Thứ Bảy, 18 tháng 6, 2016

Cái tôi – vô thường

trve1

Lưng trời 
Trăng lửng lơ buông 
Trần gian
m
ột thoáng…
vô thường ghé thăm 

Cao vời cũng chỉ trăm năm 
Đời sao lại giống tơ tằm rối tung ?

Trăng đầy 
rồi khuyết 
…tuyệt cùng 
So đo thì chớ. 
Vẫy vùng bao lăm ?

Thong dong – riêng cõi lặng thầm 
An nhiên 
thanh thản 
Trăng nằm nghiêng soi…

Khi buồn 
ngắm mảnh trăng côi 
Thấy ta bất chợt hết rồi ưu tư

Thiên thu, vẫn đó - hình như… 
Hình như trăng cứ từ từ dạo chơi 
Dạo chơi ở giữa tầng trời 
Dạo chơi ở chốn…cái tôi – vô thường !

Tú_Yên 
(18-06-2016)

* Cảm tác từ “Trò chuyện cùng trăng” của Từ Nguyễn (Nguyệt Thu/thivien.net)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét