Chủ Nhật, 9 tháng 4, 2017

Tình thơ Phi Khanh




Tình đời

Làm người sống ở trong trời đất
Chấp nhận đau thương mới đáng người
Phấn đấu ngẩn đầu nhìn nghịch cảnh
Nhiều lần thất bại mới nên thân
Đừng nên buồn chán vì nhân thế
Nhìn xem quả đất cứ xoay dần




Tình đời là thế đó
Chấp nhận chớ nên buồn
Đừng sầu, đừng chán ngán
Dù thiếu mọi tình thương

Đường đời bao nghịch cảnh
Nhân thế lắm điêu ngoa
Thân mình như hạt cát
Giữa sa mạc bao la.

Đồng tiền mang sức mạnh
Bao nhiêu kẻ cúi lòn
Còn riêng mình tay trắng
Đành nhận lấy đau buồn.

Ngày mai trời lại sáng
Sau bao trận cuồng phong
Trời cao luôn có mắt
Không phụ kẻ có lòng.

_Phi Khanh_

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét