Thứ Bảy, 14 tháng 3, 2015

Có khi...

Có khi...
Những hạt mưa bay bay...ngốc nghếch
Cứ rơi đều trên phố vắng và âm thầm làm buốt lạnh hồn ta
" What can I say"...
Từng giai điệu khẽ ngân nga
Loãng dần trong đêm và cứ mãi vang xa theo làn gió

Có khi...
Cũng chẳng phải là đôi lời muốn ngỏ
Mà khung cửa sổ nhà ai lại lặng lẽ mở toang
Tiếng du dương
Trầm...bổng
Và bao suy tư, khắc khoải luôn vẫn mãi còn
Như vời vợi mà sao lòng ta lại u buồn đến lạ !

Có khi...
Bầu trời cao mênh mông thăm thẳm
như mông lung
mơ hồ
và xa xôi quá
Để mây giăng màn kéo thấp xuống trần gian

Đêm lang thang
Mưa - ta - và khoảng trống...lang thang...
Để thơ thẩn
Từng hạt mưa rơi đều rồi vỡ tan khi chạm đất.

Cũng có khi...
Ta thấy đời rất thật
Lại muôn vàn những khắc khoải - hư vô
Mưa rơi...
Rơi...
Và buồn
Buồn đến ngẩn ngơ
Đêm trăn trở từ bao giờ mà cứ mãi lặng thầm như thế ?

Tú_Yên

(21-07-2008)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét