Cứ là…
Cứ là ngọn gió mong manh
Bay đi giữa khoảng trời xanh – vô tình
Cứ như cái cụm Lục Bình
Trôi…trôi…
Và cứ chùng chình
…trôi…trôi
Cứ là…mình – một mình thôi
Vẫn luôn đứng vững giữa đời rối ren
Không màng thế sự đua chen
Cũng không so sánh sang hèn với ai
…
Cứ là…
Ngọn gió bay…bay…
Thong dong đi giữa những ngày…tháng…năm…
Tú_Yên
(05-03-2024)