Thứ Bảy, 13 tháng 6, 2015

Chị ơi !

chioi

Chị đi
Mất biệt bóng hình
Bỏ em ở lại một mình chơ vơ
Xuân về héo úa vần thơ
Chia xa cũng bởi đôi bờ âm_dương.

Chị đi
Trời đất mù sương
Tàn Đông gió lạnh tơ vương nắng chiều
Não lòng - mây trắng phiêu diêu
Thì ra có một bóng Diều buông dây !

Chị đi về chốn bờ Tây
Bờ Đông em ở
Buồn nầy hắt hiu.

Chờ ai ?
Mỗi sáng…liêu xiêu
Ban mai nắng lại tiêu điều xanh xao
Đất trời dường cũng lao đao
Tà huy bất chợt đổi màu - hoang sơ.

Chị ơi !
Đời lắm hững hờ
Mình em lạc giữa bơ vơ cõi người
Về đâu lấy lại tiếng cười
trong veo như thuở lên mười, lên năm ?

Mai đây trong chốn thăng_trầm
Em chơ vơ với lặng thầm mênh mông
Như đầu nguồn - ngóng cuối sông
Còn ai đâu để em trông mỗi ngày ?


Thiều quang lịm tắt - xa bay…
Tháng năm rồi sẽ mệt nhoài.
Chị ơi !

Tú_Yên
(04-01-2015)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét