Thứ Ba, 24 tháng 3, 2015

Lặng lẽ buồn

Lặng lẽ buồn
Chiều rơi nhẹ trên tay
Huyền Cầm đong đưa tiếng tơ lòng khe khẽ
Ai cũng có một thời thơ trẻ
Vậy mà sao ngóng mãi vẫn xa ngàn ?

Lặng lẽ buồn
Mây nhè nhẹ lang thang
Bay bay mãi qua khung trời kỷ niệm
Một thời nhớ
Một thời thương
Dẫu luôn hoài tìm kiếm
Vẫn mịt mù như ở cõi hư vô.

Lặng lẽ chiều…
Từng con sóng nhẹ xô
Cho bờ cát thầm thì như vẫy gọi...
Gió ngang qua
Mây la đà như khói
Bảng lảng chiều...
Trời tím bóng hoàng hôn.

Lặng lẽ buồn
Với bao nỗi dại_khôn
Trong cuộc sống luôn bồn chồn, khắc khoải
Ngày qua đi...
Ta có gì còn lại ?
Hay chỉ là những xa ngái - mù khơi ?

Lặng lẽ buồn
Giữa những nỗi chơi vơi
Là chiếc bóng...bên đời
Lặng lẽ.

Tú_Yên

(20-05-2009)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét