Thứ Sáu, 5 tháng 6, 2015

Truyện thơ "Cụ Sói và Cô Ngốc"

Buồn buồn viết đại mà chơi
Có ai cảm thấy thích cười thì xem.











Cụ Sói_Cây Đa

Gốc Đa có Cụ Sói già
Đã tám mươi tuổi vậy mà ham chơi
Thẩn thơ - thơ thẩn…xa xôi
Chỉ mong nhặt được sao rơi bên đường.

Hỏi Ông Trời

Bắc thang lên hỏi ông Trời
Làm sao để khỏi làm người trần gian ?
Ông cười…“Sao lại nói ngang
Trần gian không có
Thiên đàng làm sao ?”
Mở cửa mà không ai vào
Trời đành phải dẹp thì Tao làm gì ?

Lên hỏi mà chẳng được chi
Thôi đành leo xuống phòng khi Ông...sùng*

Tú_Yên
(06-2007)

.
(*) sùng: quạu, giận dữ

Tản mạn...về Cười





































“Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ”

Có lẽ câu nói nầy không một ai trong chúng ta là không nghe được ít nhất là một lần trong đời.
Và diễn hài là cả một nghệ thuật mà không phải ai cũng có thể làm được.
Có đúng thế không?

Thi Sĩ

Làm thi sĩ hãy hiểu lòng thi sĩ
Vẩn vơ buồn là chuyện của thi nhân
Chuyện người ta mà dạ lại băn khoăn
Rồi cứ mãi sụt sùi rơi lệ.

Làm thi sĩ - cuộc đời luôn cứ thế
Chuyện của ai cũng gom hết về mình
Ngổn ngang buồn vơi trăm mối cảm tình
Yêu nhiều quá.
Sao mà yêu nhiều quá !?