Thứ Bảy, 21 tháng 3, 2015

Đời người

Đời người như một dòng sông
Như làn gió thoảng vào mông mênh trời

Mộng bình thường
Mộng thế thôi
Mơ Tôi vời vợi bên đời - trôi qua

Tình thơ như gió bay xa
Ru hời...
Ru...
Bóng chiều tà chênh vênh

Ta về...
Nhặt lại tuổi tên
Gom dăm câu_chữ dệt nên nỗi lòng
Như làn gió giữa thinh không
Vèo rơi theo ánh dương hồng dần phai.

Âm thầm
Chiếc lá nhẹ lay
Ta là bóng nắng cuối ngày
Thế thôi !

Tú_Yên

(14-02-2009)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét