Thứ Bảy, 4 tháng 4, 2015

Gió buồn - nên lá lại rơi

Đời người như một dòng sông
Quẩn quanh
Cũng chỉ xoay vòng ngược_xuôi
Những mong tìm một chút vui
Mà niềm tin lại bùi ngùi - đi đâu ?

Tình người ?
Như gió bay mau
Lang thang trôi mãi chẳng bao giờ về
Chiều rơi trên những triền đê
Ta bơ vơ giữa bộn bề nhớ mong.

Lạnh lùng
Sương rớt chiều Đông
Bỗng dưng bất chợt mưa giông - xuống đời
Gió buồn...nên lá lại rơi...

Tú_Yên

(22-12-2009)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét