Thứ Năm, 28 tháng 5, 2015

Nói chuyện với…bóng

* Ngày 01/05/08

Có những khi tự mình nói chuyện với...cái bóng của mình.
Thế mà lại hay, vì mãi mãi "nó" sẽ không "cãi" lại mình tiếng nào.
"Nó" ngoan ngoãn im lặng.
Thậm chí là rất "đồng tình" với tất cả những gì mình nói ra. Dù là đôi khi mình có lỡ nói "sai" đi chăng nữa.
 
Người bạn trung thành tuyệt vời, thậm chí hơi... ngu...một chút: "cái bóng của tôi"
Thầm thì...
Thầm thì...
"Cái bóng của tôi ơi ! Tao đang nói chuyện với mầy đó".
...

Có những chuyện mà nếu mình cứ chất chứa mãi trong lòng thì sẽ nặng nề lắm. Cho nên tự nói với mình cũng là một cách giải tỏa đấy thôi.
Phải không "cái bóng của tôi" ?
Rồi nhiều khi nói với cái bóng của mình, lại an tâm vô cùng vì không sợ "tam sao thất bổn" nữa.
Trong cái thế giới mông lung, mơ hồ nầy thì lại càng an toàn hơn vì chẳng ai biết ai là ai. Tha hồ mà nói hết những gì mình đang chất chứa trong "cái đầu khó bảo" của mình.

Hì...
"Cái bóng của tôi ơi ! Hết chuyện để nói với mầy rồi".

Tú_Yên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét