Lời của Boy
Chú Win đi lâu quá
Không trở về thăm Boy
Nhớ Win!
Boy nằm ngóng
Buồn đầy như mây trôi.
Chú Win đi lâu quá
Không trở về thăm Boy
Nhớ Win!
Boy nằm ngóng
Buồn đầy như mây trôi.
Gần 4 tháng rồi không còn Win!
Chiều nào Boy cũng ngồi (hay nằm) hàng giờ trước cửa như trông ngóng vào một cái gì đó xa xôi, mơ hồ…nhưng không thể nào quên.
Boy nằm lặng im…không cử động…
Nhìn Boy mà lòng Tôi như se lại – xúc động thật nhiều và thấy buồn gì đâu!
…
Ai dám nói rằng loài vật không biết nhớ?
Tôi chắc chắn một điều “Boy đang nhớ Chú Win – rất nhớ!”
Và Tôi cũng đang nhớ Win – rất…rất nhớ!
Tú_Yên
(ngày buồn/ tháng 9-2022)
Lời của Boy
***
Lời của Boy (2)
Từ ngày Win vắng bóng
Boy buồn – buồn hẵn đi
Ra, vào như mong ngóng
Mắt tràn đầy sầu bi.
Thắm thoát mà chú Win mất hơn 6 tháng rồi.
Càng ngày WinBoy như càng buồn hơn.
Boy ăn ít hẳn đi, ít chơi giỡn, hay nằm yên và...mắt như đầy ưu tư.
Nhìn Boy – Tôi càng thấy nhớ Win hơn và cảm nhận rất rõ niềm xót xa đang hiện hữu.
Đúng vậy,
“Ghét” thì mình rất dễ quên đi và như không còn bận tâm đến nữa
Nhưng khi “thương” càng nhiều thì nỗi nhớ càng lớn, càng lâu và niềm đau dường như không bao giờ có thể phôi phai.
Lời của Boy (3)
Chú Win không về nữa
Nên Boy buồn hắt hiu
Không còn ai để gọi
Ra ngoài chơi mỗi chiều.
Chiều nào cũng vậy
Cứ khoảng hơn 4g thì dù Win đang nằm ở ngóc ngách nào, Boy cũng chạy đến và làm đủ mọi trò: sủa, nhảy chồm chồm vòng quanh...cho đến khi Win chịu đi ra mới thôi.
Và thế là Tôi dắt Win – Boy lon ton chạy theo...
Cả 3 chúng tôi cứ vậy mà đi tới đi lui trên con đường trước nhà.
Gió nhẹ
Nắng dịu
Mặc dòng xe cộ qua lại
Người và Chó...cứ đi – thanh thản và bình yên gì đâu.
...
Giờ thì không còn Win nữa nên cảm giác ấy cũng mất đi rồi!
Tú_Yên
(ngày buồn/ 19-11-2022)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét