Mẹ đi, bỏ lại…
Cha mòn mỏi trông
Từ nguồn nước chảy ra sông
Từ con, ngày tháng…trống không - hiu buồn.
Đêm về quạnh vắng - Trăng suông
Sắc se cơn gió khẽ luồn qua song
Không Me
Đời hóa mênh mông
Sợi thương
Sợi nhớ
…nặng lòng biết bao.
Làm gì để sớt chia nhau ?
Vần thơ nhắn gửi đượm màu băn khoăn
“Mong Người nơi cõi vĩnh hằng
Thiên thu một giấc tâm_thân yên bình”
Tú_Yên
(06-03-2014)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét