Nên bỗng hóa ra
Buồn rơi theo giọt mưa sa - thình lình
Cuối mùa, hoa chẳng còn xinh
Thời gian sương tuyết
Tóc mình - hóa ra…
Thôi đành…
Mượn bóng Thiên hà
Mượn vầng trăng mộng làm quà gửi trao
Mượn lời
Mượn chữ thanh tao
Tặng cho người cứ…lao đao - một mình.
Thơ rằng…
Giữa chốn lặng thinh
Dẫu nhiều hư ảo nhưng mình thì không…
Là người trong cõi mênh mông
- Với tâm lương thiện
- Với lòng rộng thênh
Nhưng đời lắm nỗi lênh đênh
Đường qua…mưa_nắng - buồn tênh
…chùng chình
…
Câu thơ chan chứa chân tình
Là từ con chữ…tượng hình
Hóa ra…
Tú_Yên
(02-03-2014)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét