Thứ Bảy, 21 tháng 3, 2015

Như làn gió

Ừ ! Thì thế
Hãy là niềm mong đợi
Những vần thơ khắc khoải nỗi sầu tư
Như làn gió, bay xa và xa mãi
Giữa trần đời ngàn muôn nẻo thực hư.

Ừ ! Người hỡi...
Xin hãy làm mây trắng
Vẩn vơ hoài trong khoảng vắng mù khơi
Trời cao vợi và trong xanh - xanh lắm
Ta là mơ...là ảo ảnh - bên đời !

Đừng nhớ nữa
Giấc mộng thường se sắc
Buốt hồn ta chẳng ích lợi gì đâu
Nghìn năm trước
Nghìn năm sau
Cũng vậy
Yêu mà chi để chuốc lấy khổ sầu.

Ta đứng mãi bên góc đời trống trải
Nghe thời gian gõ nhịp để rồi rơi

Quên đi nhé.
Này người ơi !
Quên nhé.
Ta ấy mà
Đang thơ thẩn - dạo chơi.

Tú_Yên

(18-10-2008)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét