Thứ Ba, 10 tháng 3, 2015

Người đi

Người đi trôi giạt phương trời
Ta ngồi ôm giữ nửa đời quạnh hiu
Liêu xiêu soi bóng nắng chiều
Mây bay gió thoảng bao điều trần gian

Ngày xưa giờ đã ngút ngàn
Ta trông theo vạt nắng vàng mênh mông
Bóng ai biền biệt hư không
Mỏi mòn mắt đợi, chờ mong tháng ngày

Người đi...đi mãi - miệt mài
Còn chăng một bóng hình ai bên đời ?
Trăng treo lơ lửng giữa vời
Hồn ta như thể...cả trời xa xôi

Người đi biền biệt - mù khơi
Ta về giá lạnh nửa đời rêu phong.
Tú_Yên
(01-12-2007)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét