Thứ Ba, 2 tháng 6, 2015

Nếu một ngày...

Nếu một ngày tôi không còn đến nữa
Có ai buồn hay nhớ đến tôi không ?
Kiếp con người như bóng nắng chiều Đông
Và lãng đãng như sương mù ban sớm

Cuộc sống nhân gian có gì thắm đượm ?!
Chỉ là phù du, là ảo ảnh mơ hồ
Cứ yêu thương rồi ngóng đợi mong chờ
Cứ xao xuyến rồi đau buồn sầu não

Thế gian nầy là cuộc đời hư ảo
Bao yêu thương cứ đuổi bắt vòng quanh
Rồi phí đi bao khát vọng ngày xanh
Không trân trọng những gì mình có được

Đừng thế nhé 
Hãy yêu và mơ ước...
Cứ ước mơ rồi sẽ được đấy thôi. 

Nếu một ngày...
Tôi chẳng phải là tôi
Người đừng khóc, đừng đau buồn thất vọng
Hãy vững vàng với niềm tin cuộc sống
Rồi sẽ qua
Tất cả sẽ trôi qua

Nếu một ngày tôi có đi thật xa
Tôi sẽ nhớ những gì thân thiết nhất.

Tú_Yên
(27-06-2007)


Nếu một ngày (2)

Nếu một ngày tôi không phải là tôi
Người đừng khóc, đừng đau buồn - thất vọng
Nếu một ngày tôi xa vời hình bóng
Người đừng chờ, đừng ngóng đợi tôi về

Chỉ là tưởng tượng
Chỉ là si mê

Rồi cứ ngỡ nhiều nồng nàn chất ngất

Nếu một ngày - khi giật mình tỉnh giấc
Tôi không còn trên cõi thế gian nầy
Người đừng buồn, đừng đau khổ tràn đầy
Tôi đã về với vùng trời mơ ước
Cuộc sống ảo - nhưng ước mơ thì thực
Nói thật lòng - nơi đó tôi rất vui

Nếu một ngày...
Tôi không phải là tôi
Người đừng khóc
Đừng đau buồn mong nhớ.

Tú_Yên
(27-06-2007)


Tất cả rồi cũng sẽ nhạt nhòa, sẽ qua đi
- Sum họp rồi chia ly
- Hạnh phúc và đau khổ
Tất cả cứ quẩn quanh như một qui luật tự nhiên - không thể nào thay đổi. 



Nếu một ngày (3)

Nếu một ngày ta xa và xa mãi
Chẳng là gì - bởi lẽ tự nhiên thôi
Đã từ lâu tôi vẫn chỉ mình tôi
Thêm một chút đời vẫn nguyên như thế

Sẽ chẳng buồn và cũng không rơi lệ
Bởi vì đau - đau đã tự lâu rồi
Nỗi muộn phiền cô độc của riêng tôi
Không ai hiểu - muôn đời không ai hiểu.

Thế gian nầy không có điều kỳ diệu
Nên riêng tôi mãi mãi chẳng mong chờ
Xin gửi người một chút xíu tình thơ
Làm kỷ niệm cho hồn tôi bớt lạnh

Tôi vẫn thế
Hoài cô đơn, hiu quạnh.

Tú_Yên
(05-07-2007)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét