Thứ Hai, 16 tháng 3, 2015

Quê ơi !

Nắng vàng rải...rơi xuống chiều thương nhớ
Một bóng quê trong cùng tận tâm hồn
Tóc pha sương dăm sợi lắm bồn chồn
Nỗi mong ngóng về chân trời xa tắp.

Quê - Quê ơi !
Có điều gì được mất ?
Khi tháng ngày cứ vùn vụt trôi qua
Ta vấp ngã giữa sáng_chiều - đôi nhánh
Được gì không, vừa sớm đã xế tà ?

Cũng mong níu cuộc đời ta xa ngái
Rồi bâng khuâng trong vũng nhớ hoàng hôn
Ban mai đến, hạt nắng vàng lấp lánh
Sao mịt mù bao nông nổi dại_khôn ?

Quê ta đó
Ân tình cao vời vợi
Bóng Mẹ già lủi thủi buổi chợ trưa
Manh áo cũ, vai sờn bao mảnh vá
Rưng rức lòng ta - biết nói sao vừa.

Dòng sông in bóng dừa nghiêng theo nắng
Con đường làng văng vẳng điệu ầu ơ...
Đồng lúa xanh thắm giọt mồ hôi Mẹ

Quê - Quê ơi !
Ta nhớ đến bao giờ ?

Tú_Yên

(07-08-2008)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét