Thứ Năm, 12 tháng 3, 2015

Thơ rơi

Nầy anh
Một áng thơ rơi
Lửng lơ treo giữa cuộc đời gian truân
Gửi bao tâm sự hồng trần
Dệt cho nhân thế những vần ru êm

Ru ai ngọt giấc môi mềm
Ru ta khắc khoải niềm riêng tháng ngày
Làm sao biết tỉnh hay say ?
Đoạn trường nửa giấc - lá lay kiếp người

Thơ rơi
Rơi giữa cuộc đời
Thơ rơi
Rơi hết một thời bình yên.

Quạnh hiu
Một kiếp muộn phiền
Thơ rơi
Rơi vội qua miền phù vân

Nầy anh !
Hỏi đến bao lần ?
Chỉ là hư ảo một vần - thơ rơi.

Tú_Yên

(01-05-2008)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét