin đừng rớt quanh đây
Người đi - đi mãi không về nữa
Lơ đãng buồn vương - vương bóng mây.

Buồn tựa bài thơ...lỡ lạc vần
Để hồn thi sĩ mãi bâng khuâng
Buồn giăng ngang mắt - đời rơi xuống
Ta nhận được gì...giữa thế nhân ?

Tú_Yên

(07-10-2008)

Thu buồn

Thu buồn
Buồn mãi như mưa...
Chiều nghiêng nghiêng nắng cho vừa tương tư
Thời gian gõ nhịp thực hư
Lá rơi nhanh để mùa Thu thêm sầu

Chiều mưa
Ai đợi chờ nhau ?
Mong manh một chút sắc màu mà thôi

Thu về
Mấy nẻo xa xôi
Có ai ngồi ngóng…
Mùa trôi lạnh lùng.

Tú_Yên

(07-10-2008)
 

Tím chiều

Hoàng hôn
Khói tím nhẹ buông
Bên trời bảng lảng mây vương
…bên trời !

Vần thơ rơi rụng xuống đời
Để cho giấc mộng một thời phôi phai

Nỗi niềm
Vì bởi tại ai ?
Chông chênh
Nhẹ hẫng gót hài - chông chênh.

Tím chiều
Buồn mãi
…buồn tênh !

Tú_Yên
(05-10-2008)

Lạc…

Trưa buồn nghe gió lao xao
Như mang nỗi nhớ đi trao một người
Gió ơi !
Hãy nhắn giùm tôi
Duyên thơ đằm thắm bồi hồi trong tim.

Lạc nhau ?
Khuya_sớm đi tìm.

Tú_Yên

(02-10-2008)