Thứ Năm, 12 tháng 3, 2015

Lãng quên

Ngày tháng cũ ta mơ nhiều quá đổi
Để bây giờ héo hắt nỗi tiêu sơ
Con thuyền mộng cứ luôn hoài quay ngược
Khiến lòng ta thất vọng mãi - đâu ngờ

Vầng trăng bạc thì nghìn năm vẫn thế
Ánh sao trời nhấp nháy mịt mù xa
Bao lem lấm trần gian nào xóa được
Những mong chờ...Chân_Thiện_Mỹ - đi qua

Ta cũng muốn vươn vai thành Phù Đổng
Vút roi thần đánh đuổi những bùn nhơ
Cứ quanh quẩn trong nhân sinh, trần thế
Đã trôi xa…rồi quay lại - chẳng ngờ.

Thôi đành thế ! 

Vẫn còn hoài nỗi nhớ
Của một thời mơ mộng với bâng khuâng
Thơ ta mãi là nỗi lòng con nít
Cứ ước mơ đời là tháp ngọc - bao lần.

Rồi thất vọng - thơ Ta buồn rũ rượi
Mắt lệ nhòa, đành khép khẽ rèm mi
Chẳng còn muốn nhìn quanh làm chi nữa
Thơ rơi rồi
Nhặt lại được - mấy khi ?

Tú_Yên

(27-02-2008)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét