Thứ Ba, 14 tháng 4, 2015

Thơ xưa ?

Hiu hiu
Ngọn gió tràn đầy
Sắt se bụi mỏng mù vây bóng tình
Chân trần trải gót phiêu linh
Đi về đâu để...thấy mình_thấy ta ?

Tơ lòng, nghìn thuở phôi pha
Người xa...
Xa khuất quan hà - tìm đâu ?
Mai nầy nếu lỡ gặp nhau
Chỉ như làn gió bên cầu - sương giăng.

Trời cao treo một vầng trăng
Thơ xưa ?
Có được vĩnh hằng - không anh ?

Tú_Yên

(06-05-2010)

Hết rồi !

Thơ xưa nay đã còn gì
Nghìn câu lơ lửng ôm ghì nỗi đau

Tâm tư gói trước - chìm sau
Rớt rơi hết cả thuở nào dấu yêu

Câu_vần mất nét mỹ miều
Phải chăng cũng bởi những điều lá lay ?

Hết rồi những thoáng mơ say
Vần thơ héo úa từ ngày - muốn quên…

Tú_Yên

(05-05-2010)

Xuân ?

Ta về thăm phố chiều nay
Còn chăng một thoáng heo may muộn màng ?

Xuân qua
Xuân lại sẽ sang
Bên thềm nở cánh Mai vàng - là Xuân.

Mùa đi
Ta thoáng bâng khuâng
Bao giờ nắng lại trong ngần như xưa ?

Tú_Yên

(19-04-2010)

...Mất rồi !

Vì đâu ?
Dạ luống ngậm ngùi
Phải chăng nhớ thuở ngọt_bùi
...chia nhau ?

Nặng lòng ?
Ngày trước
Tháng sau
Năm qua năm để nỗi đau thêm nhiều.

Cung trầm dìu dặt
…phiêu diêu
Tầm Dương còn đó những chiều nắng phai ?

Đoạn đành
Câu_chữ...lá lay
Nốt đời nghiêng ngả
Mùa bay - mất rồi !

Tú_Yên

(17-04-2010)

Gió...

Gió đi
Gió đến
- thình lình...
Ngàn năm cứ mãi một mình vẩn vơ
Có khi là mộng, là thơ
Dịu dàng như những giấc mơ ngọt ngào

Có khi cuồng nộ, thét gào
Bão giông bất chợt, ba đào trùng khơi
Như không_như có - giữa đời
Vô hương
Vô sắc
...chơi vơi - nao lòng.

Gió bay...
Bay giữa mênh mông
Không gì ngăn trở được dòng - gió bay.

Ngày qua
Rồi lại qua ngày
Gió trôi...
Trôi tuột qua ngày - ngày qua.

Tú_Yên

(14-04-2010)
  

Tìm đâu ?...

Cung thương...ai oán niềm trăn trở
Dạ khúc ru mềm theo ánh trăng
Ngày qua sương gió mờ nhân ảnh
Hụt hẫng.
Bàn chân lắm nhọc nhằn.

Ta đi - đi mãi tìm tri kỷ
Khoảng vắng buồn tênh chẳng bóng người
Năm qua
Tháng lại
...đời trôi mãi
Biết kiếm nơi nào một chút vui ?

Tú_Yên

(14-04-2010)

Tiếng thơ

Cửu Long
Sóng vỗ rạt rào
Tình thơ như gió bay vào không trung
Ảo hư
Bao nỗi mông lung
Bạc đầu
Sãi bước nghìn trùng - tìm nhau.

Dẫu rằng
Đời lắm bể dâu
Sắc son.
Thơ vẫn nguyên màu - sắc son.

Trăm năm
Mây_gió mãi còn
Tiếng thơ ngân vọng…vẹn tròn - trăm năm.

Tú_Yên

(13-04-2010)

Xóa ?

Ta xóa một lần đau
Để lòng thêm khoảng trống
Xóa đi điều hy vọng
Cho hồn bớt mộng mơ

Xóa nốt một bài thơ
Nghe tim lòng vụn vỡ
Xóa đi niềm bỡ ngỡ
Để đón lấy lời vui
Bớt một chút xa xôi
Xóa đi điều ngăn cách.

Cũng mong rằng xóa sạch
Cho đời rộng thênh thang
Nắng là nắng thật vàng
Hồn lung linh hoa thắm.

Ở nơi nào xa lắm
Một bến đợi yên bình.

Tú_Yên

(10-04-2010)

Thơ ?

Thơ là thơ ?
Thơ cũng chỉ là thơ
Là bao nỗi đợi chờ, khao khát
Là mảnh đất cho tâm hồn đi lạc
Là khung trời phờ phạc những mênh mang.

Thơ là Thơ ?
Là câu_chữ lang thang...

Tú_Yên

(07-04-2010)

Nghèo !

Nghèo là cái tội - phải không ?
Đẩy đưa ta lạc giữa dòng trầm luân.



Nhà Tôi nghèo
Chỉ có tấm lòng làm của
Gửi cho đời ngàn thuở chẳng hề vơi
Không gian mơ hồ
Từng bước nhỏ rong chơi
Bao năm tháng vẫn chưa gặp người tri kỷ.

Khoảng cách mỏng manh mà nhọc nhằn nếp nghĩ
Đời lắm lọc lừa
Giả dối
Điêu ngoa ?
Chẳng bao giờ Ta lại chính là Ta
Luôn lạc lõng khi giấc mơ ngà đổ vỡ.

Nhà Tôi nghèo
Mái tranh đơn sơ, tạm bợ
Đở nắng, che mưa qua những tháng năm dài
Lắm nhọc nhằn
Tay vẫn trắng bàn tay
Bao mơ ước chỉ là mây bay, gió thoảng.

Nhà Tôi nghèo
Nên nghĩa_nhân đứt đoạn
Hồn buông rơi vào khoảng trống không mùa
Chiêm nghiệm cuộc đời: được_mất, thắng_thua
Danh với lợi: là sóng lùa biển cả ?


Ta đứng giữa ngã ba đường quen_lạ
Đi về đâu để thấy một niềm tin ?
Phương trời nào le lói ánh bình minh ?
Đời không ngõ cho riêng mình - có lẽ ?

Tú_Yên

(07-04-2010)

Góc đời...quạnh hiu

Biết rằng sau giấc mơ tan
Là bao tiếc nuối ngỡ ngàng vội rơi

Người xa
Xa khuất - mù khơi
Câu thơ vướng vít chơi vơi tấc lòng.

Đường nào sông lại về sông
Bến đâu yên ấm ?
Thuyền không muốn rời 

Ngàn năm chim vẫn tung trời
Thiên thu
Ta - một góc đời quạnh hiu.

Tú_Yên

(06-04-2010)

Trống vắng





Khi ta thấy lòng trống vắng
Hình như
tia nắng cũng buồn
Bóng Chim âm thầm thinh lặng
Là chiều
Se sẽ...
Nhẹ buông.

Tú_Yên

(03-04-2010)

Ta sẽ đợi...

Ta sẽ đợi...
Hạnh phúc về qua ngõ
Ánh dương hồng lan tỏa khắp nơi nơi
Đường thênh thang trải rộng đến cuối trời
Một bến đỗ
Một bến đời
Và nụ cười rang rỡ.

Ta sẽ đợi...
Chuyến đò duyên nợ
Thả neo tìm vùng trời nhớ_trời thương
Đêm thăm thẳm và xanh cao vời vợi
Người cùng Ta chung bóng cuối con đường ?

Ta sẽ đợi...
Niềm hân hoan bất tận
Cây đâm chồi
Lá biếc xạc xào reo
Lóng lánh trên cành hạt sương sớm trong veo
Và ánh nắng
Trải lụa vàng - ca múa.

Ta sẽ cười
Theo nhịp rì rào sóng lúa
Ngắm Quê hương mình ngan ngát rặng dừa xanh
Có dòng sông hiền hòa với làn nước uốn quanh
Bờ tre...trúc
An lành xòe bóng mát.

Dường đâu đó...
Có tiếng thơ hòa nhạc
Ngân nga lời tình tự giữa nhân sinh
...

Ta dang tay
Ôm trọn ánh bình minh
Đời đẹp quá !
Quanh mình là Hạnh phúc.

Tú_Yên

(29-03-2010)

Khúc Tình thơ

Ai nhớ ai ngẩn ngơ...thờ thẩn ?
Để rồi buồn vơ vẩn - vẩn vơ
Chiều rồi
Sao cứ hoài mơ ?
Hoàng hôn tím đã phủ bờ thềm rêu.

Đêm như cũng đượm nhiều hiu hắt
Sương loang mờ
Se thắt buồng tim
Vì đâu cứ mãi ngóng_tìm
Dấu yêu xưa đã như chim tung trời.

Thì thôi nhé, những lời luyến ái
Chỉ là mây hoang hoải xa mờ
Ta về...
Dệt khúc tình thơ
Gửi yêu
Gửi mộng
Gửi chờ
Gửi thương.

Tú_Yên

(29-03-2010)

Trang thơ buồn

Tôi vẫn thường thầm lặng
Những sớm mai
Những chiều
Trang thơ buồn luôn mở
Ghi lại biết bao điều.

Từ tận cũng tâm khảm
Xoe tròn một vành tim
Anh đi rồi lại đến
Sao vẫn hoài lặng im ?

Tú_Yên

(29-03-2010)

Cũng mong một lần

Tháng năm hoài lặng lẽ
Mưa_nắng cứ thay mùa
Trời đầy mây và gió
Lá trên cành đong đưa.

Sông bên bồi_bên lở
Ta xuôi_ngược đường trần
Đôi vai gầy trĩu nặng
Nhọc nhằn và gian truân.

Cũng mong vầng trăng sáng
Giữa trời lơ lửng treo
Mong một lần trở lại
Ánh mắt nào - trong veo.

Tú_Yên

(29-03-2010)
 

Mưa ?

Là mưa
Mai nữa vẫn còn
Hạt rơi từng hạt thật tròn trên tay
Mưa làm ướt hết tóc mai
Ướt luôn cả khoảng đường dài - em qua.

Chắc là mưa ghét...đấy mà
Giọt dài
Giọt dắn
cứ sa khắp trời

Thôi đừng rơi nữa - mưa ơi
Hắt hiu.
Nên nắng đi chơi - mất rồi !

Tú_Yên

(27-03-2010)

Hạnh phúc nơi nào ?

Hạnh phúc đơn sơ vẫn là điều: có thể...
Những khi mà giông bão biệt mù xa
Chân đã mỏi
Đường thì dài tăm tắp
Nghìn trùng nào rời rã trái tim Ta ?

Cũng rất muốn...
một lần thôi - dừng lại
Bến bình yên ở đâu đó sẵn dành
Nào biết được điều "không" và "có thể"...
Trời thì cao
Mây xám cứ vòng quanh.

Ta cùng bóng miệt mài bao năm tháng
Tìm an lành, thanh thản - dễ hay sao ?
Trời rất rộng
Đường Ta đi lại hẹp
Hạnh phúc ơi !
Mi ở tận chốn nào ?

Tú_Yên

(27-03-2010)

Vì đâu ?

Tằm rút ruột nhả đường tơ rối
Quấn lòng ai bổi hổi niềm riêng
Ngàn năm một giấc cô miên
Hỏi rằng
Có hết truân chuyên kiếp người ?

Gió lầm lũi giữa trời bay mãi
Đem tâm tình trang trải vào thơ
Một đời và một giấc mơ
Thế mà rơi mất bao giờ chẳng hay.

Buồn gì ?
Gió vẩn vơ bay
Vì đâu rối rắm…lá lay - hỡi Tằm ?

Tú_Yên

(26-03-2010)