Thứ Bảy, 13 tháng 6, 2015

Nhớ lắm - Chị ơi !

tmotminh

Chị à !
Hơn sáu tuần đã trôi qua - chỉ là hơn 42 ngày thôi mà sao em thấy như thời gian dài đăng đẵng.
Ngày nào cũng thấy nhớ chị.
Cái nỗi nhớ như mỗi lúc một sâu nặng và thấm thía đến vô cùng trong sự cô độc, trơ trọi…khi bên mình chằng còn có lấy một người thân.

Chị à !
Dạo nầy em xui xẻo lắm đó.
Cái xui rủi cứ đến, ngày càng nhiều - chuyện nầy rồi đến chuyện kia, mà chuyện nào cũng làm em đau lòng và chán ngán cùng cực.
Biết nói cùng ai khi bây giờ em chỉ còn mỗi một mình mình ?!

Phải chi còn chị thì hay biết mấy.
Dù có thể là chị không giúp được gì cho em, nhưng nói được ra với một người luôn biết lắng nghe và sẵn sàng chia sẻ cùng mình mọi đau buồn thì cũng nhẹ lòng hơn mà. Đúng không chị ?

Giờ thì chị đã yên bình thật rồi đó.
Bỏ lại trần gian tất cả mọi lo âu, phiền toái…và chị ra đi, để em bơ vơ giữa cuộc đời đầy rối rắm, đầy gian nan, đầy những khổ ải mà mãi mãi không bao giờ em thoát ra được.
Có lẽ kiếp trước em đã làm nên rất nhiều tội lỗi nên kiếp nầy trả hoài vẫn không hết, phải không chị ?

Chị à !
Em nhớ chị nhiều lắm đó, chị có biết không ?
Mỗi ngày lại thấy nhớ chị nhiều hơn…nhiều hơn…

Biết tìm kiếm chị nơi đâu ?
Để em chia bớt nỗi sầu trầm luân
Quanh mình không một người thân
Cô đơn
Trơ trọi
Gian truân.
Em buồn !


Tú_Yên
(11-02-2015)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét