Thứ Bảy, 14 tháng 3, 2015

Mùa xưa

Mùa Hạ đến vội vàng niên học cuối
Xa vô cùng một thuở nắng vương hồng
Sách vỡ ngày nào bỏ lại nẻo mênh mông
Ta rưng rức trong lòng niềm tiếc nuối

Thu xao xác lá vàng rơi ngập lối
Con đường về e ấp những bâng khuâng
Ai theo ai - theo mãi đến bao lần ?
Và con phố như ngập ngừng - hò hẹn.

Mùa Đông lạnh như vô tình len lén...
Gửi chút nồng nàn để vun quén yêu thương
Gió dịu dàng lùa qua cửa tơ vương
Để bảng lảng làn mây buồn hiu hắt

Rồi Xuân đến cho ngàn hoa khoe sắc
Phố Sài Gòn nay có khác ngày xưa ?
Nắng hanh vàng như xua đuổi những cơn mưa
Mơ quá khứ
Có chăng vừa mong đợi ?

Và cứ thế
Đường đời ta giong ruổi
Confetti rơi đầy
Lả tả nỗi tương tư
Để rồi buồn - buồn như thế mãi ư ?
Ve ra rả kêu mùa về
Gợi nhớ...

Tú_Yên
(14-07-2008)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét