Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2015

Vần thơ đi lạc ?

Thơ tôi lỡ rớt - thình lình
Cả đời cứ mãi một mình ruổi giong
Chắc là lạc mất giữa dòng
Sông sâu nước chảy chẳng mong chi tìm

Thơ tôi biền biệt cánh chim
Mênh mông trời…biển
...như kim - rớt rồi
Có khi là áng mây trôi
Là trăng khuất bóng bên trời - mất tăm.

Dẫu nghìn năm
Dẫu vạn năm
Vần thơ đi lạc âm thầm nơi đâu ?

Non cao
Biển cả
Rừng sâu
Trên trời
Dưới đất
…nơi đâu cũng tìm
Mà sao thơ vẫn im lìm
Mà sao biền biệt như chim tung trời ?

Bao giờ ?
Tìm được…
Thơ ơi !

Tú_Yên

(24-02-2010)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét