Thứ Ba, 10 tháng 3, 2015

Tình yêu

 Tình yêu như trái ớt cay
Không ăn thì nhớ hơi say vị nồng
Thiếu vắng thì ngóng thì trông
Vướng vào cứ phải nặng lòng âu lo

Tình yêu như chiếc quạt mo
Chỉ mang chút gió đem cho cơn nồng
Chẳng gì có thể nhận không
Yêu chi rồi phải nhớ mong đêm ngày ?

Tình yêu như những chiếc giày
Giúp cho nhân thế miệt mài bôn ba
Nhưng rồi cũng phải cách xa
Giày hư_rách_ cũ…quăng ra ngoài đường.

Tình yêu như là tấm gương
Nhìn ta trong đó mà thương phận mình
Làm sao để khỏi tử sinh ?
Hoàng hôn rồi đến bình minh xoay dần

Nhìn xa rồi lại trông gần
Tình yêu chỉ ví như lần dừng chân.

Thôi thôi !
Chẳng thèm bâng khuâng
Cũng không muốn vướng nợ nần làm chi.

Tú_Yên
(01-05-2007)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét