Chủ Nhật, 12 tháng 4, 2015

Lặng lẽ...ngày Sinh

Và rồi...Sinh Nhật qua đi
Vẫn là như chẳng có gì - thiên thu


Rồi lặng lẽ...
Như bao năm lặng lẽ
Sinh Nhật mình vắng vẻ chẳng lời thăm
Có phải buồn - cứ thế đến trăm năm
Giữa nhân loại thăng_trầm nhốn nháo ?

Cũng chẳng biết bao mùa Xuân thay áo
Cây đâm chồi
Mầm mới lại sinh sôi ?
Sinh Nhật mình
Ngày lặng lẽ cứ trôi
Đêm tối có qua cho bình minh rực rỡ ?

Đời khắc khoải
Chông chênh
Mà cứ ngỡ...
"Trời xanh lơ
Đất lại ngát hương trầm"
Chút niềm tin
Dẫu tìm đến trăm năm
Thì cũng cứ lặng thầm - đi mất.

Ta cũng muốn chút yêu thương chân thật
Chút tình người giữa những nỗi bể dâu
Đi về đâu ?
Ừ !
Biết phải về đâu ?
Khung trời ảo ?
Vẫn như...mơ - một giấc.


Thôi cứ thế
Ngại gì điều được_mất
Vẫn là "không"
Nghìn thuở vẫn là "không"

Thác trên cao
Ầm ỉ
Đổ xuôi dòng
Và núi đó
Có bao giờ thành biển !

Cũng chẳng trách
Niềm mơ không hiển hiện
Cũng chẳng buồn
Nhân thế - vậy mà thôi.
...

Sinh Nhật mình
Ngày lặng lẽ - cứ trôi
Ngày lặng lẽ
Và rồi...
Qua
Lặng lẽ.

Tú_Yên

(02-03-2010)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét