Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2015

Bỗng dưng...

Bỗng dưng lai láng hồn thơ
Vu vơ mong ngóng, đợi chờ - thế sao ?
Thu qua
Cánh lá vẫy chào
Xuân xinh bước đến lao xao bên thềm.

Bỗng dưng ngọn cỏ lã mềm
Hình như có chút hương đêm vừa về.

Cách ngăn ngàn dặm sơn khê
Có khi anh lại nghiêng bề - không em ?

Cũng mong
Chân cứng - đá mềm

Lời tình thơ bỗng dịu êm với người
Trời xanh và nắng thật tươi
Cho hoa lá chợt (biết cười) - ngu ngơ.

Dẫu rằng thơ chỉ là thơ
Cũng mong đan một chút chờ - dễ thương.

Tú_Yên

(01-02-2010)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét