Thứ Năm, 28 tháng 5, 2015

Thầm thì...với mình !

* Ngày 09/05/08

Một đời thấp thoáng qua nhanh
Thời gian trôi mãi để dành được đâu


Đúng là như thế.
Hai câu thơ mà mình tâm đắc nhất
- Như một nỗi khắc khoải khôn nguôi.
- Như một mặc định tất nhiên của kiếp người.
- Như một lời thở than...
- Và như cả niềm tiếc nuối đến...vô cùng tận !...

Một năm.
Mới đó mà đã đúng một năm mình lang thang trên thế giới ảo.
Vui thì ít.
Mà buồn thì vẫn nhiều.
Cũng chẳng biết có phải vì mình quá mơ mộng rồi dễ bị thất vọng hay không ?
Nhưng sao mình thấy tất cả hình như mông lung thế nào ấy.
Bắt đầu từ "không"...và một năm qua đi - mình lại trở về với..."không".

Thôi thì…
Hãy kết thúc chặng đường đã qua: Một năm miệt mài trong "hư ảo"…
Và lại nối tiếp một khởi đầu mới cũng trong "hư ảo".

Cố mà quên đi cái hiện thực truân chuyên, gian khổ.
Bỏ cả cách sống mơ hồ trong mơ ước..."mộng du".
Hãy tự dỗ dành mình: "Tú_Yên à ! Cứ tưởng như mình là mình của cái thời xa xưa ấy mà không phải là mình của...bây giờ là được rồi.

Thế nhé..."Tôi ơi"
Ừ !
Thì thế.
Cứ bằng lòng với một chút gì...như có…như không…
Chắc cũng được mà.
Chắc cũng được thôi.

Tú_Yên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét