Để rồi…
Tình hóa hư không
Mùa Xuân rơi mất còn mong chi về
Chân trần lạc chốn nhiêu khê
Loanh quanh giữa những bộn bề - biết đâu…
Tình như kim rớt biển sâu
Ngẩn ngơ tìm đến bạc đầu - vẫn chưa…
Người đi vào cõi gió_mưa
Quạnh hiu
Tôi đếm sớm_trưa - một mình.
Nguyên sơ - Xuân vốn hữu tình
Vì sao ai cứ lặng thinh - để rồi…
…
Để rồi…
Như bóng trăng côi
Ới Xuân - Xuân (hết)
Đành thôi
Ới buồn !
Tú_Yên
(19-02-2014)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét