Chủ Nhật, 31 tháng 5, 2015

Nói chuyện một mình

* Đêm 03-12-2008

Không bao lâu thì lại đến Tết nữa rồi.
Thêm một năm mới sắp bắt đầu.
Cũng có nghĩa là đời mình ngắn đi một chút và nỗi muộn phiền trong lòng lại trĩu nặng hơn lên.
...

Mơ mộng làm gì.
Lý tưởng mà chi.
Bao nhiêu công sức, tâm huyết trôi sông, bỏ biển.
Chỉ còn để lại cho mình toàn buồn và buồn !

Không thơ thẩn
Không mộng mơ
Không vương con chữ
Không chờ gió mây
Hoài mong xây mãi chẳng đầy
Ước ao vời vợi cứ ngầy ngật - rơi

Thơ là tôi_rớt giữa đời
Âm ba khắc khoải bên trời buồn thiu
Ơi nầy !
Thơ yểu
Thơ yêu
Chưa chi sao đã liêu xiêu mất rồi !

Thơ là Thơ
Tôi là Tôi
Phải chăng hai_một thành đôi song hành ?
Vậy thì thôi.
Cất để dành
Cứ xem như thoáng mong manh riêng mình.


Mình nhất định rồi: sẽ sống thật với những gì hiện hữu chung quanh, sẽ nhìn những cái đang xảy ra bằng cặp mắt vô hồn, lạnh lùng, và sẽ bước đi mà không bao giờ tính đường...quay lại.
Nhất định vậy.

Tú_Yên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét