Thứ Tư, 13 tháng 5, 2015

Tiếng thơ Tôi

Những ngôn từ chân phương
Góp nhặt yêu thương từ nẻo trời xa ấy
Cách núi ngăn sông mà sao gần đến vậy
Ơi hỡi một đời - ta được mấy lần trao ?

Câu_chữ thật bình thường mà ngọt dịu biết bao
Là lời chúc nôn nao những ước mơ thầm lặng
Là bóng mây chiều dịu dàng trong nắng
Ánh nắng ngập ngừng sâu lắng những mùa thơ

Ừ !
Là mộng...là mơ
Mơ mộng hoang sơ từng một thời chiu chắt
Ta đã giữ nguyên tận cùng trong tiềm thức
Dù có mãi hoài theo năm tháng chao nghiêng

Ta mặc cuộc đời điên đảo - đảo điên
Mặc kệ luỵ phiền giữa bao miền lốc xoáy
Cũng chẳng phân vân khi tình người xa ngái
Ta cứ yên bình gom lấy chút niềm vui

Ừ !
Thì chỉ vậy đấy thôi
Khi sông cứ trôi xuôi và bình minh vẫn sáng
Dù có trải qua nghìn năm vạn tháng
Trời đất vẫn giao hòa
Đêm lấp loáng vì Sao

Ta nhặt nhạnh ngôn từ
Và viết để trao nhau
Một chút xôn xao lời thầm thì nguyên đó
Là cõi lòng mở ngõ
Sâu lắng bên đời - Như Làn Gió
Tiếng thơ Tôi !

Tú_Yên

(16-04-2012)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét