Thứ Tư, 13 tháng 5, 2015

Từ anh…

Từ anh - hóa đá vọng thơ
Nghìn năm đứng mãi bên bờ đại dương
Dầm mình với gió cùng sương
Nắng chan mưa gội
Mùa thương chẳng về

Từ anh - là bóng trăng quê
Loang loang soi giữa bộn bề nhân gian
Hay là câu Lý tình tang
Ru êm con sóng lan man xô bờ

Thì em - là gió bơ vơ
Âm ba đồng vọng hững hờ thiên thu
Có khi là ánh Sao lu
Ảo hư giữa cõi xa mù trời mây

Biết rằng là đó với đây
Như trùng khơi nước lớn đầy ngược xuôi
Từ em - là bóng mây trôi
Miên man lơ đãng giữa trời bao la

Ví dầu…
Mình có nhớ Ta
Thì rồi cũng chỉ như là giấc mơ
Như hòn đá cuội lơ ngơ
Như sông nhớ nước
Như bờ nhớ cây. 
...

Mơ chi một giấc mộng đầy
Khi năm tháng rộng và ngày qua nhanh
Đâu còn cái thuở đầu xanh
Để cho ảo vọng hóa nhành lưu ly

Mây xa gọi gió thầm thì
Về đâu một đóa Trà My cuối mùa ?
...

Từ anh.
Thiên sứ bỏ bùa
Nên mơ thành đá - cợt đùa...
Vọng thơ ?

Tú_Yên
(02-09-2012)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét